Hắc y nam tử thầm rủa, nếu biết trước tình hình khó nắm chắc phần thắng thế này, chi bằng chuồn cho sớm, hà tất ở lại đây lãng phí thời gian.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, vừa rồi kiếm vỡ bắn ra một đạo hàn quang thẳng đến mình, trên không trung hắc hỏa cũng dốc sức đổ xuống. Lão tử phải dùng Sinh chi lạc ấn hóa thành ba tầng bảo vệ, mới mong chống cự được lưỡng đạo thần thông hợp kích.
Chỉ tiếc, Hắc y nam tử dù sao cũng là tu sĩ Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn, tu vi cao cường, tiên lực ngưng thật, không phải hạng Vương Lâm này có thể so bì. Lưỡng đạo thần thông kia cũng chẳng phải pháp thuật tầm thường. Bởi vậy, dù Vương Lâm gắng gượng chống đỡ, nhưng ba đạo Sinh chi lạc ấn cũng có một đạo tan vỡ, tiêu tan không còn!
Sinh chi lạc ấn của Vương Lâm là bảo vật bảo hộ sinh mệnh, hắn khổ tâm mưu đồ bấy lâu mới có được ba cái. Vậy mà bị Hắc y nam tử phá hủy một cái, với Vương Lâm mà nói, quả là cực kỳ tiếc nuối. Bởi vậy, mặt hắn lúc này đằng đằng sát khí.
Thấy đối phương thất bại trở ra, Vương Lâm hai mắt chợt lóe hàn quang, liền giẫm chân bay lên, tiếp tục truy kích. Tay phải hắn vỗ túi trữ vật, Côn Cực Tiên xuất hiện trong tay.
Vương Lâm cầm roi tiên trong tay truy kích, bỗng nhiên vung mạnh, trong hư không truyền đến mấy tiếng kêu kỳ lạ. Lập tức roi tiên kéo dài như một con thuồng luồng đen, lao thẳng về phía Hắc y nam tử, không gian xung quanh điên cuồng vặn vẹo.
Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, xoay người, tay phải chộp lấy roi tiên, miệng quát:
- Thật không biết phân biệt tốt xấu! Hôm nay La mỗ thay Tôn sư dạy dỗ cho ngươi một bài học!
Hắn túm lấy roi tiên trong nháy mắt, năm ngón tay chụm lại. Lập tức, năm điểm đỏ xuất hiện, di động theo sự múa may của tay phải, trông thật quỷ dị.
Lúc này, nếu nhìn từ xa, sẽ chẳng thấy Hắc y nam tử đâu, chỉ thấy năm điểm đỏ di chuyển mà thôi.
Rồi nhanh như chớp, cả năm điểm đồng loạt điên cuồng tiến thẳng về Côn Cực Tiên, bắt lấy roi tiên trong nháy mắt. Trên năm ngón tay của Hắc y nam tử phát ra những tuyến ánh sáng, đan xen vào nhau liên tiếp, giống như một tấm lưới năm sao phong ấn.
- Cấm! - Hắc y nam tử hô to.
Vương Lâm nhếch miệng lộ ra một tia cười lạnh, chẳng lo lắng gì về roi tiên, ngược lại còn đạp chân mạnh xuống, thuấn di về phía Hắc y nam tử.
Ngay lúc Vương Lâm vừa thuấn di thì Hắc y nam tử cũng vừa bắt lấy roi tiên. Hắn còn chưa dứt tiếng gầm nhẹ, đã thấy từ đỉnh roi tiên xuất hiện một đạo hắc mang, nhanh như chớp bao phủ toàn bộ roi tiên.
Cùng lúc đó, hào quang màu đen kia lan đến tay phải Hắc y nam tử. Trong nháy mắt, Hắc y nam tử đột nhiên kêu thảm một tiếng, phía trên tay phải truyền ra những tiếng động kỳ lạ, từng trận khói trắng bốc lên.
Hắc y nam tử lập tức buông tay, mắt lộ vẻ kinh hãi. Hắn biết rằng, Huyết sắc ngũ sát của mình là chuyên dùng để chống lại cấm pháp, một khi sử dụng, chuyên để phong ấn pháp bảo của kẻ thù. Hắn tu đạo nhiều năm như vậy, khi sử dụng chưa hề có một lần sai lầm, đây là lần đầu tiên.
Hắn thầm nghĩ, không thể tiếp tục chiến đấu! Vừa buông tay ra, hắn đã định rút lui thật nhanh. Nhưng đúng lúc này, Côn Cực Tiên bỗng nhiên vung lên, lấy một góc độ mười phần phức tạp, quất mạnh. Ngay lập tức, một âm thanh trong trẻo vang lên, Hắc y nam tử lùi lại phía sau, nhưng vẫn bị roi đánh trúng.
Roi vừa kéo xuống, Hắc y nam tử sắc mặt tái nhợt, hai mắt lộ ra hào quang kỳ dị.
