Logo
Trang chủ

Chương 1385: Về nhà!

Đọc to

Trong La Thiên Tinh Vực, không khí căng thẳng bao trùm. Ở phía tây bắc, một tinh trận vô biên do bốn trăm ba mươi chín tu chân tinh hợp thành sừng sững. Bên ngoài tinh trận, vô số tu sĩ qua lại, không ngừng tích tụ uy lực, đánh ra từng đạo ấn ký.

Ở nơi xa xăm, cầu vồng gào thét. Vô số tu sĩ chia thành từng đội ngũ, dưới sự dẫn dắt của người chỉ huy, từ trong tinh hải mịt mờ chọn lấy vô số tu chân tinh, mạnh mẽ kéo đến.

Bên trong tinh trận là một vòng xoáy sương mù. Sương mù không dày đặc, có thể thấy rõ một lão già đang khoanh chân ngồi.

Lão già vận đạo bào, thần sắc uy nghiêm mà không giận, nhưng sắc mặt hơi tái nhợt. Trong lúc thổ nạp, sấm sét ầm ầm, dường như trong cơ thể lão già ẩn chứa vô số đạo lôi đình.

Lão già này chính là cao thủ bước thứ ba trong La Thiên Tinh Vực, Lỗ Phu Tử, tu vi Không Niết Sơ Kỳ!

Thân là cao thủ bước thứ ba hiếm thấy trong giới nội, vạn năm khó có một người, Lỗ Phu Tử tựa như thần tiên, địa vị cực cao, hết thảy tu sĩ trong mắt hắn chỉ như kiến cỏ!

Lỗ Phu Tử có thể nói là người bảo vệ cho La Thiên Tinh Vực, cũng là người năm đó phát động cuộc đại chiến với Liên Minh. Cả đời này, chỉ có Thác Sâm khiến hắn chật vật, phải trốn chạy.

Sau khi Thác Sâm xuất hiện ở La Thiên Tinh Vực, Lỗ Phu Tử kinh tâm động phách, thi triển bí thuật vội vàng trốn đi. Đến khi Thác Sâm rời khỏi, hắn mới lại xuất hiện.

Sau nhiều năm chữa trị, tuy hương hỏa không đủ, Lỗ Phu Tử cũng có phương pháp đặc biệt, nên thương thế sau trận đánh với Thác Sâm dần hồi phục.

Mọi chuyện vốn yên bình, nhưng ngày hôm nay, ngay khi Vương Lâm từ cổ mộ bước ra, tiến vào La Thiên Tinh Vực, Lỗ Phu Tử đang khoanh chân ngồi lập tức mở bừng hai mắt, trong khóe mắt lóe lên tinh quang!

Hắn không kịp suy nghĩ, lập tức cảm nhận được uy áp Vương Lâm phát ra, quét ngang toàn bộ La Thiên Tinh Vực. Dưới uy áp này, sắc mặt Lỗ Phu Tử âm trầm đại biến, hắn nhanh chóng đứng lên, mắt lộ vẻ kinh hoàng, quắc mắt nhìn về phương xa. Ánh mắt hắn như xuyên thấu hết thảy, nhìn thấy Vương Lâm đang ở đằng xa bước vào La Thiên Tinh Vực!

Nhưng hắn chưa kịp thấy rõ, một luồng đại lực đã hoảng loạn nhập vào thần thức, làm nhiễu loạn tâm thần, khiến hắn hoa mắt, mọi thứ trở nên mơ hồ.

Sắc mặt Lỗ Phu Tử đại biến, lông mày nhăn lại.

"Người này là ai… thấy không rõ hình dáng. Nhưng thần thức của hắn, ta dường như đã từng quen biết…. Hắn vẫn chưa đạt tới bước thứ ba, nhưng vì sao trên thân thể hắn, ta lại có cảm giác đáng sợ như vậy!"

