Làm vậy, ta e rằng bất công với Thanh Sương, lại phụ lòng Thanh Lâm. Vốn dĩ ta không nên hành xử như vậy, nếu không phải Chu Dật si mê ngàn năm đến thế. Chung quy, việc này ta xử lý vẫn chưa được hoàn mỹ.
Vương Lâm thở dài.
Hắn đứng trên đầu Hải Long, mặc cho nó gầm thét lao đi, rời khỏi cơn lốc Địa Môn. Trước khi đến đây, Vương Lâm không thể ngờ được lại gặp hắn và nàng ở nơi này.
Tư Đồ, Thanh Thủy, Hứa Lập Quốc, Lưu Kim Bưu… còn rất nhiều bằng hữu năm xưa. Không biết giờ ở phương nào, có đang ngẩng đầu nhìn bầu trời này chăng?
Vương Lâm khoanh chân trên đỉnh đầu Hải Long, ngẩng đầu nhìn trời, trong mắt lộ vẻ buồn bã.
Tư Đồ, không biết có được cuộc sống vương gia mà hắn thích hay không? Sư huynh Thanh Thủy không biết đang ở đâu? Còn cả Hứa Lập Quốc giảo hoạt, hay thay đổi kia, không biết giờ có tốt không? Đạo lừa gạt của Lưu Kim Bưu không biết đã lĩnh ngộ đến đâu?
Còn cả… Lý Thiên Mai.
Lần đầu tiên gặp lại cố nhân chuyển thế trên Tiên Cương đại lục này, trong lòng Vương Lâm trào dâng bao xúc động, ký ức. Vừa đi về phía trước, khuôn mặt những người năm đó lại hiện lên.
Hải Long một đường lao đi, dưới thần niệm của Vương Lâm dẫn đường, nó hướng về phía Mạnh Thổ Tông, một trong hai đại tông môn còn lại của Mạnh Thổ Châu.
Tông môn này tên là Mạnh Thổ Tông, cũng tương xứng với Địa Môn.
Với tu vi Thiên Tôn của Vương Lâm, hơn nữa còn có Hải Long Kim Tôn này, chuyến đi tới Mạnh Thổ Tông cực kỳ thuận lợi. Lão tổ Mạnh Thổ Tông cung kính dâng ra ngọc giản bản đồ, chỉ sợ Vương Lâm không vừa ý.
Trong Mạnh Thổ Tông, Vương Lâm cũng tản thần thức ra, biết rõ khả năng không lớn, nhưng hắn vẫn muốn thử xem, trong tông môn này có cố nhân của mình hay không.
Nhưng cuối cùng, Vương Lâm không có thu hoạch gì.
Mang theo lời chúc phúc đối với Chu Dật và Thanh Sương, Vương Lâm ngồi trên đầu Hải Long rời khỏi Mạnh Thổ Châu, hướng về phía Thiên Châu trong Đông Châu mà đi.
Cả Đông Châu có mấy tu sĩ cấp độ Thiên Tôn cũng không nhiều hơn Thiên Châu. Trong Thiên Châu có một tông môn tên là Thiên Môn, được liệt vào trong cửu tông thập tam môn. Trong tông phái này, nghe đồn có một lão tổ Thiên Tôn, là một thiên tài cùng thời với La Vân Hải.
Chẳng qua tu vi của hắn dừng lại ở cảnh giới Thiên Tôn, đã từng đi theo Song Tử Đại Thiên Tôn, nhưng dường như có biến cố nên hắn yên lặng rời đi, trở về Thiên Môn, mấy vạn năm chưa từng ra ngoài.
Trong Thiên Châu, tông phái cực mạnh chính là Thiên Môn. Trong cửu tông thập tam môn, chỉ có Thiên Môn này là ở Thiên Châu, có thể nói là bá chủ một phương.
Thiên Môn và các tông phái khác không giống nhau. Nó không chỉ có một sơn môn, mà là toàn bộ Thiên Châu này, có chín mươi phân tông, hoàn toàn khống chế tư nguyên cả một châu.
Giờ phút này, trong Thiên Châu, một con Hải Long đang lao nhanh đi trong thiên địa. Vương Lâm ngồi trên đỉnh đầu Hải Long, nhìn đại địa phía dưới, thần sắc bình tĩnh.
Châu này được gọi là Thiên Châu, cũng bởi vì nơi đây tràn ngập sương mù. Mây mù vốn phải ở trên chín tầng trời, nhưng vì một số biến hóa kỳ dị, khiến chúng rơi xuống mặt đất, như bị giam giữ lại.
Do đó, cả Thiên Châu giống như tiên cảnh, quanh năm bị vây trong sương khói mờ ảo.
Trong châu này có vô số dãy núi lớn, trong đó có một ngọn núi cao nhất. Ngọn núi này được người trong châu gọi là Thiên Phong, bên ngoài có bạch vân bao phủ, từ xa nhìn lại, căn bản không thể thấy rõ toàn bộ ngọn núi, khiến ngọn núi bị sương mù che phủ này mang một vẻ kỳ lạ.
