Độn Thiên liếc nhìn gã trung niên, giọng lạnh như băng:
- Cút! Lão phu hôm nay không muốn động thủ. Cuộc chiến giữa đám Tiên Di tộc các ngươi và Chu Tước quốc, Luyện Hồn Tông ta không dính vào!
Gã trung niên sắc mặt âm trầm đến cực điểm, lửa giận trong lòng cuồn cuộn. Với thực lực của gã, nếu Độn Thiên không có Thập Ức Tôn Hồn Phiên, gã dư sức giết y.
Gã nhìn chằm chằm Độn Thiên, trầm mặc hồi lâu rồi lên tiếng:
- Chỉ bấy nhiêu đó thì chưa đủ để uy hiếp ta. Thập Ức Tôn Hồn Phiên chẳng lẽ chỉ có thế thôi sao?
Độn Thiên cười ha hả, ánh mắt sắc bén như điện:
- Mười chủ hồn, hiện!
Hồn Phiên trong tay y vung lên, lập tức mười đạo Anh Biến chủ hồn nữa xuất hiện, lẳng lặng bay ra bốn phía.
Gã trung niên cười khổ. Giờ phút này, đối diện với Thập Ức Tôn Hồn Phiên, cuối cùng gã cũng hiểu vì sao tộc nhân lại kiêng kỵ vật này đến vậy.
- Nếu Luyện Hồn Tông không tham gia vào cuộc chiến giữa chúng ta và Chu Tước quốc, tại hạ xin thay mặt Tiên Di tộc hứa sẽ không đặt chân vào Luyện Hồn Tông nửa bước!
Gã trung niên trầm giọng nói.
Dứt lời, gã ôm quyền với Độn Thiên rồi cẩn thận xoay người rời đi.
Hồn Phiên trong tay Độn Thiên rung lên, thu hồi tất cả hồn phách. Sau đó, y cùng Vương Lâm nhanh chóng rời khỏi.
- Thập Ức Tôn Hồn Phiên…
Vương Lâm nhìn cảnh tượng vừa rồi, ánh mắt lộ ra vẻ cuồng nhiệt. Có cây phiên này trong tay, thiên hạ rộng lớn, nơi đâu cũng có thể đến.
- Vừa rồi là uy lực của Thập Ức Tôn Hồn Phiên của Luyện Hồn Tông ta, ngươi thấy thế nào?
Vừa bay, giọng nói của Độn Thiên có chút kiêu ngạo.
- Rất mạnh!
Vương Lâm trầm giọng đáp.
Độn Thiên cười ha hả, nói:
- Tôn Hồn Phiên không có phương pháp sử dụng cố định. Ví như tổ tiên đời thứ sáu, lão am hiểu trận pháp, vì thế cây phiên này trong tay lão liền có trận pháp. Lại ví như tổ tiên đời thứ mười, ý cảnh của lão nhân gia là thôn phệ, đến khi sử dụng hồn phiên liền dùng phương pháp thôn phệ hồn phách để mạnh mẽ đối địch.
- Nhưng Tôn Hồn Phiên sở dĩ có cái tên này là bởi vì Hồn Phiên có một thần thông vĩnh viễn không thay đổi, đó là dung hợp. Ngươi vừa mới thấy hồn phách Vấn Đỉnh kia rồi đấy, đó là do dung hợp mà ra. Tuy nói không thể duy trì lâu thực lực Vấn Đỉnh, nhưng trong vòng một nén nhang có thể cùng với tu sĩ Vấn Đỉnh giao đấu.
- Tuy nhiên, đó cũng không phải là thần thông hùng mạnh nhất của Tôn Hồn Phiên. Hồn Phiên này thật sự có thể uy hiếp được Vấn Đỉnh Hậu Kỳ là nhờ có đệ tứ chủ hồn. Mấy vạn năm qua, cây phiên này chỉ xuất ra đệ tứ chủ hồn đúng một lần. Lần đó là một vị lão tổ Vấn Đỉnh Sơ Kỳ cuối cùng của Luyện Hồn Tông ta cùng với đệ nhị Chu Tước Tử liên thủ nghênh chiến với bốn gã Vấn Đỉnh Hậu Kỳ bản lĩnh cực cao từ tu chân tinh bên ngoài xâm nhập vào Chu Tước Tinh.
Độn Thiên vừa bay về hướng Bỉ Lô quốc trên Chu Tước đại lục, vừa kể lại tỉ mỉ cho Vương Lâm để giới thiệu về Hồn Phiên.
Thực tế, lúc này mặc dù nói việc ra ngoài cướp đoạt tiên ngọc là mục đích chính, nhưng thực sự Độn Thiên muốn cho Vương Lâm trực tiếp hiểu rõ về Tôn Hồn Phiên để hai năm sau tiếp nhận cây phiên này.
Đối với Vương Lâm, Độn Thiên có thể nói là không hề keo kiệt, giống như đối với đệ tử đích truyền vậy.
Những việc liên quan đến bí ẩn của Tôn Hồn Phiên, thường chỉ có thầy trò trong Luyện Hồn Tông mới có thể kể ra như vậy. Vương Lâm và Độn Thiên tuy trên danh nghĩa không phải thầy trò, nhưng giờ phút này không khác gì là thầy trò thật.
Vương Lâm khựng lại một chút, hỏi:
- Cùng với đệ nhị Chu Tước Tử liên thủ?
Độn Thiên gật đầu, đáp:
- Đúng vậy, sau khi chiến thắng Tiên Di Tộc, đệ nhất Chu Tước Tử đã hy sinh. Ngay lúc đó, một vài lão quái Vấn Đỉnh đã đem thân thể của lão phong ấn Tiên Di Tộc, đồng thời chỉ định người tiếp nhận danh hiệu đệ nhị Chu Tước Tử.
