Sở Phong liếc nhìn chung quanh, phát hiện mọi người đều đang nhìn hắn, khóe miệng mỗi người đều co giật, ánh mắt lảng tránh, rõ ràng là đang cố nén ý cười!
Đám người Côn Lôn Sơn đích xác đang cố gắng kìm nén, tạm thời chưa bật cười thành tiếng. Đường đường Sở Ma Vương, nhân vật hung ác từng đồ long dưới chân núi Côn Lôn, vậy mà bị mẫu thân gầm thét một trận, chút tính khí nào cũng không có.
Bọn hắn nín cười vì sợ Vương Tịnh nghe được lại không vui, tiếp tục răn dạy Sở Phong. Bọn hắn còn muốn nghe tiếp, đám người này thật vô lương.
"Tiểu tử thúi, sao ngươi không nói gì? Hạn cho ngươi ba ngày lập tức về nhà! Cái gì Sở Ma Vương, nghe khó chịu chết đi được, hồi bé ngươi..." Vương Tịnh một tràng quở trách, cuối cùng còn nhắc lại những chuyện xấu hổ khi Sở Phong còn nhỏ dại.
Sắc mặt Sở Phong trắng bệch, vội vàng đổi chủ đề, cũng nhanh chóng mà quả quyết kết thúc cuộc trò chuyện. Hắn không muốn đám người bên cạnh nghe được những "sự cố xấu hổ năm xưa" kia.
"Sở huynh đệ, ngươi hồi bé thế nào? Sao lại cúp máy ngay lúc mấu chốt thế kia? Chúng ta cũng muốn nghe một chút, là trèo lên đầu lật ngói, hay là nhìn trộm tỷ tỷ nhà hàng xóm tắm?"
Quả nhiên, đám người này thật xấu xa, chỉ chờ xem trò cười của hắn.
"Sở huynh đệ, chẳng phải cha mẹ ngươi ép ngươi về nhà thành thân sao? Chuyện này quá dễ, nữ nhi của bản vương dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn, nghiêng nước nghiêng thành, ngươi thật có thể suy nghĩ một chút."
Mã Vương cao một trượng, giống như cự nhân, lại còn giữ cái đầu trọc lớn sáng bóng, nhắc lại chuyện xưa, vẻ mặt mong chờ.
Sở Phong thật sự hoa mắt, đầu trọc to như vậy, thân cao thế này, chắc hẳn nữ nhi của hắn cũng phải cao hơn hai mét? Hắn không khỏi rùng mình.
Đại Hắc Ngưu cũng chen vào náo nhiệt, huých vào eo Sở Phong, nói: "Huynh đệ, ngươi chưa thấy nữ nhi của Mã Vương đâu, quả thật tư sắc vô song, bản vương còn động tâm đó. Nàng được mệnh danh là Tuyết Liên Hoa của Côn Lôn, băng cơ ngọc cốt, chim sa cá lặn, vô cùng xinh đẹp."
"Tránh ra một bên đi!" Sở Phong muốn đấm hắn, đồng thời liếc xéo oán thầm. Ngươi là một con trâu, cùng lão Mã kết thân dĩ nhiên không tính là gì, còn coi như thân càng thêm thân.
Bên cạnh, Mã Vương sờ soạng cái đầu trọc lớn, đứng bật dậy, giận dữ nói: "Lão Hắc, ngươi dám có ý đồ với nữ nhi ta? Bản tọa liều mạng với ngươi, chuyện này không xong!"
Mọi người không biết nên khóc hay nên cười.
Bàn Vương một thân cung trang, mái tóc xanh bóng mượt, da trắng như mỡ đông, cằm nhọn, mắt to long lanh như nước trong veo, nói: "Sở tiểu đệ, sao phải bỏ gần tìm xa, ngươi thấy tỷ tỷ thế nào? Cùng ngươi về nhà, ứng phó cha mẹ ngươi là đủ rồi?"
Sở Phong không dám lên tiếng, nếu mang nàng về nhà, cha mẹ hắn hỏi là người ở đâu, nàng há miệng liền nói đến từ Bàn Tơ động, chẳng phải dọa sợ nhị lão?!
Nơi này không thể ở lâu, Sở Phong muốn lập tức trốn đi.
Cuối cùng, mọi người lại bàn đến chính sự. Chư Vương Côn Lôn Sơn cũng muốn đến núi Himalaya, dù sao nơi đó không quá xa, đối với tòa cổ tháp kia cảm thấy hứng thú.
Nhất là sư phụ của Mã Vương, vị lão Lạt Ma sâu không lường được kia cũng động phàm tâm. Ngày thường hắn giống như tượng đất trong miếu thờ, trầm mặc ít nói, bây giờ lại lộ vẻ kích động.