Một ngày nọ, bên ngoài Thiên Phong, thân ảnh Hải Long từ một vùng gợn sóng biến ảo ra. Nó uốn mình trong không trung, đôi mắt khổng lồ nhìn chằm chằm vào ngọn núi phía dưới. Tu vi tương đương Kim Tôn của nó trong nháy mắt phóng thích ra, bao phủ tám phương.
Vương Lâm trên đỉnh đầu nó, một thân bạch y giữa bạch vân, giống như tiên nhân, thân thể từng bước bước vào hư không, đi trên bạch vân vô tận, bước về phía đỉnh núi.
Trên ngọn núi cao nhất kia, trong màn tuyết trắng, Vương Lâm đứng đó. Hai tay chắp sau lưng, mặc cho cuồng phong cuốn mái tóc bạc. Ở phía sau, Hải Long bay tới, xoay người trên không, cái đầu khổng lồ bỗng ngẩng lên, lạnh lẽo nhìn bốn phía.
"Tại hạ là Vương Lâm, xin mời lão tổ Thiên Tôn ra Thiên Phong gặp mặt!"
Thần thức Vương Lâm tản ra, như một đạo sấm sét lấy hắn làm trung tâm ầm ầm khuếch tán ra bốn phía, hóa thành tiếng sấm vang vọng, ầm ầm chấn động, trong nháy mắt bao phủ tám phương, tràn ngập Thiên Châu này.
Trong Thiên Châu, tất cả phân tông của Thiên Môn, cùng rất nhiều tu sĩ ở các tông phái phụ cận Thiên Môn lúc này tâm thần đều chấn động, nghe thấy thần thức như thiên uy này quét qua.
Thậm chí mây mù của cả châu trong nháy mắt cũng như sụp đổ, theo thần niệm truyền về bốn phía mà nhanh chóng tản ra, khiến cho trong mấy ngàn dặm quanh Vương Lâm, mây mù tan nát!
Trong Thiên Châu, trong chủ tông của Thiên Môn, tại một vùng núi non liên miên bất tuyệt, trong tích tắc khi thần niệm của Vương Lâm gào thét truyền tới, một luồng khí tức kinh thiên động địa chợt bộc phát. Dưới luồng khí tức này, thiên địa biến sắc, mây mù quay cuồng. Một lão già tóc bạc, thân mặc quần áo vải thô từ trong Thiên Môn bước ra.
Hắn đứng đó, như thiên địa run rẩy, hai mắt bừng sáng, nhìn về phía Thiên Phong xa xa, ánh mắt chợt lóe lên. Lão già vung tay áo, thân thể chợt biến mất.
Lúc xuất hiện, hắn đã ở trên đỉnh Thiên Phong, trong sóng gợn lan tỏa, thân ảnh lão già biến ảo ra, không nhìn Hải Long khổng lồ trên ngọn núi, mà hai mắt mang theo uy nghiêm nhìn về phía Vương Lâm.
Hai người cách nhau ngàn trượng, nhưng ánh mắt lão già quét tới, Vương Lâm ngẩng đầu, hai mắt lóe lên kim quang, lần đầu tiên va chạm với ánh mắt của lão già.
Nhìn cảnh tượng này, dường như không có tiếng động, nhưng trên thực tế, trong tâm thần Vương Lâm có tiếng ầm ầm vang vọng. Ánh mắt lão già như hàn vạn vạn cây châm, xuyên qua hai mắt Vương Lâm, muốn đâm vào thân thể hắn.
Toàn thân Vương Lâm chấn động, kim quang trong mắt càng đậm.
Lão già tóc bạc cũng chấn động toàn thân. Trong sự cảm nhận của hắn, trong ánh mắt Vương Lâm như ẩn chứa một thanh kim kiếm, tràn ngập tiên lực tới cực điểm, lại có sự sắc bén, lạnh lùng vô cùng. Thậm chí bên trong đó còn ẩn chứa sự trấn áp như thiên uy, sau khi truyền vào tâm, như kim kiếm gào thét chém tới, trực tiếp đâm vào thân thể.
"Các hạ gọi bần đạo tới đây, không biết có chuyện gì!"
Lão già tóc bạc thu hồi ánh mắt, thần sắc nhìn Vương Lâm có vẻ ngưng trọng.
"Tại hạ mới tiến vào Thiên Tôn, muốn nhờ đạo hữu chỉ điểm một phen, không có ý gì khác."
Vương Lâm và Thiên Môn không có thù oán, nói năng khách khí, hướng về phía lão già tóc bạc ôm quyền nói.
Lão già tóc bạc nghe vậy liền nở nụ cười, hai mắt lập tức tràn ngập chiến ý. Thiên Tôn rất ít khi giao chiến sinh tử, nhưng luận bàn tầm thường thì vẫn có, chẳng qua vì trong Tiên Tộc Thiên Tôn quá ít, nên cơ hội chiến đấu rất hiếm.
Nhất là loại luận bàn này, đối với cả hai đều có lợi.
"Tốt!"
