Logo
Trang chủ

Chương 557: Thăng Tiên Quả

Đọc to

Khoảnh khắc vòng xoáy quỷ dị xuất hiện, cánh tay khô lâu được hộ uyển bao bọc đột ngột hiện ra, vung một trảo về phía Vương Lâm như muốn xé nát không gian.

Một trảo này chộp xuống, không gió, không mây, không thần thông biến hóa, chỉ đơn thuần như một người phàm vung tay.

Vương Lâm nhíu mày, tay phải nâng lên, Tịch Diệt Chỉ dưới tu vi Vấn Đỉnh lần đầu thi triển. Hắc quang đậm đặc gấp mười lần trước kia bỗng nhiên xuất hiện, bên trong lấp lánh những gợn sóng hình tròn kỳ dị.

Hắc quang rít gào, như sấm sét đánh thẳng vào cánh tay khô lâu. Hộ uyển trên cánh tay lập tức tản ra ma khí kinh người, đậm đặc như thực chất, xông thẳng ra ngăn cản Tịch Diệt Chỉ.

Nhưng luồng ma khí này đã đánh giá thấp Vương Lâm. Nếu hắn chưa Vấn Đỉnh, có lẽ Tịch Diệt Chỉ đã tan, nhưng giờ đây, tu vi Vấn Đỉnh thi triển, chỉ phong bị ngăn cản, nhưng khí tịch diệt ẩn sâu bên trong lại không thể cản nổi. Khoảnh khắc ma khí và chỉ phong chạm nhau, Tịch Diệt Chỉ nhanh chóng tan biến như bị vật gì hấp thụ. Tất cả diễn ra trong chớp mắt.

Vừa thi triển Tịch Diệt Chỉ, Vương Lâm lập tức cảm nhận một lực lượng vô hình từ phía trước ập đến, như cơn gió thoảng. Khoảnh khắc nó chạm vào thân thể, sắc mặt Vương Lâm đại biến.

Nguyên thần Vấn Đỉnh vừa thành hình bỗng xuất hiện cảm giác muốn bay theo lực lượng vô hình kia.

Thậm chí tâm thần hắn không chút phản kháng, tay phải cũng chậm rãi hạ xuống. Nguyên thần khẽ động, muốn ly khai thân thể.

Cảm giác mệt mỏi ập đến, trong mắt Vương Lâm chợt lóe hàn quang. Khoảnh khắc nguyên thần sắp rời khỏi, toàn thân Vương Lâm cứng đờ, cảm nhận rõ ràng nguyên thần đang nhanh chóng rời đi.

Trong lòng hắn không còn sợ hãi, chỉ còn sát khí nồng đậm.

Vương Lâm hắn nghịch thiên mà sống, giết chóc không ngừng, sao có thể bị thần thông này mê hoặc? Trong lòng Vương Lâm có sát tâm, có sát ý, sát tâm và sát ý va chạm, sinh ra sát khí ngút trời.

Một tiếng gầm nhẹ từ miệng Vương Lâm phát ra, sát lục khí từ hai mắt bùng nổ.

Khi sát khí của Vương Lâm lan tỏa, một nửa nguyên thần đang thoát ly khỏi cơ thể bị hắn cưỡng ép kéo trở về. Nguyên thần trở lại, Vương Lâm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cánh tay khô lâu.

"Dù ngươi là ai, cũng đừng nên chọc giận ta..."

Vương Lâm lùi lại một bước, bước chân hạ xuống, vô số thần thông đồng thời thi triển, thân ảnh hắn biến mất ngay tại chỗ.

Cánh tay không đáng sợ, đáng sợ là hộ uyển kia. Vừa rồi, một chỉ thăm dò đã cho Vương Lâm thấy sự kỳ dị của nó. Yêu Linh chi địa, nhân sĩ kỳ dị không thiếu, Vương Lâm vừa Vấn Đỉnh, nguyên thần cần thời gian hoàn toàn kết hợp, hắn không muốn rước thêm phiền phức.

