Logo
Trang chủ

Chương 342: Đại kiếp

Đọc to

Gã trung niên kia ung dung thổi nhẹ làn khói trên chén trà, nhấp một ngụm rồi đặt nhẹ xuống, đứng lên, lắc đầu, giọng điệu đầy tự tin:

- Bản tông chủ đã không ra tay thì thôi, một khi đã động thủ, dù ngươi có là Hóa Thần Kỳ, ta cũng chẳng hề lơi lỏng. Tằng Ngưu, số ngươi đến đây là tận rồi!

Dứt lời, thân hình hắn khẽ động, lướt đi như một cơn gió, đuổi theo Vương Lâm.

Vương Lâm phi độn cực nhanh, nhưng gã kia cũng chẳng hề kém cạnh. Hắn ta không vội vã, cứ như mèo vờn chuột, ung dung bám theo phía sau.

Trong lòng Vương Lâm càng thêm trầm xuống. Tay phải khẽ vỗ túi trữ vật, lấy ra một ngọc giản. Linh lực vừa rót vào, ngọc giản bùng lên ngọn lửa lam, trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

- Tôn Thái, mau đến cứu ta!

Vương Lâm thầm than trong lòng.

Chẳng bao lâu sau, thân hình hắn khựng lại. Phía trước, ba bóng người đứng sừng sững.

Cả ba đều mặc hắc bào che kín mặt. Một người bước lên phía trước, lập tức một luồng áp lực kinh khủng từ trên trời giáng xuống.

- Lại là Anh Biến!

Vương Lâm chua xót trong lòng.

Đúng lúc này, gã trung niên cũng đuổi kịp, đứng cách đó trăm trượng, cười nhạt:

- Tiểu hữu Tằng Ngưu, đừng phí công chạy trốn nữa, đến lúc rồi!

Nói đoạn, hắn giơ tay phải, hướng về phía Vương Lâm điểm một cái. Lập tức, một cơn lốc xoáy dữ dội từ đầu ngón tay hắn bùng nổ, gào thét lao về phía Vương Lâm.

Vương Lâm vội vàng lùi lại, tay phải rút kiếm, tiên kiếm trong tay chém ra một đạo kiếm quang kinh thiên động địa. Cơn lốc xoáy bị kiếm quang chấn động, tiêu tán bớt phần nào. Kiếm quang xuyên qua lốc xoáy, lao thẳng về phía gã trung niên.

Gã trung niên nhếch mép cười khẩy, vung bàn tay to ra, dễ dàng tóm lấy kiếm quang, bóp nát.

- Hửm?

Gã trung niên khẽ giật mình, bàn tay phải hơi run lên.

Vương Lâm lại thở dài trong lòng. Tu vi bị suy giảm, linh lực hỗn loạn. Nguyên thần bị hao tổn, uy lực của tiên kiếm cũng không thể phát huy như trận chiến với Hồng Điệp năm xưa.

Vương Lâm nghiến răng, xoay người bỏ chạy.

Ngay lúc đó, vị Anh Biến tu sĩ mặc hắc bào hừ lạnh một tiếng. Thân hình hắn lóe lên, nhanh như tia chớp, chớp mắt đã đuổi kịp Vương Lâm, nhẹ nhàng vỗ vào lưng hắn.

Vương Lâm rên lên một tiếng đau đớn, chỉ kịp dồn hết linh lực còn sót lại về phía sau lưng, tiên kiếm che chắn phía trước. Nhưng một luồng sức mạnh kinh khủng đánh trúng, hất văng hắn ra xa trăm trượng. Hắn phun ra một ngụm máu tươi, lẫn cả những mảnh nội tạng vỡ nát.

Khuôn mặt Vương Lâm xám xịt như tro tàn, thương thế càng thêm trầm trọng.

Lão giả áo đen vung tay, tiên kiếm trong tay Vương Lâm bay ra, rơi vào tay hắn. Hắn cẩn thận ngắm nghía, trầm giọng:

- Quả là một thanh hảo kiếm! Bên trong còn ẩn chứa kiếm hồn, không tệ!

Gã trung niên mỉm cười:

- Kiếm này thuộc về ngươi, còn cây tiểu kỳ có thể dẫn phát Tiên Kiếp kia, ta muốn nó.