Bên trong vòng xoáy không chỉ có Lỗ Phu Tử, bốn phía hắn lúc này có bốn lão già đang ngồi. Lỗ Phu Tử đứng dậy, thần sắc biến hóa khiến bốn lão già tâm thần chấn động, đều đứng lên nhìn về phía Lỗ Phu Tử. Nếu Vương Lâm ở đây, liếc mắt một cái sẽ nhận ra bọn họ đều là những tu sĩ quen thuộc năm đó.

Viêm Lôi Tử của Lôi Tiên Điện, Liệt Vân Tử năm đó bị Vương Lâm đánh trọng thương, còn có lão tổ của Diêu gia, Huyết Thần Tử đã từng truy sát Vương Lâm, bị Thanh Thủy cản trở, sau đó bị trọng thương trong trận đánh ở Liên Minh, nay đã hồi phục!

Ngoài ba người này, người cuối cùng chính là Hướng Vân Đông!

Hướng Vân Đông này chính là người đã dẫn đường đưa Vương Lâm tới tổ tinh của Hướng gia, khiến Vương Lâm phải chịu đựng Thất Tịch Thuật, bị lão tổ Hướng gia lừa gạt hút đi gần như toàn bộ sức sống!

"Tiền bối, không biết đã xảy ra chuyện gì?"

Viêm Lôi Tử đi theo Lỗ Phu Tử đã lâu, lúc này thấy đối phương biến sắc, tâm thần không khỏi chấn động, do dự một chút, ôm quyền cung kính hỏi.

Đám người Liệt Vân Tử ánh mắt ngưng trọng, trong lòng dâng lên một cảm giác bất an. Lỗ Phu Tử trước mắt bọn họ là cao thủ bước thứ ba hung mạnh không thể tưởng tượng được, là nhân vật trong truyền thuyết. Trong thiên địa có chuyện gì có thể khiến đối phương biến sắc?

Bốn người chưa kịp nghe Lỗ Phu Tử nói, liền cảm nhận được một uy áp khiến bọn họ tâm thần chấn động, ầm ầm từ xa quét ngang tới.

Sức mạnh của uy áp truyền đến thân thể bốn người, giống như một luồng đại lực trực tiếp đánh tới. Trong thời gian ngắn, bốn người biến sắc, tâm thần chấn động, dưới uy áp này có cảm giác như muốn tan vỡ.

May mắn uy áp chỉ lóe lên một chút, nhưng nó giáng xuống trong nháy mắt cũng khiến bốn người sắc mặt tái nhợt, kinh hãi tột độ.

Mơ hồ, bọn họ đoán được đây chính là nguyên nhân khiến Lỗ Phu Tử trong truyền thuyết thất thố!

Thần sắc Lỗ Phu Tử âm trầm, ánh mắt lóe lên. Cả đời hắn tính cách cẩn thận, rất ít khi mạo hiểm. Chỉ có một lần duy nhất, kết quả là trước mặt Thác Sâm bị trọng thương suýt chết, sau đó lại như chó nhà có tang trốn tránh. Cho nên từ đó về sau, hắn hành sự càng cẩn thận. Uy áp vừa rồi khiến hắn kinh hãi khiếp vía, lúc này không thể không điều tra rõ ràng. Sau khi trầm ngâm, Lỗ Phu Tử trầm giọng nói:

"Bốn người các ngươi hãy bày La Thiên Huyễn Kính, lão phu muốn xem người này là ai! Đến La Thiên Tinh Vực để làm gì!"

Bốn người Viêm Lôi Tử cung kính tuân mệnh, tâm thần chấn động, không cần nghĩ ngợi, nhanh chóng phân làm bốn phương hướng khoanh chân ngồi xuống. Bốn người hai tay bấm quyết, thi triển thần thông giống hệt nhau. Thần thông này do Lỗ Phu Tử truyền thụ, bốn người đã không ngừng tu luyện, lúc này đã đạt tới viên mãn.