Khoảnh khắc Vương Lâm rời đi, trong bảo tháp trên chiến trường viễn cổ truyền ra một tiếng hô khẽ.

"Không hổ là kẻ nghịch tu, lại có thể dùng sát tâm chống lại Thiên Ma Phong của ta. Nhưng ngươi càng như vậy, ta càng hứng thú với nguyên thần của ngươi. Ở Yêu Linh chi địa, kẻ tu luyện Cổ Yêu Thuật không thể hình thành nguyên khí. Chỉ có tu sĩ các ngươi, khoảnh khắc Vấn Đỉnh mới xuất hiện. Bao năm qua, tu sĩ Yêu Linh đạt Vấn Đỉnh Kỳ, nguyên khí vừa sinh ra đã bị ta thôn phệ... Ngươi cũng không ngoại lệ!"

Vương Lâm hiện thân ở một vùng hoang vu, không núi, không nước, cỏ cây khô héo. Ánh mắt hắn ngưng trọng, phát hiện phía xa có cấm chế.

"Cánh tay kia, rốt cuộc là cái gì?"

Vương Lâm chau mày, thân hình lóe lên, hướng thẳng cấm chế mà đi.

Rất nhanh, Vương Lâm đã đến nơi, đảo mắt nhìn quanh, nơi đây càng hoang vu hơn, mặt đất nứt nẻ, không có gì đặc biệt.

Cấm chế bảo vệ nơi này không xảo diệu, nhưng số lượng lại khổng lồ, chỉ một mảnh nhỏ đã có hơn mấy ngàn cấm chế. Những cấm chế này có phản ứng dây chuyền, chỉ cần động một cái, tất cả sẽ phát động.

Tuy cấm chế cẩu thả, nhưng lại hiệu quả. Người bình thường, dù là Yêu Tướng, muốn vào cũng khó khăn, cưỡng ép phá giải cũng tốn nhiều thời gian.

Thần thức Vương Lâm đảo qua, với tu vi và thủ pháp cấm chế hắn nắm giữ, những cấm chế này không đáng để hắn bận tâm, hắn cũng không hứng thú đi vào. Khi Vương Lâm định rời đi, trên bầu trời phương xa lại xuất hiện vòng xoáy đen, ánh mắt hắn trở nên ngưng trọng.

"Âm hồn bất tán!"

Vương Lâm chau mày, hàn quang trong mắt càng đậm. Vòng xoáy đen xuất hiện hai lần, sát khí trong lòng Vương Lâm bùng nổ. Hắn hừ lạnh một tiếng, thân hình trầm xuống, tiến thẳng vào cấm chế.

Thủ pháp cấm chế Vương Lâm nắm giữ dùng để phá giải tiên cấm trong động phủ, phá giải cấm chế ở đây dễ như trở bàn tay. Chỉ cần nhìn qua vài lần, trong mắt đã thôi diễn vô số lần, thân hình hắn biến mất trong cấm chế.

Những cấm chế này, ngoài ngăn cản người ngoài xâm nhập, còn có tác dụng che giấu. Nhưng cả đời Vương Lâm đã phá giải vô số cấm chế, dễ dàng xuyên qua cấm chế mà không làm nó phát động. Cảnh vật hiện ra trước mắt Vương Lâm khác biệt lớn so với bên ngoài.

Vẫn là đồng bằng, nhưng Vương Lâm đảo mắt qua lại, thấy nơi đây bị chia thành từng mảnh để trồng trọt, trong không khí thoang thoảng mùi thơm quỷ dị.

"A!"

Vương Lâm kinh ngạc. Hắn không ngờ ở đây lại xuất hiện cảnh tượng như vậy. Kỳ lạ là tất cả thực vật ở đây đều cùng một loại.

"Thăng Tiên Quả..."

Vẻ mặt Vương Lâm có chút kỳ quái.

Đúng lúc này, cấm chế bốn phía đột nhiên xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, cánh tay khô lâu màu đen đang cưỡng ép xuyên qua vô số cấm chế.