Lão giả áo đen cười ha hả:

- Được thôi, còn Tinh La Bàn kia vốn là bảo vật của tộc ta, ta phải lấy lại!

Gã trung niên gật đầu:

- Đương nhiên là như vậy.

Vương Lâm cố gắng đứng lên, hai chân run rẩy. Không phải do hắn muốn vậy, mà là do thương thế quá nặng.

Hắn sắc mặt âm trầm, nhìn chằm chằm lão giả áo đen, nghiến răng nghiến lợi:

- Cự Ma tộc!

Lão giả áo đen hạ mũ trùm đầu xuống, để lộ chân dung. Hắn ta tóc xám, khuôn mặt đầy nếp nhăn, nhưng đôi mắt lại sáng như trăng rằm.

Hắn nhìn Vương Lâm, cười nói:

- Tiểu hữu Tằng Ngưu, lão phu quả thật là người của Cự Ma tộc. Năm xưa ngươi ở Tiên Giới đoạt Tinh La Bàn từ tay thiếu tộc trưởng Sất Hổ của tộc ta. Hôm nay ta đến lấy lại, mong ngươi đừng trách!

Ánh mắt Vương Lâm lạnh lẽo, tay phải run rẩy vỗ túi trữ vật, lấy ra đan dược, nuốt vội trước mặt hai lão quái Anh Biến, bình tĩnh nói:

- Hai vị Anh Biến Kỳ lão quái đồng thời ra tay chỉ để đoạt mạng tại hạ, thật là vinh hạnh. Tại hạ xin ghi nhớ trong lòng!

Gã trung niên mỉm cười, gật đầu:

- Đúng vậy, lẽ ra phải như thế. Ngươi dù phải chết, cũng nên mỉm cười mà đi. Đối với pháp bảo của ngươi, lão phu rất hứng thú.

Nói đoạn, hắn lại điểm tay phải một cái.

Lúc này, một đạo linh khí ngưng tụ thành một cánh tay khổng lồ ầm ầm từ tay gã trung niên bắn ra, trong nháy mắt áp sát Vương Lâm, gào thét tấn công.

Linh lực trong cơ thể Vương Lâm đã khôi phục được chút ít. Tay phải hắn lật nhẹ, Cấm Phiên trong tay rung lên, cấm khí lập tức cuồn cuộn trào ra, hóa thành màn sương đen bao phủ trước người, ngăn cản đạo linh khí.

Nhưng chỉ nghe thấy từng tiếng nổ liên tiếp, cấm khí tan rã, cuối cùng bị đạo linh khí hóa giải hoàn toàn.

- Quả là một cây tiểu kỳ tốt, ta phải cẩn thận nghiên cứu một phen!

Gã trung niên hai mắt sáng rực, nhìn Cấm Phiên trong tay Vương Lâm, cười nói.

Hắn tin rằng, Tằng Ngưu kia chắc chắn phải chết. Hai Anh Biến tu sĩ không thể nào không giết được một tu sĩ Hóa Thần Kỳ.

Sắc mặt Vương Lâm càng thêm tái nhợt, trong lòng dâng lên một nỗi tuyệt vọng, hắn không còn khả năng chống cự. Đừng nói là khoảng cách hiện tại quá xa, dù có gần hơn cũng vô vọng. Hôm nay, hắn thật sự phải bỏ mạng nơi này.

Kéo dài thời gian, chờ đợi Tôn Thái, đây là phương pháp duy nhất!

Nhưng hiện tại, sau khi huy động Cấm Phiên, linh lực trong người hắn đã cạn kiệt, không còn chút nào.

Gã trung niên giơ tay phải lên, đang định ra tay tiếp. Lúc này, người mặc áo đen đứng cạnh lão quái Anh Biến Kỳ của Cự Ma tộc bỗng lên tiếng, cung kính:

- Lão tổ, xin cho vãn bối được đích thân ra tay hạ sát kẻ này, để trả mối thù năm xưa!

Gã trung niên dừng tay, nhìn về phía lão tổ của Cự Ma tộc.

Lão tổ liếc nhìn người mặc áo đen, gật đầu.