- Pháp bảo chuyên đả thương nguyên thần!
Hắc y nam tử hít sâu một hơi, không dám dừng lại, hắn tiếp tục lao ra. Chỉ có điều, khi hắn lui ra phía sau, trong hư không xuất hiện một trận vặn vẹo, Vương Lâm thuấn di mà đến, hoàn toàn đuổi kịp hắn.
Hắc y nam tử ánh mắt chợt lóe, hừ lạnh một tiếng, liền há mồm phun ra một đạo khí đen. Hắc khí vừa bay ra, lập tức điên cuồng di chuyển, trực tiếp bao phủ lấy Vương Lâm.
Sau đó, hai mắt của Hắc y nam tử lập tức lóe lên, không một chút do dự, hắn liền chui vào phía trong yêu linh khí lãng, nhanh chóng biến mất trong vô ảnh.
Vương Lâm vừa xuất hiện, liền bị Hắc y nam tử phun ra màn sương đen bao phủ. Trong màn sương đen này ẩn chứa chất độc, Vương Lâm thần thức đảo qua, lập tức cảm giác được sự đau đớn.
Hắn không do dự, tay phải bấm tay niệm thần chú, trong miệng khẽ thở:
- Phong!
Lập tức một trận gió quái lạ không biết từ đâu xuất hiện, mây đen ùn ùn kéo đến, xé toạc màn sương đen. Lỗ hổng vừa xuất hiện liền lập tức khép kín lại, nhưng trong nháy mắt đó, Vương Lâm biến thành một làn mây nhẹ, theo đó nhanh chóng lao ra.
Sau khi hiện thân, trong lòng hắn có chút kiêng nể đối với Hắc y nam tử. Người này pháp thuật cao thâm, hiển nhiên còn có pháp bảo chưa dùng. Sở dĩ rút lui là vì biết qua tên tuổi của mình, biết mình từng đánh một trận với tu sĩ Vấn Đỉnh, tuy thua nhưng có vô số pháp bảo.
"Hắc y nam tử tuy không biết là người môn phái nào nhưng hắn có thể vào được nơi này, không chừng hắn là người ở Thiên Vận Tinh. Do vậy, hắn sẽ biết đệ tử của Thiên Vận Tử ắt sẽ có pháp bảo bảo hộ sinh mệnh. Đây không phải bí mật. Trong thâm tâm hắn chắc đã nhận ra thân phận của ta, hắn muốn giết ta không được nên mới tìm kế rút lui." Vương Lâm thầm nghĩ trong đầu với rất nhiều câu hỏi.
"Người này không thể lưu lại được!" Vương Lâm lóe lên tia hàn quang trong mắt, tiếp tục đuổi sát theo.
Hai người một trước một sau, trong đêm tối điên cuồng xuyên qua bên trong yêu linh khí lãng.
Càng chạy sâu vào trong Yêu linh khí lãng thì lại càng xuất hiện yêu linh vật cao cấp, có thể biến thành trăm nghìn vạn dạng. Tuy nhiên, chỉ còn duy nhất chiếc sừng trên đỉnh đầu là không biến đổi.
Căn cứ vào số lượng sừng khác nhau này cũng thấy sức mạnh của yêu linh rất khác biệt.
Chỗ mà Vương Lâm và Hắc y nam tử đang ở cũng không phải là ở trung tâm của yêu linh khí lãng, mà là ở bên rìa, cho nên ở đây cấp bậc của yêu linh vật đều không phải là rất cao. Đây là nguyên nhân Hắc y nam tử có thể sinh tồn ở đây để hấp thụ yêu lực.
Trên đường hai người rượt đuổi, thường xuyên có yêu linh vật biến ảo mà ra. Những yêu linh này cấp bậc không cao nên cứ xuất hiện là bị hai người giơ tay nhấc chân tiêu diệt sạch sẽ.
Mỗi một yêu linh bị tiêu diệt là một đạo yêu khí bị người (Hắc y nam tử) hấp thu.
Hắc y nam tử đang chạy nhanh, bỗng chau mày, thân hình vặn vẹo, giống như không có xương sống, trông thật quỷ dị. Đúng lúc này, một đạo hắc mang lóe ra sát ngay bên người y.
Hắc y nam tử hừ nhẹ một tiếng, khôi phục thân hình như bình thường, thần thức đảo qua thấy Vương Lâm đang đuổi theo sau.
"Thật là không biết tốt xấu ra sao, Vương Lâm bám sau giống như tủy nhập vào xương, thật là phiền toái. Nhất là khi hắn dùng loan đao, tốc độ quá nhanh. Nếu như ta không có sự chuẩn bị trước, e rằng đã ăn đủ. Nếu không chắc chắn rằng hắn có pháp bảo phòng thân, hôm nay ta đã không quản thân phận của hắn, nhất định sẽ giết chết hắn và nuốt yêu tinh này rồi." Hắc y nam tử sắc mặt âm trầm, hừ lạnh một tiếng, hai tay bấm niệm thần chú. Theo đó, bốn phía xung quanh hắn, Yêu linh khí lãng không ngờ đều tản ra, giống như không còn muốn tiếp cận.