Thăng Tiên Quả không phải loại thảo dược giúp gia tăng tuổi thọ. Chu Tước Tinh cũng có, nhưng không nhiều.

Loại quả này chỉ bằng nắm tay trẻ sơ sinh, màu đỏ, tỏa ra mùi hương quỷ dị. Người ăn vào sẽ cảm thấy cực kỳ hưng phấn, có cảm giác lâng lâng, vì vậy mới gọi là Thăng Tiên Quả.

Phàm nhân ăn loại quả này vào sẽ có tác dụng lớn, nhưng đối với tu sĩ lại có tác dụng rất nhỏ. Ngược lại, một số tu sĩ dùng loại quả này cho vui để tìm cảm giác bồng bềnh, không thể tự kiềm chế.

Những người quyền quý trong giới phàm nhân phải bỏ ra một khoản tiền lớn mới mua được một Thăng Tiên Quả từ tay tu sĩ rồi đắm chìm trong giấc mộng, giống như đã thành tiên.

Vương Lâm đưa mắt nhìn, không thấy điểm cuối, mọi nơi đều dày đặc Thăng Tiên Quả.

Vương Lâm không hứng thú với loại quả này. Lúc này, khúc xương cánh tay được bọc trong hộ uyển đang phá vỡ cấm chế rồi trực tiếp xông vào. Hắc quang tản ra trên khúc xương hóa thành ma khí dày đặc, trong nháy mắt tràn ngập bốn phía.

Ánh mắt Vương Lâm âm trầm, nhìn chằm chằm vào khúc xương cánh tay. Tay phải khẽ vuốt túi trữ vật, tiên kiếm lập tức xuất hiện.

Hứa Lập Quốc đang ở trong tiên kiếm lập tức gầm rống, sau khi kế hoạch làm phản thất bại, hắn rất cẩn thận. Lúc này, thấy Vương Lâm rút tiên kiếm, hắn quyết tâm lập công.

Hắn theo Vương Lâm nhiều năm, rất hiểu tính nết chủ nhân. Hắn thầm nghĩ, chỉ cần lão tử lập công, tên sát tinh này sẽ không để ý đến chuyện năm xưa nữa.

Thân kiếm ngân lên những tiếng trong trẻo, kiếm vốn là vật cao ngạo, đứng đầu trong tất cả binh khí. Nhưng lúc này, kiếm minh trên tiên kiếm lại mơ hồ lộ ra một tia bỉ ổi.

Sau khi khúc xương đen xuất hiện, nó lập tức giơ tay lên, Thiên Ma Phong xuất hiện trên không, chụp xuống.

Vương Lâm đã sớm chuẩn bị, hai mắt lộ ra hồng quang. Dưới cái tâm của sát lục, tiên kiếm dưới tay hắn lập tức gập lại, đồng thời một đạo kiếm khí gào thét phóng ra. Tiên kiếm cũng tuột khỏi tay phóng đi, hóa thành một đạo kiếm long theo sát phía sau kiếm khí.

Tiên kiếm được Hứa Lập Quốc điều khiển, kiếm long đột nhiên chém ngang, lên trên bộ xương, quấn lấy nhau.

Khúc xương đen kia hình như chẳng thèm quan tâm đến tiên kiếm, khoảnh khắc kiếm bay đến, nó vung một trảo ra định chụp lại. Nhưng khoảnh khắc xương đen chạm vào tiên kiếm, phát ra những tiếng "két két" dữ dội, giống như bộ xương cánh tay làm bằng băng mà chụp vào sắt thép.

Hứa Lập Quốc ở trong tiên kiếm lập tức đắc ý cười ha hả, tiên kiếm xoay chuyển, rút ra khỏi bộ xương cánh tay rồi chuẩn bị chém xuống. Nhưng đúng lúc này, hộ uyển trên khúc xương lập tức tràn ra một luồng ma khí nồng đậm, đi theo khúc xương truyền thẳng vào trong tiên kiếm.

Hứa Lập Quốc kinh hãi. Hắn định phóng đi, nhưng khúc xương tay lại như gọng kìm, bóp chặt lấy hắn.

