(*) Mảnh Nhỏ Chồng Lên Nhau
Giờ phút này, sắc mặt Sất Hổ đại biến, cả người lơ lửng giữa không trung, ngẩng đầu nhìn thoáng qua màn sương đen, đáy lòng thầm than, tự nhủ Tằng Ngưu kia vừa rồi chưa xuất toàn lực. Màn sương đen này, e rằng mới là trọng bảo bảo mệnh của hắn.
"Hồng Điệp đạo hữu, hai người các ngươi đều do ta mời đến, ngươi nếu cố ý ra tay, chính là đẩy ta vào thế bất nghĩa! Tại hạ tất nhiên cùng Tằng huynh kháng cự. Nếu không chết, sau khi trở về nhất định bẩm báo chi tiết lại cho Tập Tổ!"
Sất Hổ quát lớn.
Nói rồi, sau lưng hắn hiện ra một đạo hư ảnh, cao hơn mười trượng, như một viễn cổ cự nhân, hai mắt loé lên ánh sáng dày đặc, nhìn chằm chằm Hồng Điệp.
Hồng Điệp không khỏi do dự. Nàng đánh giá phép thuật Tằng Ngưu này tuyệt không đơn giản, hơn nữa hư ảnh sau lưng Sất Hổ đã ngưng thật. Nếu nàng cố tình ra tay, mảnh nhỏ này chắc chắn sẽ sụp đổ. Do dự một chút, tay phải khẽ điểm, đoá hoa liền dừng giữa không trung.
"Được. Sất Hổ, hôm nay coi như nể mặt ngươi, không giết kẻ này nữa!"
"Nhưng quan tài bạch ngọc kia phải thuộc về ta!"
Sất Hổ nhíu mày, đang muốn lên tiếng thì Vương Lâm cười lớn:
"Hồng Điệp, ngươi thật sự nghĩ tại hạ không giết được ngươi sao?"
Ánh mắt Vương Lâm như cười như không, giơ cấm chế trong tay lên cao cao:
"Chỉ cần ta bắn ra cấm chế này, mảnh nhỏ Tiên giới này chắc chắn tan nát. Hồng Điệp, ngươi có tin hay không?"
Sắc mặt Hồng Điệp lập tức trở nên khó coi.
"Tằng huynh, tại hạ làm chủ! Lần này, hết thảy những gì đoạt được, chúng ta cùng nhau phân chia. Như thế nào?"
Sất Hổ ôm quyền nói.
"Được! Hết thảy như lời Sất Hổ huynh!"
Vương Lâm mỉm cười. Thực tế, nếu hôm nay không cần dùng đến thiên kiếp thì tốt nhất. Vật này chỉ có một, hơn nữa sau khi sử dụng, với giới hạn kết cấu Tiên giới này, hắn cũng khó có thể trốn thoát khi nó sụp đổ. Như vậy thì không ổn.
Mặt khác, trong lòng Vương Lâm tính toán, sau khi rời khỏi Tiên giới, trên Chu Tước tinh, không có những hạn chế như nơi này, mới là thời cơ tốt nhất để kết liễu ả!
"Hồng Điệp đạo hữu, mời ngươi thu pháp bảo lại!"
Sất Hổ quay đầu nhìn Hồng Điệp nói.
Hồng Điệp hừ lạnh một tiếng, tay phải triệu hồi, đoá hoa bay trở về, rồi biến mất ở mi tâm.
"Tằng Ngưu, quay lại Chu Tước tinh, ngươi dám đánh một trận với ta không?!"
Hồng Điệp nhìn chằm chằm Vương Lâm, thốt lên từng chữ một.
Vương Lâm cười lớn, cất cao giọng:
"Phụng bồi!"
Cấm chế trong tay bị Vương Lâm miết một cái, tiêu tan sạch sẽ. Còn màn sương đen trên bầu trời, dưới tâm niệm của hắn ngưng tụ thành hình phễu, hóa thành Cấm Phiên, thu lại vào túi trữ vật. Về phần Lôi Oa cũng bị Vương Lâm thu hồi. Chỉ có điều Lôi Oa này bị thương nghiêm trọng, lộ vẻ uể oải. Sát khí trong lòng Vương Lâm lại thêm nặng.
