Âm thanh từ bốn đứa chợt ngưng bặt vì sợ, thứ hai là vì muốn biết đó là thứ gì nên tụi em không ai có thể thốt lên bất kỳ một lời nào vào lúc đó! Chỉ biết là nhìn và nhìn, và phải chắc chắn xem là không bị nhầm lẫn. Nhưng nếu có nhầm lẫn thì chỉ có một đứa, đằng này thì cả bốn tụi em đều thấy chung một chuyện... Không thể nhầm lẫn, không thể nhầm lẫn.
Chợt em rợn tóc gáy lên, và cảm giác như bị giật điện vì hướng em nhìn lúc này lại xuất hiện một thứ kinh rợn mà khi em vừa nhìn thấy "nó" thì em cảm giác như có cơn gió từ đâu đó len lỏi vào nhà :confused:.
"Nó" mà em nói ở đây là một cặp mắt, có thể không phải là cặp mắt, nhưng nó là hai đốm sáng xuất hiện bất ngờ, và nó có một màu rất lạ như là :choler:... Sau một hồi đứng như trời trồng, thì em mới lay thằng H và chỉ cho thẳng vào "cặp mắt" mà em thấy đó. Thằng H ngước nhìn một hồi, và nói:
- "Tụi tao thấy hết rồi, mày khỏi cần... cần chỉ nữa..." - nó vừa nói vừa run.
- "Mày cũng thấy nữa hả?"
Lúc này tụi em đã hết dũng khí để có thể ngắm nhìn cái cảnh tượng đó nữa, em mới kêu cả đám mở hết đèn cả nhà lên, đồng thời mở luôn cái tivi, và thậm chí là mở nhạc trong điện thoại để nghe cho cái nhà không có cảm giác lạnh lẽo từ đâu đó mà em cảm nhận được. Cái lạnh này rất lạ, nó không giống như bất kỳ cái lạnh mùa đông nào, nó là cái lạnh từ từ, từ từ mà thấm vào tận trong xương trong tủy. (Em đã nổi da gà khi type lại dòng này).
Tụi em cứ thay phiên lâu lâu lại nhìn ra ngoài một lần để chắc chắn là không có "thứ gì" đến gần. Tivi vẫn mở, điện thoại vẫn hát nhưng hầu như chẳng thay đổi được gì cái cảm giác đó cả. Bây giờ thì chẳng thằng bạn nào của em mà dám lết về nhà lúc này, mà nó có lết em cũng bắt nó ở lại...
Nhưng cái gì đến thì nó sẽ đến, nhất là một "thế lực" nào đó mà mình không thể nào cản được. Mọi chuyện thật sự chỉ mới bắt đầu khi vào lúc tụi em dọn giữa nhà để nằm ngủ chung... Đêm đó có lẽ là một trong những đêm tụi em khó ngủ nhất...
Tầm 2h---
Thằng T với em ngủ bên cạnh cái cửa sổ (kéo rèm hết rồi, chứ để trống hoác nhìn thách thằng nào mà ngủ được), hai thằng còn lại ngủ phía trong, nói chung là bốn đứa nằm như một hàng ngang. Đèn vẫn mở nhưng mọi thứ thì tắt hết, thằng D kêu tắt điện thoại cho dễ ngủ, nên tụi em mới tắt hết. Tụi em đều nghĩ ngủ là cách tốt nhất để qua đêm nhanh...
Thằng đầu tiên xấu số là thằng T, đêm hôm nó mắc "ấy". Đi vào nhà vệ sinh xả... Được tầm chục phút thì nó mở cửa cái rầm, mặt mũi xanh lét và quần thì còn chưa kéo lên hết. Nó lấy tay chỉ chỉ:
- "Má, đang ngủ, mày ồ...n..." - em chưa dứt câu thì dừng lại, bởi nhìn nó rất lạ...
Hai thằng kia cũng giật mình dậy, vẫn còn ngáp ngủ vì mới vừa chợp mắt. Thằng T mới đi từ từ tới, nó kêu:
- "Tao thấy cái gì mày ơi..."
- "Cái gì là cái gì?"