Lúc này, lão Lạt Ma không có ở đây, không cùng mọi người tụ hội, ngày thường hắn không thích những thứ này.
"Sư phụ ta đang thuần hóa con sư tử kia, muốn mang nó cùng đi. Nhưng ta luôn có chút lo lắng, lão sư tử kia quá kinh khủng, sơ sẩy một chút là bị phản phệ." Mã Vương nói.
Nhưng lão Lạt Ma bảo hắn không cần lo lắng.
Mấy ngày gần đây, lão Lạt Ma mỗi ngày đều tụng kinh trước con sư tử kia, nghe nói là muốn độ hóa nó.
"Ngươi đừng hành động mù quáng, đợi lão Lạt Ma lúc khởi hành có thể đi theo xem sao." Sở Phong nói với Hoàng Ngưu, hắn từ đầu đến cuối lo lắng, dù sao ngay cả Khổng Tước Vương và Kim Ô Vương đều suýt chết ở đó.
"Yên tâm, ta sẽ không lỗ mãng." Hoàng Ngưu gật đầu, hắn hóa thành hình dáng bé trai, trong Chư Vương xem như khác loại, yếu đuối mà xinh đẹp.
Sở Phong ở Côn Lôn hai ngày, từng uống rượu với rất nhiều Yêu Vương, tất cả đều quen biết. Bây giờ đám người kia thật giống như đại yêu trong truyền thuyết, gào thét giữa rừng núi, ngự gió mà đi.
Mỗi một Yêu Vương đều chiếm cứ một đỉnh núi ở Côn Lôn, dưới tay đều có một đám tiểu yêu. Ngày thường, bọn họ mở tiệc chiêu đãi lẫn nhau, nâng ly cạn chén, quả thật là tiêu dao.
Sở Phong vô cùng thèm thuồng, quyết định sau này rảnh rỗi sẽ đến đây cùng bọn hắn trộn lẫn.
"Sao không thấy Ngao Vương?" Sở Phong hỏi.
"Bế quan rồi. Hắn muốn xé rách đạo gông xiềng thứ bảy, nói thì dễ, chứ giờ thiên địa mới vừa khôi phục, rất khó để những người mạnh nhất kia tiến hóa thêm lần nữa." Có người cho biết.
Đồng thời, Sở Phong biết được, Iaman quả nhiên từng đến Côn Lôn, nhưng Ngao Vương không để ý tới hắn, chỉ nói vài câu rồi tiễn khách.
Iaman lúc rời đi vẫn mang nụ cười trên mặt, không hề tức giận, sau đó bắt đầu đi về phía đông, hiển nhiên hắn còn muốn đi gặp những Vương giả xé rách sáu đạo gông xiềng khác.
"Gã này muốn gây sự!" Sở Phong nhíu mày.
Các Vương cấp sinh vật trên Côn Lôn Sơn đều rất khôn khéo, suy đoán ra ý đồ.
"Nếu hắn trò chuyện với tất cả cao thủ tuyệt thế, dù không ai đồng ý hắn, cũng sẽ gây ra hiệu quả đáng sợ, bởi vì thiên hạ biết rõ, sau lưng hắn có một tôn thần hư hư thực thực."
"Chính vì vậy, các đại tài phiệt cũng phải kiêng kị. Như vậy, dù có người phát hiện Schiele ở đâu, cũng không dám tùy tiện tiết lộ tin tức. Còn Schiele, thân là cao thủ tuyệt thế, dù có bị người nhìn thấy, chỉ cần không ai báo cho cao thủ tuyệt thế, hắn sẽ bình yên vô sự, những người khác không làm gì được hắn."
Mọi người nhận ra, Iaman đang tạo thế.
Một số Vương giả Côn Lôn Sơn cũng lo lắng vị thần sau lưng Iaman kia, không biết hắn mạnh đến mức nào.
"Không cần để ý tới. Đến khi thần kia xuất hiện, chúng ta đã tiến hóa đến tầng thứ cao hơn rồi. Hắn kỳ thực không đáng sợ đến thế." Một vị lão Thú Vương lên tiếng.
Trước khi Sở Phong rời đi, Đại Hắc Ngưu vô cùng trịnh trọng, nói với hắn một tin tức quan trọng.
"Chưởng giáo Không Động và Bạch Xà Thái Hành Sơn, mấy vị tuyệt thế Vương giả sống qua những năm tháng xa xăm nhất, gần đây xuất hiện cảm giác phi thường nhất trí." Đại Hắc Ngưu rất nghiêm túc.
Theo suy đoán của mấy vị tuyệt thế Vương giả, thiên địa này sắp biến đổi!