Thân thể lão già tóc bạc tiến về phía trước, tay phải giơ lên, hướng về phía Vương Lâm trên Thiên Phong bỗng nhiên vung lên. Một động tác này khiến tất cả tuyết trắng trên Thiên Phong đồng loạt chấn động, bất ngờ bay lên, hóa thành một cơn bão tuyết từ bốn phía bay thẳng về phía Vương Lâm.
Trong bão tuyết ẩn chứa chín đạo thần thông, giờ phút này gào thét mang theo một tia cuồng bạo, trong chớp mắt bao phủ toàn bộ thân ảnh Vương Lâm.
Vương Lâm cười dài, tay phải giơ lên, hướng về phía trước bỗng nhiên đánh một quyền!
Một quyền này cũng ẩn chứa chín đạo thần thông, chính là chín lần Dịch Linh Ấn của Vương Lâm!
Tiếng ầm vang ngập trời truyền ra, chấn động tám phương. Cơn bão tuyết rung động, trong thời gian ngắn tan nát, tràn ra bốn phía, che phủ tất cả.
Tiếng chấn động duy trì liên tục, tiếng cười dài trong âm thanh hỗn loạn này vẫn vang lên kinh thiên động địa.
Sau mấy canh giờ, trong mưa tuyết vô tận, thân thể Vương Lâm bị cuốn về phía sau mấy ngàn trượng, chân phải dẫm lên mặt đất, đứng vững vàng ở đó.
"Tu vi đạo hữu bất phàm, trận chiến này tại hạ đã thu hoạch rất nhiều. Đa tạ!"
Cũng lúc đó, thân thể lão già cũng lùi lại mấy ngàn trượng về một hướng khác mới có thể đứng vững.
"Vừa mới bước vào Thiên Tôn mà có thể dung nhập chín đạo thần thông vào quyền cước, nhìn người tuổi còn không lớn, lão phu thật bội phục!"
Hai người cách nhau mấy ngàn trượng, đều ôm quyền, khuôn mặt nở nụ cười.
"Tiếp tục không?"
"Tiếp!"
Thân thể hai người từ hai hướng khác nhau nhanh chóng áp sát, tiếng ầm vang lại như sóng lớn truyền ra. Đến Hải Long cũng hãi hùng tránh ra, nhìn hai thân ảnh kinh khủng trong tuyết phía trước. Hải Long trợn mắt, lại lui lại một chút nữa mới dừng lại.
Trận chiến này diễn ra bảy ngày, Vương Lâm và lão già tóc bạc tổng cộng giao thủ hai mươi ba lần! Mỗi lần giao thủ xong, hai người đều lui lại, khoanh chân khôi phục tu vi. Đồng thời cảm ngộ những thu hoạch trong trận chiến, cũng cất tiếng nói chuyện.
Giao chiến cấp độ Thiên Tôn, vì không liên quan đến cừu oán, nên song phương đều có cảm ngộ cực tốt đối với tu vi.
"Vương đạo hữu, ta thấy ngươi vẫn còn lưu lại chút lực lượng. Trận chiến này rất thống khoái, chiến lực của ngươi và ta cũng không chênh lệch nhiều, hay là toàn lực đánh một trận có được không?"
Sau hai mươi ba lần giao chiến, lão già tóc bạc khoanh chân mỉm cười nói.
"Được!"
Vương Lâm đứng dậy, bên ngoài thân thể bất ngờ xuất hiện năm ngũ hành chân thân!
Chỉ xuất ra một khối chân thân, chiến lực của Vương Lâm lập tức tăng vọt, có thể cùng tu sĩ Thiên Tôn dung đạo vào trong cơ thể đánh một trận!
"Bản nguyên chân thân! Mà không phải bản nguyên chân thân tầm thường, mà là nhiều loại bản nguyên chân thân dung hợp mà thành!"
Đồng tử trong hai mắt lão già co rút lại, nhìn phân thân của Vương Lâm.
Hai người đồng thời ra tay. Lão già tóc bạc cũng không giữ lại chút thực lực nào, bộc phát lực lượng của Thiên Tôn dung hợp mười bảy đạo thần thông!
Tiếng chấn động vang vọng khắp không gian. Sau ba ngày, Vương Lâm cười dài, bước lên lưng Hải Long bay về phía xa xa.
"Mộ Dung đạo hữu, đa tạ!"
Trong màn tuyết rơi, lão già tóc bạc cất bước đi ra, nhìn Vương Lâm rời đi, thần sắc ngưng trọng.
"Hắn hẳn là còn chưa xuất toàn lực. Với tu vi của hắn, không biết có thể xông qua tầng thứ mấy của Thiên Tôn Niết?"
Lão già tóc bạc đợi đến khi Vương Lâm hoàn toàn biến mất, lúc này mới xoay người rời đi.
"Tiên Tộc ta lại có thêm một tu sĩ Thiên Tôn. Việc này cần báo cáo cho Đại Thiên Tôn. Mười ngày giao chiến, đối với hắn cũng có rất nhiều cảm ngộ."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Lăng Thiên Độc Tôn
Tao Pham
Trả lời3 tuần trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Sức Mạnh Tràn Về
Trả lời1 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.