Trên tay của Hắc y nam tử lại xuất hiện từng trận khói màu đen hư vô, lượn lờ bốn phía. Hắn hít sâu một hơi, tay phải nhấn nhẹ vào ngực một cái. Lòng bàn tay vừa đặt lên ngực, lập tức phía trên, một làn khói màu đen lượn lờ, điên cuồng theo lòng bàn tay chui vào ngực hắn.
Hắc y nam tử lộ ra vẻ thống khổ trên mặt, bên trong hai mắt hiện ra từng đạo tơ máu, thoạt nhìn trông hắn cực kỳ dữ tợn, giống như đang chịu đựng đau đớn tột độ.
Cứ như thế, làn khói màu đen kia không ngừng chui vào cơ thể hắn. Cuối cùng hắn không kìm nổi, ngửa mặt lên trời rít gào giận dữ.
Tiếng gào thét chấn động đất trời. Lúc này, Yêu linh khí lãng ở bốn phía không ngờ bị đánh văng ra cả trăm trượng. Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy, Hắc y nam tử như ở trong trạng thái chân không, xung quanh bao vây bởi Yêu linh khí lãng.
Yêu linh khí lãng như bị cả vạn con ngựa gào thét, xuyên qua, bị đánh tan tành, lộ ra một khoảng trống rộng chừng trăm trượng.
Lúc này Vương Lâm đã đuổi kịp, hắn đang dừng bên ngoài khoảng trống, ánh mắt lạnh như băng, lắc đầu nhìn lại.
Hắc y nam tử vẫn đứng ở giữa trung tâm khoảng không, ngẩng đầu nhìn Vương Lâm, chậm rãi nói:
- Chính ngươi muốn chết!
Nói xong, hắn nâng tay trái lên, chỉ về phía Vương Lâm. Từ trên tay hắn xuất hiện một đạo khói màu đen, như vô số xúc tu, nhanh chóng lượn lờ.
- Ma cấm, thiên quỷ đệ tứ tôn, hiện!
Hắn vừa nói xong, trên mặt bỗng co rúm, khổ sở. Trong mắt tơ máu lộ ra càng nhiều, làn da xuất hiện gân xanh, nổi lên nhiều nốt mụn sần sùi, trông thật quỷ dị.
Có vô số lực kỳ dị từ ngực Hắc y nam tử điên cuồng xuất hiện, từ cánh tay phải chảy vào bên trong cánh tay trái. Phía trên tay trái có vô số xúc tu mấp máy đứng lên, lấy tốc độ cực nhanh, biến thành mười Quỷ ảnh màu đen quái dị.
Quỷ ảnh trên tay trái hiện ra, hắn lập tức ngửa mặt lên trời rít gào nhưng không truyền ra âm thanh gì, không một tiếng động, nhưng khiến cho Yêu linh khí lãng bốn phía lập tức bị đẩy ra xa trăm trượng.
Vương Lâm lùi lại phía sau, âm thanh kia không thể nghe bằng tai nhưng nguyên thần vẫn cảm giác được, nghe rõ một tiếng thét long trời lở đất.
- Đuổi!
Hắc y nam tử gầm nhẹ một tiếng. Mặc dù chỉ một chữ nhưng mơ hồ như có chiến âm xuất hiện, đủ thấy được hiện tại hắn đang phải chịu đựng đau đớn tới mức nào.
Hắn vừa dứt lời, Quỷ ảnh trong tay trái lập tức khẽ động, theo tay hắn bay ra, nhe răng cười. Bên trong hai mắt của Quỷ ảnh tràn trề hàn quang, chĩa thẳng vào Vương Lâm, lấy tốc độ cực nhanh lao tới.
Vương Lâm ánh mắt chợt lóe, trong tâm trí khẽ động, kiếm tiên lập tức xuất hiện, gập lại làm đôi. Vừa lúc Quỷ ảnh đang há mồm to, lập tức kiếm quang lao ra, Quỷ ảnh liền nuốt luôn thanh kiếm.
Về phần loan đao, cũng vừa nhoáng một cái, xuyên thấu quỷ ảnh, không hề có chút tác dụng. Mặc dù đang tấn công bản thể của Hắc y nam tử, nhưng giờ phút này từ trên thân thể đối phương tản mát ra vô số tơ mảnh màu đen, nồng đậm khuếch tán vây quanh thân thể, nên loan đao cũng không thể bay vào gần.
Đề xuất Tiên Hiệp: Cẩu Thả Tại Sơ Thánh Ma Môn Làm Nhân Tài
Hữu Luân Lê
Trả lời3 tuần trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
3 tuần trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời1 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.