Vương Lâm lạnh lùng nhìn tình cảnh trước mắt. Khoảnh khắc hộ uyển tràn ra ma khí, hắn đột nhiên chỉ thẳng ngón trỏ tay phải về phía trước, trong miệng khẽ hô:

"Hóa Ma!"

Một chỉ này không phải tiên lực trong cơ thể hắn, mà là yêu lực trong trời đất, được tu vi Vấn Đỉnh thôi hóa thành Ma Chỉ. Vương Lâm có thể sử dụng lực lượng của trời đất để chuyển hóa, ngưng tụ vào trong một chỉ. Ma khí của Ma Chỉ khác biệt lớn với tử khí của Tịch Diệt Chỉ.

Khoảnh khắc ngón trỏ tay phải của Vương Lâm trở thành một vòng xoáy khổng lồ, điên cuồng hấp thụ yêu lực trong trời đất. Hầu như chỉ trong nháy mắt, đầu ngón tay Vương Lâm đã xuất hiện một điểm hắc quang.

Hắc quang này giống như có thể thôn phệ ánh sáng, sau khi xuất hiện, bốn phía lập tức bị ma khí bao phủ. Vương Lâm búng tay một cái, hắc quang như tia chớp bay thẳng về phía bộ xương.

Một chỉ này tốc độ quá nhanh, vừa lóe lên đã rơi trên bộ xương. Chỉ thấy những tiếng "két két" vang vọng trong không khí, bộ xương khô đột nhiên tan vỡ, Hứa Lập Quốc lập tức rút về trong thân kiếm.

Khi bộ xương khô run lên, chuẩn bị tan vỡ, bên trên hộ uyển lập tức lấp lánh ký hiệu. Những ký hiệu vừa lóe lên, bộ xương đen vỡ thành tro bụi lập tức khuếch tán như sóng chậm rãi di chuyển trong chu vi nghìn trượng, tạo thành vầng sáng hắc sắc.

Trong phạm vi nghìn trượng lập tức bị ma lực bao phủ, tạo thành nhà lao.

Sau đó, ký hiệu trên hộ uyển lại lóe lên, lúc này những tiếng "keng keng" từ hộ uyển vang vọng trong chu vi nghìn dặm, như gió thổi trên bầu trời.

Tất cả mọi thứ diễn ra trong nháy mắt. Tiếng "keng keng" vang lên, chói tai hơn Thiên Ma Phong rất nhiều. Khi âm thanh còn vang vọng, Sát Lục Chi Tâm của Vương Lâm vẫn thanh tĩnh đã có biến động.

Vẻ mặt Vương Lâm âm trầm, bước đi từng bước lên không trung. Tay phải Vương Lâm bấm pháp quyết, hóa thành một chưởng vỗ về phía hộ uyển.

Khoảnh khắc một chưởng của Vương Lâm đánh vào, ma diễm trên hộ uyển lập tức bùng lên. Ma diễm hóa thành hắc ảnh như nắm tay, trên đầu có một sừng, khắp toàn thân đều đen kịt. Sau khi xuất hiện, khóe miệng lộ ra nụ cười kinh miệt, rồi há mồm kêu gào!

Vương Lâm cảm thấy nguyên thần chấn động, nhưng hàn quang ở hai mắt lại càng đậm đặc. Tay phải hắn không ngừng lại, vỗ xuống trên hộ uyển.

Lúc này, hắc ảnh trên hộ uyển lại truyền ra tiếng kêu gào, âm thanh còn dữ dội hơn trước đó rất nhiều lần.

Luồng sóng âm dữ dội tạo thành những tiếng nổ liên tục, hộ uyển và một chưởng của Vương Lâm đánh vào nhau.

Không chỉ vậy, mục đích tấn công của âm thanh thật ra là nguyên thần. Khi ma âm kia vang lên, Sát Lục Chi Tâm trong cơ thể Vương Lâm lại xuất hiện tình cảnh muốn bay ra khỏi cơ thể, sắp tan vỡ.