- Người này hùng tài đại lược vô cùng, quan điểm của lão và các đời Chu Tước Tử sau này đều không giống nhau. Thời gian lão nắm giữ Chu Tước Tinh tuy ngắn, nhưng trong một ngàn năm đó, bản lĩnh của lão được coi là cao nhất trong các đời Chu Tước Tử. Nghe nói lão đã bước được nửa bước vào cảnh giới sau Vấn Đỉnh, chỉ còn nửa bước nữa thôi.
- Người này hoàn toàn xứng đáng là cao thủ đệ nhất của Chu Tước Tinh ta từ xưa đến nay.
Nghe vậy, lòng Vương Lâm khẽ động. Y nhớ đến Tư Đồ Nam, lão ta lúc nào cũng khoe khoang mình là đệ nhất cao thủ của Chu Tước Tinh.
- Người này tên là gì?
- Lâu quá rồi, ai còn nhớ tên lão làm gì. Chỉ biết lão là đệ nhị Chu Tước Tử thôi, có lẽ đệ nhất Chu Tước Tử sẽ biết.
Độn Thiên lắc đầu.
- Người này có kết cục ra sao?
Vương Lâm tiếp tục hỏi.
- Tung tích không rõ.
Độn Thiên thở dài:
- Nghe nói năm đó vị tổ tiên kia của Luyện Hồn Tông ta cùng với đệ nhị Chu Tước Tử nghênh chiến với tu sĩ bên ngoài. Trận chiến này mức độ kịch liệt không kém gì trận chiến với tổ linh của Tiên Di Tộc. Cuối cùng lão tổ của Luyện Hồn Tông ta không địch lại, dù sao lúc đó lão cũng chỉ là Vấn Đỉnh Sơ Kỳ. Lão phải xuất ra đệ tứ chủ hồn mới giữ được tính mạng và giết được một tên địch. Nhưng đệ tứ chủ hồn cũng bị thương rất nặng, cuối cùng ngủ say, theo lý mà nói thì bây giờ cũng gần khôi phục rồi. Trận chiến này mặc dù thắng, nhưng đệ nhị Chu Tước Tử bị truy sát, bặt vô âm tín.
Độn Thiên chậm rãi nói.
Lòng Vương Lâm chấn động. Y nhớ lại năm đó Tư Đồ Nam từng nói lão đã nghênh chiến với vài tu sĩ từ bên ngoài đến, từng người thì không phải đối thủ của lão, nhưng khi bọn chúng liên thủ thì lão không địch nổi.
Cuối cùng, lão bị bọn chúng phá hủy thân thể, Nguyên Anh nhập vào Thiên Nghịch châu mới may mắn bảo toàn được tính mạng.
Sự thù hận của Tư Đồ Nam đối với những kẻ đó chỉ có thể dùng từ ngập trời để hình dung.
Dựa theo lời Độn Thiên, đệ nhị Chu Tước Tử này và Tư Đồ Nam có chút tương đồng.
Vương Lâm hít sâu, ánh mắt chớp động. Y có chút ân oán với Chu Tước đời này, nếu Tư Đồ Nam thật sự là đệ nhị Chu Tước Tử năm đó, sau khi lão tỉnh dậy liệu có giúp đỡ Chu Tước đời này không…
- Suy nghĩ gì thế?
Độn Thiên nhìn Vương Lâm, hỏi.
Vương Lâm trầm ngâm một lát, nói:
- Tiên Di Tộc giao chiến với Chu Tước Tinh, đệ nhị Chu Tước Tử này nếu chưa chết, liệu có hiện thân giúp đỡ Chu Tước đời này không?
Độn Thiên cười ha hả, lắc đầu:
- Không nói vị tiền bối đệ nhị Chu Tước Tử kia còn sống hay không, dù lão còn sống cũng sẽ không đi giúp đỡ Chu Tước đời này đâu. Hai người không quen biết nhau, hơn nữa nghe nói đệ nhị Chu Tước Tử kia trời sinh tính kiêu ngạo, nếu đệ nhất Chu Tước Tử không có ân với lão thì lão đã sớm rời khỏi Chu Tước Tinh đi chu du các tu chân tinh khác để tu luyện rồi.
Vương Lâm gật đầu, ánh mắt chợt lóe lên, hỏi:
- Chu Tước Tử đã có tất cả mấy đời rồi?
- Chu Tước đời này là đời thứ tám! Cũng là đời mà ta ghét nhất.
Độn Thiên hừ nhẹ một tiếng.
Vương Lâm trầm mặc một chút, bỗng nhiên hỏi:
- Tiền bối, theo lời ngươi nói vừa rồi, tổ linh Tiên Di Tộc là vật gì vậy?
Độn Thiên lắc đầu, nói:
- Vật ấy ta cũng không biết, chỉ thấy trong điển tịch của tông phái ghi lại, năm đó đại chiến với Tiên Di Tộc đã từng xuất hiện tổ linh của tộc này. Chính tổ linh này mới khiến cho một lượng lớn tu sĩ Vấn Đỉnh bên ta ngã xuống. Thôi không nói nữa, sắp tới Chu Tước đại lục rồi, chúng ta phải mau chóng trở lại Luyện Hồn Tông để ngươi Anh Biến!
Dứt lời, Độn Thiên mang theo Vương Lâm đột nhiên tăng tốc, hướng về phía xa bay đi.
Đề xuất Voz: [Review] Bị lừa 2 tỷ và Hành trình đi tìm công lý
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời2 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.