Trong lúc bọn họ bấm quyết, một đám bạch quang nhanh chóng lóe lên. Bạch quang ở giữa bốn người càng ngày càng sáng, chỉ một lát liền hóa thành một tấm gương màu trắng như mặt nước.

Tấm gương hiện ra, tràn ngập gợn sóng vặn vẹo, có chút mơ hồ. Lỗ Phu Tử ánh mắt lóe lên, tay phải bấm quyết, ngón tay trỏ như kiến trực tiếp điểm lên tấm kính hư ảo kia.

Gợn sóng trên mặt kính bỗng nhiên không còn vặn vẹo, mà chậm rãi lắng xuống, nhanh chóng hiện ra một vùng tinh không. Trong tinh không kia có một người tóc bạc, đang chậm rãi bay đi!

Vương Lâm trong La Thiên Tinh Vực chậm rãi đi về phía trước, mọi thứ xung quanh khiến hắn cảm thấy quen thuộc. La Thiên này không phải là Liên Minh, nhưng năm đó Vương Lâm đã để lại rất nhiều dấu chân.

"Không biết những người năm đó hiện giờ có còn không…."

Vương Lâm than nhẹ, trong lúc bước đi đột nhiên nhướn mày, ngẩng đầu nhìn tinh không lấp lánh, lôi đồ trong mắt phải lóe lên.

"Cút ngay!"

Vừa dứt lời, lôi đồ trong mắt phải Vương Lâm lập tức gào thét, từ trong đồng tử của hắn hiện ra. Tinh không ầm vang, ngay khi lôi đồ giáng xuống, phá khai hư vô, trong tiếng nổ ầm ầm, chẳng biết đã đi đâu!

Lỗ Phu Tử ở nơi đó, ngay khi bốn người Viêm Lôi Tử tạo thành tấm gương hư ảo nhìn thấy rõ người áo trắng tóc trắng kia, liền nghe thấy lời nói từ miệng Vương Lâm phát ra.

Trong tiếng ầm vang, tấm gương hư ảo lập tức bùng lên lôi đình kinh thiên, từng đạo thiểm điện vạn trượng trực tiếp từ bên trong tấm gương lao ra, quét ngang thiên địa.

Ầm một tiếng, tấm gương trực tiếp tan vỡ thành từng mảnh, còn có lực xung kích vô biên khuếch tán ra. Lỗ Phu Tử lại biến sắc, vung tay áo về phía trước, đem lực xung kích cuốn lấy, đẩy lên trời!

Chỉ thấy lôi đình vô tận dưới một cái vung tay nhất tề lao lên trời, hóa thành tiếng nổ ầm ầm vang lên không ngừng, chấn động tu sĩ xung quanh! Khi bọn họ ngẩng đầu, toàn bộ tinh không dường như bị lôi đình thay thế, giống như lôi kiếp giáng xuống!

Viêm Lôi Tử phun ra máu tươi, thân thể vội vàng lui về phía sau, trong mắt lộ ra vẻ không thể tin. Trong lòng hắn phút này có một thanh âm đang gào thét, điên cuồng rít gào!

"Vương Lâm! Hắn là Vương Lâm!"

Hắn thấy rõ hình dáng người áo trắng tóc trắng kia, hắn vĩnh viễn không thể quên thân ảnh đối phương!

Liệt Vân Tử cũng phun ra máu tươi, thân thể trong lúc lui về phía sau thần sắc lộ vẻ hoảng sợ, kinh hãi ngợp trời. Hắn tiếp xúc với Vương Lâm nhiều nhất, nhất là lần cuối ở Chu Tước Thánh Tông còn bị Vương Lâm đàn áp, đã khắc sâu trong trí nhớ!

Lúc này hắn thấy người mặc áo trắng không ngờ lại giống hệt Vương Lâm, trong thời gian ngắn đứng ở đó, không nói nên lời!

"Vương Lâm! Quả nhiên là hắn!"