Vẻ mặt bóng đen đứng trên hộ uyển âm trầm, nó lại kêu gào lên một lần nữa.

Vương Lâm khẽ cắn đầu lưỡi, không lùi lại mà tiếp tục tiến lên. Vương Lâm vươn tay ra chụp lấy hộ uyển, tiên lực điên cuồng tuôn vào trong lớp giáp.

Khoảnh khắc tiên lực tuôn vào trong hộ uyển, ma âm tiêu tán, nhưng bóng đen lóe lên, đi theo tay phải Vương Lâm chui thẳng vào trong cơ thể, hóa thành từng luồng ma khí nhỏ phóng thẳng đến vị trí nguyên thần.

Thiên ma loạn vũ!

Tay phải Vương Lâm nắm chặt hộ uyển, cơ thể hắn từ trên không hạ xuống, khoanh chân ngồi trên mặt đất. Hắn thấy ma khí vận chuyển theo tất cả kinh mạch, hóa thành ảo giác, trực tiếp làm chấn động nguyên thần.

Trong mắt Vương Lâm chợt lóe lên u quang, cúi đầu nhìn những cây Thăng Tiên Quả được trồng khắp nơi, hai tay duỗi ra, vung lên. Tất cả Thăng Tiên Quả trong phạm vi nghìn trượng lập tức rời khỏi cây, bay lên không trung.

Lúc này, số lượng Thăng Tiên Quả không dưới một vạn, hầu như nửa bầu trời bị những quả màu đỏ này bao phủ.

Lúc này, ma khí trong cơ thể Vương Lâm đang kéo nguyên thần hắn bay ra ngoài.

Sắc mặt Vương Lâm âm trầm, hai tay hợp lại. Hàng vạn Thăng Tiên Quả trên bầu trời đột nhiên vỡ vụn, chất dịch bên trong ngưng tụ lại, liên tục cô đọng.

Khoảnh khắc, chất lỏng trong hàng vạn Thăng Tiên Quả cô đọng lại chỉ còn một giọt.

Giọt Thăng Tiên Quả này đỏ như máu.

Vương Lâm nhìn giọt nước màu đỏ, không chút do dự chụp lấy, bỏ vào miệng.

Khoảnh khắc giọt Thăng Tiên Quả lọt vào miệng, toàn thân Vương Lâm chấn động. Tất cả cảm giác kỳ dị chứa bên trong tiên quả lập tức tăng mạnh lên rất nhiều, như sấm sét nổ vang trong đầu Vương Lâm.

Dưới sự kích thích dữ dội đó, tâm thần Vương Lâm đứng trên đỉnh của sự hưng phấn, luồng hưng phấn được hắn ép xuống, tạo thành động lực. Đúng lúc này, nguyên thần đang bị ma khí quấy nhiễu, muốn rời khỏi cơ thể đột nhiên ngừng lại.

Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, trên mặt nổi rõ gân xanh, như đang chịu đựng sự đau đớn cực điểm.

"Cút cho ta!"

Vương Lâm gầm lên, âm thanh hóa thành sấm sét nổ ầm ầm khắp bốn phía. Từng luồng hắc ảnh bị Vương Lâm bức ra ngoài bàn tay phải.

Nhưng những bóng đen này bị Vương Lâm bức ra ngoài được một nửa, nó lại gầm rống, giãy dụa, muốn chui vào trong cơ thể Vương Lâm một lần nữa.

Vẻ mặt Vương Lâm dữ tợn, lực lượng kỳ dị trong Thăng Tiên Quả bốc lên cuồn cuộn, vận chuyển khắp toàn thân, hóa thành động lực không thể tưởng tượng nổi. Nó làm Vương Lâm cảm thấy khoái cảm mãnh liệt trong sự thống khổ.

Những cơn đau được Vương Lâm mạnh mẽ áp chế xuống, những khoái cảm cũng bị hắn chặn lại. Sau khi hắn điên cuồng áp chế và cô đọng, hai loại cảm giác này hóa thành lực lượng bùng nổ không thể tưởng tượng được.

"Cút!"

