Địa điểm bày binh bố trận chính là đường ranh giới giữa Hỏa Yêu quận và Thiên Yêu quận, nơi đây danh xưng Vạn Yêu sơn.
Vạn Yêu sơn sương mù dày đặc, hai bên sườn núi dựng hai tòa hùng thành, một là Thiên Dật Thành của Hỏa Yêu quận, phía trước chính là Dung Hỏa Thành của Thiên Yêu quận.
Lúc này, trong Thiên Dật Thành mười vạn Yêu binh đang chờ lệnh, hơn mười Yêu tướng đứng trên thành lầu nhìn về phương xa.
Giữa đám Yêu tướng, một gã trung niên nam tử đứng đó, thần sắc âm trầm.
"Diệt sát tên tu sĩ kia đối với ta chẳng khó khăn gì, lần này lại có phó soái đại nhân tọa trấn, càng dễ như trở bàn tay!"
Một Yêu tướng bên cạnh gã trung niên cười nói, tuy cười nhưng thần thái lại vô cùng cung kính.
"Đúng vậy! Có phó soái đại nhân ở đây, chúng ta chỉ cần hô vài tiếng, tên kia sẽ hóa thành tro bụi!"
Một Yêu tướng khác phụ họa, cười ha hả.
"Các ngươi hãy nhanh chóng tốc chiến tốc thắng. Sau khi giết chết tên tu sĩ kia, ta sẽ rời khỏi đây."
Gã trung niên bình thản nói. Thần thái hắn tuy âm trầm nhưng lại thoáng nét kiên nghị. Thân là Phó soái, thân phận tôn quý, vốn không vì một tu sĩ mà rời khỏi đô thành.
Hắn có việc riêng muốn đến Thiên Văn Thành, nhưng vừa đến nơi chưa kịp đi thì nhận được lệnh của Yêu Đế Hỏa Yêu quận, phải ở lại dẫn dắt đám Yêu tướng này diệt sát một tu sĩ.
Đối với an bài này, hắn có chút bất đắc dĩ, vì hắn thấy việc đối phó một tu sĩ không cần phái nhiều người như vậy, thật phiền toái. Lúc này, hắn trầm ngâm hỏi:
"Các ngươi chắc chắn tên kia sẽ đi qua đây?"
"Phó soái đại nhân cứ yên tâm, chúng ta đã phái người đi dò xét. Tên kia chỉ phóng đi một đường thẳng, theo phương hướng đó, hắn chắc chắn sẽ đi qua đây."
"Phó soái đại nhân, thuộc hạ cũng thấy có chút nghi ngờ. Phái đi mười người dò xét, chỉ có ba người mất tích chứ không phải tất cả đều chết, nếu không thuộc hạ lỗ vốn mất. Tên tu sĩ kia hình như rất thích giết người."
Trong lúc đám Yêu tướng đang bàn luận, gã trung niên khẽ động thần sắc, ngẩng đầu nhìn về phương xa, trong mắt lộ tia mất kiên nhẫn, nói:
"Chỉ là một tu sĩ Vấn Đỉnh toàn thân trọng thương mà dám càn quấy trong lãnh thổ Hỏa Yêu quận ta. Ngươi ra tay tốc chiến tốc thắng đi!"
Ánh mắt hơn mười Yêu tướng lập tức lộ hàn quang, nhìn về phương xa. Một người mặc áo giáp thanh sắc tiến lên vài bước, ôm quyền hướng gã trung niên, lớn tiếng nói:
"Phó soái đại nhân, thuộc hạ Duẫn Đông nguyện xuất chiến giết chết kẻ này!"
Gã trung niên gật đầu.
Yêu tướng Duẫn Đông lập tức phóng lên không trung, thân hình hóa thành thanh quang bay thẳng về phía Vương Lâm.
Trong mắt Duẫn Đông chợt lóe hàn quang, lộ tia sát khí. Hắn muốn giết chết kẻ này gọn gàng trước mặt Huệ soái đại nhân. Nếu được phó soái khen ngợi, từ nay về sau sự nghiệp của hắn sẽ thăng tiến nhanh chóng.
"Vấn Đỉnh sơ kỳ bị thương? Hừ! Yêu lực của ta gần ba mươi vạn, tuy chưa chắc đánh lại tu sĩ Vấn Đỉnh chân chính, nhưng ngươi đã trọng thương, giết ngươi không phải chuyện khó."
"Sát khí..."
Vương Lâm đang bay đột nhiên hai mắt lóe hồng quang ngập trời, chiến ý và sát khí tràn ngập tâm thần.
"Người đến dừng lại!"
Duẫn Đông đang phi hành đột nhiên hét lớn, tiếng hét gần như đem toàn bộ Yêu lực thi triển ra để chấn nhiếp tinh thần đối phương.
Tiếng hét lớn như sấm sét nổ ầm ầm trong không gian, mười vạn Yêu binh trong thành đồng loạt trợ uy, trong khoảnh khắc sát khí ngập tràn trời đất.
Trong mắt gã trung niên trên tường thành lộ tia tán thưởng, thầm nghĩ:
"Duẫn Đông này không tệ, biết dùng khí thế dọa người."
Cảm nhận được khí thế giữa đất trời, Duẫn Đông có chút đắc ý. Nhưng hắn không biết sát khí ngày hôm nay sẽ mở ra cánh cửa máu dẫn xuống địa ngục.