Huyết Thần Tử sắc mặt tái nhợt, trong lúc lui về phía sau tâm thần kinh hoàng. Hắn không thể tin cảnh tượng vừa chứng kiến, thế nào cũng không thể tưởng tượng một nhân vật nhỏ năm đó bị mình truy sát như kiến cỏ, nếu không có Thanh Thủy ngăn cản chắc chắn đã chết dưới tay mình, hôm nay lại có được uy áp khiến hắn tâm thần run rẩy!

Còn Hướng Vân Đông của Hướng gia, sắc mặt lại càng trắng bệch. Tu vi hắn yếu nhất, lúc này trong lúc lui về phía sau, trong nguyên thần hắn tràn ngập uy lực lôi đình của Vương Lâm, còn để lại đạo tâm một vết nứt rất sâu.

"Vương Lâm!"

Trong mắt Hướng Vân Đông lộ vẻ hoảng sợ. Việc đầu tiên hắn nghĩ tới chính là năm đó lão tổ gia tộc đã lấy đi toàn bộ sức sống của đối phương, dù việc này là dưới danh nghĩa cứu vợ con, nhưng đã kết thù oán!

Việc này vốn Hướng gia không để ý. Dù tu vi Vương Lâm có cao tới đâu, nếu đối mặt với toàn bộ Hướng gia thì cũng như trứng chọi đá. Càng không cần phải nói tới lão tổ đã bế quan mấy vạn năm, nếu có người này, thì hiếm có ai dám trêu chọc.

"Tiền bối, tu vi người này…."

Hướng Vân Đông nén nỗi sợ hãi trong tâm thần, nhìn về phía Lỗ Phu Tử. Thần sắc Lỗ Phu Tử càng âm trầm, ngẩng đầu nhìn lôi đình vô biên như nước biển khuếch tán về phía xa xa trong tinh không, hồi lâu sau chậm rãi mở miệng:

"Vương Lâm… lão phu nghĩ rằng năm đó trong Liên Minh, ở vùng đất Cổ Thần, lão phu đã từng cùng người này kết bạn…."

Sắc mặt hiện lên vẻ phức tạp, Lỗ Phu Tử thu ánh mắt, nhìn vào chỗ sâu bên trong vòng xoáy.

"Tu vi người này vẫn chưa tới bước thứ ba… nhưng… lão phu không nắm chắc có thể chiến thắng. Chuyện của các ngươi với hắn lão phu không thể giải quyết, hãy ở lại đây, có thể đảm bảo an toàn!"

Lời này truyền vào lòng bốn người, khiến bọn họ trầm mặc.

Ánh mắt Viêm Lôi Tử lóe lên, thần sắc dần bình tĩnh. Hắn tự nhủ đối với Vương Lâm không có chút đắc tội nào, mà còn có một chút ân nghĩa nhỏ, nên dần dần bình tĩnh lại. Nhưng trong tâm thần vẫn còn một tia chấn động vĩnh viễn không thể tiêu tan.

Liệt Vân Tử, lão tổ của Chiến gia, sắc mặt âm trầm biến hóa, hồi lâu sau thở dài.

Lo lắng nhất chính là hai người Huyết Thần Tử và Hướng Vân Đông.

Một lát sau, Hướng Vân Đông hướng về phía Lỗ Phu Tử cung kính ôm quyền, ánh mắt phức tạp nhìn ba người, rồi vội vàng xoay người rời đi. Hắn muốn đem tin tức về Hướng gia để chuẩn bị. Một kẻ địch mà ngay cả Lỗ Phu Tử cũng không nắm chắc phần thắng, thì Hướng gia lấy gì để đánh! Nghĩ tới đây, Hướng Vân Đông trong lòng hoảng sợ.

Về phần Huyết Thần Tử, sau khi trầm ngâm một lúc liền yên lặng ngồi xuống, giống như… không dám đi ra ngoài!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Thu đã về trên đất Hải Phòng
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

1 tuần trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tuần trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

1 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Tô Minh

Trả lời

1 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.