Vương Lâm mạnh mẽ ngẩng đầu, hai tay vung lên, trong cơ thể bùng ra lực lượng vô cùng mạnh mẽ. Những đạo hắc ảnh lập tức bị ép ra ngoài cơ thể.

Khoảnh khắc hắc ảnh bị bức ra ngoài, bay lên giữa không trung, hai mắt Vương Lâm đột nhiên đỏ hồng từng mảng. Thân hình khẽ động, phóng thẳng lên chụp lấy hắc ảnh, tiên lực trong cơ thể hắn bùng ra, điên cuồng dung nhập vào bên trong hắc ảnh.

Hắc ảnh hừ thảm một tiếng, toàn thân tan vỡ, hóa thành làn khói bay ra từ những kẽ hở trong tay Vương Lâm. Sau khi bay ra ngoài được mười trượng, nó lại ngưng tụ thành hình, độc ác nhìn chằm chằm vào Vương Lâm.

Nhưng Vương Lâm chẳng thèm để ý đến ánh mắt này. Những tác dụng kỳ dị của Thăng Tiên Quả bốc lên trong cơ thể hầu như đã nhanh chóng bùng nổ. Dưới sự kích thích khổng lồ đó, Vương Lâm tiến về phía trước một bước, ngón út tay trái không chút do dự chỉ thẳng về phía trước.

Hoàng Tuyền Chỉ!

Vương Lâm lấy tu vi Vấn Đỉnh để thi triển Hoàng Tuyền Chỉ, một chỉ Hoàng Tuyền dẫn động Ý Cảnh nguyên thần. Một chỉ này bao hàm cả Sinh Tử Luân Hồi và tất cả ý chí của Vương Lâm vào lúc này.

Dưới sự kích thích của Thăng Tiên Quả, một chỉ này của Vương Lâm đã đạt đến đỉnh điểm.

Một chỉ, thiên địa biến sắc!

Một chỉ Hoàng Tuyền có thần thông gần tiếp cận đến hạ phẩm tiên thuật Tiểu Thiên. Một chỉ vừa xuất ra lập tức làm cho một phiến không gian sụp đổ, vỡ vụn. Một chỉ này cũng chính là sinh tử.

Trong ánh mắt hắc ảnh một sừng lộ ra vẻ không tin, nó hét lên một tiếng, định bỏ chạy thì một chỉ đã phóng đến bên cạnh.

Hắc ảnh lập tức dừng lại, tan vỡ.

Trong hắc tháp trên chiến trường viễn cổ, trong áo giáp đột nhiên truyền ra tiếng gầm rống đầy phẫn nộ. Một luồng ý chí khổng lồ điên cuồng từ trong lao ra ngoài, dung nhập vào trong hư vô.

Sau khi Vương Lâm thu hồi một chỉ, luồng ma khí khổng lồ đang giam cầm không gian đột nhiên tiêu tán.

Tay phải Vương Lâm chụp lấy hộ uyển, ma khí bên trên điên cuồng giãy dụa, nhưng lại bị tay phải Vương Lâm nắm chặt. Hắn phun ra một luồng khí nguyên thần, luồng khí tiếp xúc với những mảng đen trên hộ uyển, hóa thành cấm chế hình mạng nhện, phong ấn hộ uyển này lại.

Vương Lâm tiện tay vứt hộ uyển vào túi trữ vật. Lúc này, mắt hắn vẫn còn đỏ hồng, lực lượng kỳ dị của Thăng Tiên Quả vẫn chưa tiêu tán. Một luồng chiến ý mạnh mẽ điên cuồng sinh ra trong lòng hắn.

Luồng chiến khí này rất đậm, không cách nào áp chế được. Vương Lâm vung tay phải triệu hồi, tiên kiếm lập tức từ phương xa bay vào tay. Lúc này, Hứa Lập Quốc không dám nói một tiếng nào, trạng thái của Vương Lâm lúc này làm hắn run sợ.

Đề xuất Tiên Hiệp: Bát Đao Hành
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

1 tháng trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

2 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Túc Mệnh

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.