Trong nháy mắt, sát khí nồng đậm bị sự nhạy cảm khủng bố của Vương Lâm phát hiện. Luồng sát khí quá đậm đánh thẳng vào chiến ý đang điên cuồng của Vương Lâm, khiến nó bùng nổ mạnh mẽ.
Vương Lâm không dừng lại mà trực tiếp bước tới. Duẫn Đông hừ lạnh một tiếng, đang muốn thi triển thần thông thì Vương Lâm ngẩng đầu, hồng quang trong mắt tỏa sáng. Vương Lâm nâng tay phải, điểm về phía trước. Gần như trong nháy mắt, Tịch Diệt Chỉ hóa thành hắc quang dày vài trượng, nhanh chóng phóng thẳng đi.
Duẫn Đông không kịp né tránh, lập tức bị hắc quang bao phủ. Cơ thể hắn dùng mắt thường có thể thấy được đang héo rũ, cuối cùng vỡ nát.
Khoảnh khắc này, tiếng gầm của mười vạn Yêu binh trên mặt đất lập tức ngừng lại.
Bốn phía đột nhiên chìm vào sự yên tĩnh kỳ dị. Hai mắt gã trung niên trên tường thành lập tức ngưng trọng, lần đầu tiên lộ vẻ thận trọng.
"Giết!"
Trong không gian yên tĩnh, Vương Lâm ngửa cổ lên trời gầm một tiếng, từng luồng khí sát lục từ trên cơ thể phóng ra, hóa thành Thương Long. Trong nháy mắt, ba vạn luồng khí sát lục hắn vừa hấp thụ lan tỏa. Vương Lâm được ba vạn Thương Long vờn quanh người, như Ma Tôn giáng thế.
"Các Đô Thống nghe lệnh, xếp trận pháp diệt địch!"
Một lão già trong đám Yêu tướng gầm lớn, mười vạn Yêu binh trên mặt đất lập tức xuất động.
Trong nháy mắt khi mười vạn Yêu binh xuất động, ba vạn luồng khí sát lục bên ngoài cơ thể Vương Lâm điên cuồng lao xuống, một màn gió tanh mưa máu bắt đầu.
Mười vạn Yêu binh có thể diệt Vấn Đỉnh, không phải là giả. Nhưng Vấn Đỉnh đó không phải là Vương Lâm. Những tu sĩ Vấn Đỉnh bình thường gặp mười vạn Yêu binh thì dù dùng thần thông giết địch cũng hao phí rất nhiều tiên lực. Đặc biệt là sau khi mười vạn Yêu binh tập hợp đủ Yêu lực, thông qua trận pháp có thể đánh một trận với Vấn Đỉnh.
Nhưng lúc này Vương Lâm đã điên cuồng, hắn không sợ chết, việc gì phải ngại đám Yêu binh này.
Sát Lục Tiên Quyết của hắn nhờ giết chóc mà phát triển, tìm lấy đường sống trong chiến đấu. Hơn nữa, trong nguyên thần Vương Lâm chỉ có hiệu lực của Thăng Tiên Quả, thêm vào đó là luồng tiên lực khổng lồ đang vận chuyển trong cơ thể. Mười vạn Yêu binh sao có thể ngăn cản được?
Nếu số lượng Yêu binh nhiều hơn gấp năm lần, Vương Lâm chắc chắn sẽ bại. Nhưng bây giờ, đối mặt với mười vạn Yêu binh, hắn sẽ không thua.
Khí sát lục điên cuồng phóng vào đám Yêu binh, những tiếng la thảm từ trong truyền ra. Yêu lực của mười vạn Yêu binh tập hợp lại, hóa thành một con bọ cạp hư ảo.
Con bọ cạp này do Yêu khí ngưng tụ, cơ thể khổng lồ, đặc biệt phần đuôi phát ra những luồng sáng yêu dị, chỉ cần vung lên là có thể đánh nát hư không.
Ánh mắt gã trung niên trên tường thành trở nên âm trầm, nói:
"Phóng lên giết chết tên kia!"
Đám Yêu tướng bên cạnh không nói nhiều, lập tức bay lên. Hơn mười đạo sát khí nồng đậm phóng thẳng đến, bị Vương Lâm phát hiện. Hồng quang trong mắt lấp lánh, hắn lập tức phóng thẳng về phía trước, ngón út tay phải khẽ điểm nhẹ.
Hoàng Tuyền Chỉ!
Vương Lâm dùng tu vi Vấn Đỉnh thi triển Hoàng Tuyền Chỉ. Một chỉ này chính là hoàng tuyền do Ý Cảnh và nguyên thần dung hợp, một ngón tay ẩn giấu sự biến hóa của sinh tử. Trong nháy mắt khi một chỉ bắn ra, giữa trời đất hình như có rất nhiều tia chớp lóe lên. Giữa ánh chớp, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một dòng sông khổng lồ.
Dòng sông đục ngàu, bên trong trôi nổi những đoạn tay chân tàn khuyết, lệ hồn dã quỷ kêu gào, hàng trăm khuôn mặt khác nhau hiện ra.
Khi ngón út tay phải Vương Lâm vung lên, dòng sông đột nhiên nổi lên những con sóng lớn, điên cuồng từ trên trời giáng xuống. Những con sóng trực tiếp đánh thẳng xuống như hồng thủy, nơi nào dòng sông đi qua thì tất cả...
Đề xuất Voz: [Hồi ký] Những năm tháng ấy
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời2 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.