Hồng Điệp nhìn Vương Lâm thật sâu. Nàng không thể không thừa nhận, kẻ này có đủ tư cách đánh một trận với mình.
Sất Hổ âm thầm thở phào. Nội tâm hắn cười khổ, nếu sớm biết hai người này có ân oán, hắn tuyệt đối không mời bọn họ tới. Hồng Điệp thì thôi, còn Tằng Ngưu, với tu vi Hóa Thần sơ kỳ mà có thể đánh một trận với Hóa Thần hậu kỳ. Một nhân vật như thế chắc chắn không đơn giản, sau này ở Chu Tước tinh nhất định sẽ đạt thành tựu xuất sắc, thậm chí được Chu Tước quốc thu làm đệ tử cũng không phải không có khả năng.
"Tốt lắm, Hồng Điệp đạo hữu, Tằng Ngưu huynh đệ, hai người đi theo ta, nơi ghi chép trong ngọc giản còn cách nơi này một quãng xa."
Sất Hổ thở sâu, ôm quyền nói rồi khẽ động thân mình, bay nhanh về phía trước.
Hồng Điệp không liếc nhìn Vương Lâm lần nữa, hóa thành một vầng mây đỏ, đuổi theo Sất Hổ, song song bay đi, hiển nhiên không muốn bị bỏ lại phía sau.
Trong mắt Vương Lâm lộ ra một tia trào phúng, thân mình đi theo phía sau.
"Chung quy vẫn là đạo tâm không vững, trong vòng trăm năm đã Hóa Thần, tuy nói là kỳ tích nhưng vẫn còn nhiều tệ đoan. Về mặt tâm tính vẫn kém hơn không ít. Mỗi việc bay đi thôi sao phải tính toán trước sau."
Vương Lâm thầm nhủ.
"Với tu vi hiện tại của ta, đánh một trận với ả, nếu không vận dụng thiên kiếp lực của Cấm Phiên thì không thể có phần thắng. Sinh tử ý cảnh của ta khó làm dao động vô tình ý cảnh sắp đại thành của ả. Nhưng nếu ta đạt Hóa Thần trung kỳ, khi đó sử dụng sinh tử ý cảnh nhất định ảnh hưởng đến ả. Dù không vận dụng thiên kiếp lực cũng nắm chắc bảy phần có thể đánh bại ả."
Sinh tử ý cảnh của Vương Lâm phát triển từ thiên đạo luân hồi mà ra. Chỉ là, với tu vi Hóa Thần sơ kỳ, hắn không thể đem biến hóa của sinh tử hoàn toàn phát huy, dù sao hắn mới lĩnh ngộ ra thiên đạo mà thôi.
Chỉ khi đạt đến Hóa Thần trung kỳ, sinh tử ý cảnh mới được đề thăng lên một cấp bậc cao hơn. Bằng vào uy lực của ý cảnh này, chắc chắn có thể đối kháng lại vô tình ý cảnh của ả.
"Trước mắt, không biết ả đã đạt đến độ tách rời ý cảnh khỏi pháp quyết hay chưa?! Tuy nhiên, với đạo tâm không vững như thế, ả còn chưa đạt đến cảnh giới đó. So sánh ra, bản thân ta còn tiến nhanh hơn một bước!"
Vương Lâm thầm nhủ.
Sau khi đạt tới Hóa Thần kỳ, Vương Lâm nhận thấy hết thảy công pháp trên thế gian, ngoại trừ những thần thông cực kỳ thâm ảo, dĩ nhiên đã trở nên vô dụng. Hóa Thần kỳ tu sĩ chỉ cần nhấc tay là dẫn phát sức mạnh thiên địa, cho nên vận dụng như thế nào phải dựa vào lĩnh ngộ ý cảnh của bản thân.
Sinh tử ý cảnh biến hóa đa đoan, nếu nói ra chỉ là một chữ "biến". Tuy nhiên, chữ "biến" này không dễ dàng lĩnh ngộ thấu triệt. Trước mắt, Vương Lâm mới chỉ là nhập môn.
