Thấy dượng thằng Long về, tôi chạy ngay xuống phòng khách. Ông ta đi thẳng vào vấn đề bằng cách hỏi liền vài câu, kiểu như thằng Long có gọi cho tôi tối qua, có nói gì nữa không, bình thường hai thằng hay đi chơi ở đâu, đại loại mấy câu hỏi vu vơ. Bác gái lúc đó đã bắt đầu khóc, bà cũng vồn vã hỏi tôi, nhưng có lẽ do rối trí quá nên những câu hỏi vô cùng bấn loạn. Hỏi một lúc, bà lao vào phòng và gọi điện cho tất cả người quen. Ông dượng lúc này không hỏi gì tôi nữa, buông một câu:
- Con với chả cái…
Dứt lời, ông đi thẳng lên phòng, bỏ lại tôi một mình trong buồng khách. Tôi đảo mắt nhìn xung quanh căn phòng, rõ ràng có một điểm gì đó thay đổi rất lạ mà tôi mãi không thể nhận ra. Ngồi suy nghĩ sâu chuỗi các sự kiện lại, tôi thấy sự mất tích của thằng bạn có điều gì đó rất bí ẩn, mờ ám. Chưa bao giờ nó đi đâu xa mà không thông báo cho tôi biết, hơn nữa, tôi là thằng hiểu nó nhất, tất cả những chỗ nó có thể lui tới tôi đều đã kiểm tra kỹ lưỡng và không hề có kết quả. Cộng thêm những sự việc kỳ lạ diễn ra từ tối qua càng làm tôi thêm quyết tâm điều tra cho rõ vụ này.
Đầu tiên, phải bắt đầu từ ngay ngôi nhà của Long, phải tìm ra được điều kỳ lạ mà tôi cảm nhận được nhưng cho đến thời điểm này vẫn chưa biết là gì. Nếu cứ ngồi lì đây suy nghĩ e không tiện, tôi bèn nảy ra ý tưởng là phải chụp ảnh lại toàn bộ căn phòng và đem về suy nghĩ tiếp. Nhưng thời đó tôi chả có thiết bị gì để ghi hình cả. Tôi nghĩ ngay đến cô bé lớp trưởng, cái Lan, đứa mà hiện thời tôi biết cũng đang rất bàng hoàng trước tấm ảnh có hình Long trong đó. Nói là làm ngay, tôi chào vội bác gái và lao ra ngoài, dắt xe đạp phi thẳng đến nhà Lan.
Lúc đó đã muộn lắm, phần lớn mọi nhà đã tắt đèn, trời bắt đầu mưa rả rích. Những cơn mưa đặc trưng của mùa hè Hà Nội, xua tan đi cái nóng bụi trên đường phố sau một ngày oi bức, tôi hít một hơi thật dài để cảm nhận hương mưa mùa hạ, một phần để lấy lại bình tĩnh, tiếp tục thực hiện việc điều tra. Tôi đạp xe nhanh trên những con phố vắng, đâu đó chỉ còn tiếng chó nhà ai tru lên từng hồi. Thỉnh thoảng còn nghe được từ những quán nước vỉa hè tiếng những thanh niên cười đùa nói chuyện, thậm chí chửi bới nhau. Đạp một lúc tôi cũng đến trước cổng nhà Lan ngay mặt đường Trần Hưng Đạo, phía gần ga. Tôi lúc bấy giờ người đã ướt sũng mưa, biết là bấm chuông gọi cửa vào giờ này là mất lịch sự, nhưng tôi vẫn làm. Vừa bấm tôi vừa gọi to: "Lan ơi!". Lan ra mở cửa, người đang mặc bộ đồ ngủ mỏng tang khiến tôi không khỏi sững sờ khi lần đầu nhìn thấy em rất ra dáng thiếu nữ. Thấy tôi ướt nhẹp, mặt hớt hải, Lan cũng chưa hỏi gì ngay mà mở cổng để tôi dắt xe vào. Ngồi trong phòng khách nhà Lan, sau khi được em mang khăn tắm ra cho lau đầu và mời cốc nước nóng, tôi bắt đầu bình tĩnh kể tỉ mỉ chuyện mất tích đầy bí ẩn của Long và ý tưởng điều tra của mình. Lan ngồi yên nghe tôi kể. Lúc này đây, thật sự tôi mới nhận thấy em rất xinh, mắt em to, tóc dài đen mượt, chiếc má lúm đồng tiền càng làm em thêm quyến rũ mỗi khi cười. Nghe xong câu chuyện, Lan tỏ ý rất muốn hợp tác cùng tôi điều tra vụ này. Nàng chạy ngay lên phòng lấy chiếc máy ảnh Canon 3Mpixels (dạo đó là hiện đại lắm rồi các bác ạ) xuống đưa cho tôi và tỏ ý muốn cùng đi với tôi. Tôi hơi băn khoăn vì sợ ba mẹ nàng không cho phép ra khỏi nhà muộn thế này, nhưng nàng nói luôn là ba mẹ nàng hiện đang đi công tác nước ngoài, phải một tuần nữa mới về. Bây giờ nhà nàng chỉ có nàng và bà osin. Không để tôi kịp do dự, nàng chạy ngay lên nhà thay vội bộ quần áo và xuống mở cửa, bảo tôi dắt xe ra, cũng may trời lúc này đã tạnh mưa. Tôi đèo nàng quay trở lại nhà Long. Cái cảm giác đèo Lan khiến tôi thấy rất thích thú, dù gì tôi cũng đang được đèo cô gái xinh nhất lớp vào đêm khuya vắng thế này, lãng mạn ra phết đấy chứ. Tôi thấy hai bàn tay nàng từ từ đặt lên hai vai tôi, có lẽ do tôi phóng nhanh quá, nàng sợ ngã chăng. Tại thời điểm đó chưa từng có người yêu, nhưng thi thoảng tôi cũng hay để ý những đôi yêu nhau, khi đèo nhau con gái thường quàng tay ôm eo chàng trai, chứ không ai lại bám vào vai thế này.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thôn Thiên Ký