Bọn chúng đều sống qua năm tháng dài đằng đẵng. Bạch Xà, sơn quy... đều đã kinh lịch ít nhất cả ngàn năm.
Thời gian lâu như vậy, bọn chúng rất mẫn cảm, bởi vì đã trải qua không chỉ một lần dị biến, đối với loại "hương vị" đặc thù của thiên địa này hết sức cảnh giác, bằng không đã không sống đến bây giờ.
"Thời đại Hậu văn minh từng xảy ra vô số biến cố thần bí, kỳ thực mỗi lần đều là thiên địa dị biến!" Đại Hắc Ngưu cho biết.
Không chỉ có hai mươi mốt năm trước, mà cả những lần biến cố trước đó cũng thuộc về thiên địa khôi phục.
Sở Phong hít sâu một hơi. Lão sư tử, lão Lạt Ma... không phải quật khởi trong lần dị biến này, mà đã thành vương từ hai mươi mốt năm trước.
Sở Phong hoài nghi, có lẽ trong những lần biến cố sớm hơn cũng có người tiến hóa?
"Chúng ta vẫn hoài nghi có người thức tỉnh trong những năm tháng đối ứng với những lần dị biến kia, nhưng vẫn chưa có chứng cứ. Hiện tại, chúng ta chỉ biết được sinh vật mạnh nhất kéo đứt sáu đạo gông xiềng." Đại Hắc Ngưu nói.
Bạch Xà, sơn quy tuy sống lâu đời, nhưng cơ duyên không mạnh, đều là hậu kỳ mới phát hiện dị quả, chưa thành vương trước lão sư tử.
"Theo lời sơn quy, có lẽ không bao lâu nữa, thiên địa sẽ khôi phục đến mức kinh thế hãi tục, đồng thời có thể đi kèm tai họa!" Đại Hắc Ngưu nói nhỏ.
Là một hóa thạch sống, sơn quy đã trải qua mọi thời đại, nó đều cảm nhận được mỗi lần thiên địa dị biến. Chỉ là, lúc ban đầu nó không có được cơ duyên gì.
Nhưng cảm giác của nó tuyệt đối không sai.
Vẻ mặt Sở Phong nghiêm túc. Nếu thiên địa lần nữa kịch liệt biến hóa, có nghĩa là một vòng tranh giành kịch liệt mới bắt đầu.
Thế lực cách cục hiện tại vừa hình thành, tạm thời không thể thay đổi được, bởi vì mọi người đã tiến hóa đến cấp độ tương ứng, ai cũng khó có thể đột phá mới.
Muốn đánh vỡ thế cục cân bằng hiện tại, chỉ có thiên địa lần nữa dị biến, nhiều sinh vật thực hiện đường tắt vượt cấp, đuổi kịp, siêu việt những cường giả uy tín lâu năm trước kia.
"Vậy nên, lần này, vạn nhất thiên địa lần nữa biến động lớn, ngươi phải nắm bắt cơ hội, không chỉ không thể tụt lại phía sau, mà còn phải tiến thêm một bước quật khởi mới được!" Đại Hắc Ngưu khuyên nhủ.
Hoàng Ngưu ở bên gật đầu. Dù hắn biết nhiều chuyện, nhưng cảm ứng đối với thiên địa dị thường không thể so sánh với hóa thạch sống như sơn quy.
"Vì sao chưởng giáo Không Động và sơn quy lại nói ra những bí văn quan trọng như vậy?" Sở Phong hỏi.
"Bởi vì một thời gian ngắn nữa nó sẽ tạm ở Côn Lôn Sơn, chờ đợi Vạn Thần Chi Hương mở ra. Chúng ta đang hợp tác." Đại Hắc Ngưu nói.
Phong Thiện chi địa, Côn Lôn là hai nơi Thần sơn đặc thù, nhiều người đang theo dõi hai nơi này, vì cảm thấy sẽ có cơ duyên lớn hơn.
"Đây là tin tức phi thường quan trọng. Hiện tại, trên Côn Lôn Sơn chỉ có sơn quy, Ngao Vương, lão Lạt Ma và mấy cường giả kéo đứt năm đạo gông xiềng biết. Không được để lộ tin tức." Đại Hắc Ngưu căn dặn.
Sở Phong gật đầu. Đồng thời, hắn cảm thấy khó mà giấu giếm được. Hắc Long Vương, Schiele, lão sư tử... đông chinh, dẫn quân tấn công Côn Lôn Sơn, chắc hẳn đã có suy tính về phương diện này.
Sở Phong nặng lòng. Vòng tranh giành tiến hóa thứ hai sắp bắt đầu. Nếu ai tụt lại phía sau, không chỉ riêng việc rơi khỏi thần đàn, mà còn có thể chết!
Hắn biết, nguy cơ đến rồi.