Người mặc áo đen lập tức xoay người, hạ khăn trùm đầu. Hắn chính là Sất Hổ!

Ánh mắt Sất Hổ bình tĩnh, thân hình khẽ động, hóa thành một đạo tàn ảnh, lao về phía Vương Lâm.

- Sất Hổ!

Vương Lâm nắm chặt Cấm Phiên, ánh mắt lộ vẻ phức tạp.

- Tằng Ngưu, chịu chết đi!

Sất Hổ quát khẽ, nhưng trong đáy mắt lại lóe lên một tia kỳ dị. Tay phải hắn vung ra phía trước, một luồng linh lực gào thét phóng ra.

Vương Lâm nhìn ánh mắt Sất Hổ, trong lòng chợt động.

Luồng linh lực đang gào thét kia không mang theo chút sát khí nào, mà lại chui vào cơ thể Vương Lâm. Lập tức, cơ thể khô cạn linh lực của Vương Lâm bỗng tràn đầy, sinh cơ bừng bừng.

Khi Sất Hổ áp sát Vương Lâm, chân phải hắn đá mạnh vào ngực Vương Lâm, hất văng hắn ra xa. Cú đá này không mang theo lực công kích, ngược lại còn truyền vào cơ thể Vương Lâm một luồng linh lực, dung hòa với linh lực của hắn làm một.

- Tằng huynh, hướng đông nam là đường sống!

Thanh âm lo lắng của Sất Hổ truyền đến tai Vương Lâm.

Gã trung niên chỉ liếc mắt một cái đã hiểu ra mọi chuyện, hừ lạnh một tiếng.

Lão tổ của Cự Ma tộc sắc mặt trầm xuống, thân hình bỗng lao ra, quát lớn:

- Sất Hổ, ngươi định làm gì!

Thân hình Sất Hổ lóe lên, chắn trước mặt lão tổ, ánh mắt sáng ngời, cao giọng:

- Lão tổ, Tinh La Bàn kia là ta tặng cho Tằng Ngưu, không phải hắn cướp đoạt. Sất Hổ ta là một đấng nam nhi, đã được Tằng Ngưu nhiều lần cứu mạng ở Tiên Giới. Hắn và ta là bằng hữu, sao ta có thể làm việc trái với lương tâm như vậy!

Lão tổ Cự Ma tộc giận dữ cười lớn, thân hình khẽ động, vượt qua Sất Hổ.

Sất Hổ hét lớn một tiếng, hình lưỡi búa giữa lông mày lóe sáng. Hắn bước lên một bước, nghiến răng lao về phía lão tổ Cự Ma tộc, miệng quát lớn:

- Tinh La Bàn kia đối với tộc ta cũng chẳng có chút tác dụng, cho Tằng Ngưu thì đã sao. Ngươi lấy tiên kiếm của người ta còn chưa đủ sao!

Lão tổ đột ngột đổi hướng, nhìn chằm chằm Sất Hổ, vung ra một trảo. Sất Hổ lập tức cảm thấy xung quanh thân thể như bị một luồng sức mạnh kỳ dị giam cầm, không thể nhúc nhích.

- Nếu như ngươi không phải là người mang dòng máu Cự Ma đậm đặc nhất trong đám tiểu bối, thì hôm nay ta nhất định sẽ giết tên nghịch tử này! Sau khi trở về, phạt ngươi bế quan trăm năm, chịu khổ luyện thể!

Nói đoạn, hắn lao về phía Vương Lâm đang bỏ chạy.

Sất Hổ nắm chặt tay, nhìn theo hướng Vương Lâm biến mất về phía đông nam.

- Tằng huynh... tại hạ... đã hết lòng...

Sất Hổ vẻ mặt phiền muộn. Hắn vốn không cho rằng Vương Lâm sẽ sống sót. Sở dĩ hắn dám mạo phạm lão tổ, chỉ là để lòng mình thanh thản hơn.

- Sất Hổ ta hành sự quang minh lỗi lạc. Tằng Ngưu và ta đã kết thành bằng hữu, ta không thể làm những việc bất nhân bất nghĩa!

Đề xuất Tiên Hiệp: Nhất Niệm Vĩnh Hằng (Dịch)
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

1 tháng trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

2 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Túc Mệnh

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.