Chỉ đến khi nào đem toàn bộ ý cảnh, hết thảy những biến hóa đều ẩn chứa, bao quát trong một pháp thuật, sinh tử ý cảnh mới xem như đạt đến đại thành. Vung hai tay lên, biến hóa sinh tử, sử dụng quy tắc thiên địa, thay đổi luân hồi!
Trong khi bay đi, Vương Lâm cẩn thận hồi tưởng lại trận chiến với Hồng Điệp, rút ra những điều tâm đắc.
Ba người không phải hạng người nhàn nhã, tốc độ bay đi rất nhanh. Không lâu sau, dưới sự dẫn đường của Sất Hổ, đến một mảnh nhỏ khác của Tiên giới, ở đó có một ngọn núi lớn.
Ngọn núi này có hình dạng như con rồng. Đầu rồng mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện trong mây mù, đúng là một nơi tiên cảnh hiếm gặp.
"Sất Hổ huynh, vì sao địa điểm trong ngọc giản ghi chép tới bây giờ vẫn chưa ai phát hiện ra?! Vấn đề này cần Sất Hổ huynh giải đáp!"
Vương Lâm liếc nhìn ngọn núi, chậm rãi nói.
Sất Hổ đang giữa không trung, cười nói:
"Thực không dám giấu, Tằng huynh, sở dĩ tại hạ khẳng định như vậy vì địa điểm của mảnh nhỏ mà ngọc giản ghi lại không thể từ lốc xoáy tiến đến được."
Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ hứng thú.
Ánh mắt Hồng Điệp cũng ngưng trọng, nhìn sang Sất Hổ.
Sất Hổ lại cười nói:
"Mảnh nhỏ mà ngọc giản ghi lại chính là một nơi cực kỳ hiếm có trong Tiên giới - trùng điệp mảnh nhỏ!"
Thần sắc Vương Lâm khẽ động, lập tức hiểu ra. Phần đông các mảnh nhỏ của Tiên giới phân liệt không theo quy tắc nào. Chỉ dưới sự trùng hợp, một số ít mảnh nhỏ sinh ra cùng chỗ với nhau, do đó rất khó bị người ta phát hiện.
Dù theo lốc xoáy hạ xuống, thì cũng chỉ hạ xuống được mảnh nhỏ thứ nhất bên trên cùng. Ai cũng không ngờ rằng bên dưới mảnh nhỏ đó lại còn có mảnh nhỏ khác.
Theo cách này, thì quả thực có thể đảm bảo không ai phát hiện ra.
"Hơn nữa, dù là từ mảnh nhỏ đầu tiên cũng không thể tùy ý đi vào nơi đó. Hoàn cảnh trong đó, căn bản không thể chế tạo truyền tống trận, nên dù có ai vô ý đi vào cũng khó lưu lại."
Sất Hổ cười nói.
Hồng Điệp cười lạnh:
"Năm đó Tập Tổ đại nhân làm sao mà phát hiện ra?"
"Hồng Điệp đạo hữu, việc này liên quan đến một đại bí mật của Cự Ma tộc, tại hạ không thể tiết lộ."
Hào quang trong mắt Sất Hổ chợt lóe lên nói.
Vương Lâm nhìn ngọn núi hình rồng, không nói gì.
Sất Hổ khẽ động thân mình, hướng về phía đỉnh ngọn núi bay đi. Rất nhanh, ba người đều đi vào khu vực trên đỉnh núi, hạ xuống trên đầu rồng, thần thức của Sất Hổ đảo qua, nói:
"Tháng trước, tại hạ từng đến đây khảo sát, truyền tống trận của nơi đây vẫn được bảo tồn nguyên vẹn. Sau khi tiến vào truyền tống trận, liền có thể đến được nơi gần mảnh nhỏ kia nhất."
Nói rồi, hắn bước lên, đạp chân xuống một chỗ đất trống, lập tức mặt đất lóe lên một tia sáng, thân hình Sất Hổ biến mất tại chỗ.
Hồng Điệp liếc nhìn Vương Lâm, ánh mắt chớp lên, không nói một lời, tiến vào trong trận pháp.
Đợi cho thân ảnh Hồng Điệp biến mất, Vương Lâm mới thong thả giẫm chân xuống, đi vào trong trận pháp.
Đề xuất Voz: Cuộc gọi của ex!
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời2 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.