"Nguy hiểm cũng có đại cơ duyên, sinh tử chỉ cách một lằn ranh!" Sở Phong thở dài.
Đại Hắc Ngưu nói: "Vậy nên, cưới xong thê tử ở nhà, tranh thủ đến Côn Lôn Sơn. Nếu thật sự là cuộc tranh giành mới triển khai, nơi này chắc chắn dễ tiến hóa hơn những nơi khác. Vạn Thần Chi Hương không phải nói suông!"
Sở Phong mang tâm trạng phức tạp rời khỏi Côn Lôn Sơn. Hắn phảng phất cũng ngửi thấy hương vị thiên địa kịch biến tràn ra một chút. Lần này, hắn không thể tụt lại phía sau!
Đồng thời, hắn còn muốn tiến thêm một bước, dũng mãnh quật khởi!
Trước khi đi, Hắc Hùng Vương chạy tới, lôi kéo tay Sở Phong, giày vò khổ sở không thôi. Lão Hùng này da mặt quá dày, nói tôn nhi hắn ở Thuận Thiên, Sở Phong thân là tiểu thúc gia, nhất định phải chiếu cố giúp hắn.
Sở Phong: "..."
Hắn đoán, Hùng Khôn, đầu Hắc Hùng Tinh kia ở Thuận Thiên chắc lại gây chuyện không hay, thậm chí có thể sau lưng mắng hắn. Lão Hùng Vương đây là đề phòng đâu, sợ hắn trở về không nhận người thân, khai sát giới.
Trên đường, Sở Phong đến một thành thị phía Tây, cùng Chu Toàn tụ họp hai ngày.
Trước đây, trước khi Sở Phong cùng Hoàng Ngưu, Đại Hắc Ngưu đi Vatican, đã hứa với Chu Toàn, sau khi bọn hắn trở về sẽ cho phép hắn về nhà thăm người thân.
Hai con trâu giữ đúng lời hứa, cho hắn nghỉ dài hạn. Mấy ngày này, Chu Toàn ở nhà tại khu vực phía Tây đoàn tụ với phụ mẫu và ca ca.
"Một thời gian ngắn nữa gặp lại ở Côn Lôn."
Lúc Sở Phong cáo biệt, Chu Toàn ở phía sau hô. Trên đầu hắn có bốn sừng trâu, vẫn để kiểu tóc đại bối đầu. Bây giờ, thực lực của hắn rất mạnh mẽ.
Hai ngày sau, Sở Phong đáp máy bay trở lại Thuận Thiên.
Lúc này, tin tức liên quan đến hắn bay đầy trời.
Từ khi hắn "phục sinh", nhiều người suy đoán đoạn thời gian "chết đi" kia hắn ở đâu, làm gì.
Không liên tưởng thì thôi, một khi cẩn thận suy nghĩ, mọi người giật mình kêu lên, có thể nói hãi hùng khiếp vía.
Bởi vì, trong đoạn thời gian hắn biến mất, một loạt sự kiện lớn kinh thiên động địa đã xảy ra. Ví dụ như, Vatican bị người dùng hạch đạn san bằng, ví dụ như bảng xếp hạng chiến lực quân đông chinh bị một vị mãnh nhân nào đó biến thành bảng xếp hạng mỹ thực.
Những chuyện liên quan đến đoạn thời gian đó, thực sự kinh khủng. Bất kỳ một việc nào vạch trần chân tướng đều đủ chấn động thế giới.
Điều trùng hợp là trong những ngày đó, Sở Phong bặt vô âm tín, đang giả chết!
Điều này sao có thể không khiến người ta suy nghĩ nhiều?
Vậy nên, hiện tại các nước đều đang nghiên cứu hắn. Nhiều người tin chắc, những chuyện kia đều do hắn làm!
"Sở Thần trở về rồi sao?"
"Ta thật muốn biết những chuyện kia có phải hắn làm hay không, quá kinh người!"
...
Bên ngoài, vô số người đang suy đoán và nghị luận.
Trên thực tế, các đại thế lực càng muốn biết và có được chứng cứ.
Hiện tại, nhiều đại tài phiệt đang đợi hắn trở về, muốn người đầu tiên đưa cành ô liu.
Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (Dịch)
Goku Son
Trả lời4 tháng trước
Tập này bị thiếu rồi
Tiên Đế [Chủ nhà]
4 tháng trước
Chương nào b?
quangdznet
Trả lời7 tháng trước
Truyện này bao nhiêu chap thế chủ thớt..
hoang nguyen duy
Trả lời8 tháng trước
Không thấy danh sách chương chủ thớt ơi
Tiên Đế [Chủ nhà]
8 tháng trước
Sắp rồi bạn, mình đang dịch dở bộ khác.