Ầm ầm mấy tiếng nổ vang vọng, từng mảng huyết vụ lớn từ thân Tháp Sơn phun trào ra. Gã trước đó đã giao chiến một trận với Vương Lâm, vốn đã mang thương, giờ phút này lại không thể chống đỡ nổi, ánh mắt ảm đạm nhưng sâu trong linh hồn lại ẩn chứa sự bất khuất kinh người.
Vương Lâm nhìn cảnh này, dần dần nhíu mày, hắn đã nhìn ra rất nhiều điều.
"Tiên Tuyển Tộc hay Tiên Di Tộc, hiển nhiên, tất cả đều là nô tộc của tiên nhân. Ngay cả những nô ấn kia cũng giống nhau, đời đời kiếp kiếp nhiều thế hệ, toàn bộ đều là nô lệ của tiên nhân!"
"Đây là nô ấn truyền thừa, giống như trong các gia tộc vậy…" Nếu không trải qua chuyện này, Vương Lâm lúc này cũng không thể khẳng định được chuyện như thế này.
Hiện giờ, trong lòng hắn cũng đang suy tư.
"Loại nô ấn này, kết hợp với những phù văn lưu trên người Tiên Tuyển Tộc gọi là nô phù. Hiển nhiên, những nô phù này cực kỳ bá đạo, vượt xa nô ấn trong các nguyên nhất tộc. Dù sao, nô ấn trong nguyên nhất tộc, chỉ sản sinh một loại kính sợ với tiên nhân mà thôi."
"Nhưng nô phù này thì khác, khi đối mặt với tiên nhân, những người Tiên Tuyển Tộc này không thể không khuất phục. Đây không phải là khống chế, mà là nô lệ hóa hoàn toàn, khiến cho toàn bộ những bộ tộc này, hoàn toàn trở thành vật sở hữu của tiên nhân!"
"Hơn nữa, Tiên Di Tộc ở Chu Tước Tinh, hiển nhiên số lượng không hề ít, mà là rất nhiều!" Ánh mắt Vương Lâm ngưng trọng, kết hợp hết thảy mọi chuyện, trong lòng hắn nảy sinh ra một ý niệm lớn mật.
"Rất có thể, vô số năm trước, tiên giới khi chưa sụp đổ, có những bộ tộc, những người trong bộ tộc này thực lực rất mạnh, thậm chí có thể đối kháng với tiên giới, nhưng cuối cùng bị người của tiên giới đánh tan. Thậm chí rất có thể tứ đại tiên giới liên hợp lại, thi triển một loại thần thông cực kỳ hùng mạnh lên người những tộc này, hóa thành phù ấn, khiến cho người những tộc này trở thành nô bộc nhiều thế hệ của tiên nhân!" Vương Lâm liếc nhìn những người Tiên Tuyển Tộc đang run rẩy quỳ trên mặt đất, trong mắt lộ vẻ kính sợ tiên nhân, thầm than một tiếng.
Nam nhân áo xanh liếc nhìn Tháp Sơn, nhíu mày, giơ tay phải lên, chỉ vào gã. Thân mình Tháp Sơn lập tức nổ ầm một tiếng, huyết vụ toàn thân phun ra, trong khoảnh khắc đã biến thành một huyết nhân.
"- Quỳ lạy!"
Thanh âm nam nhân áo xanh lạnh như băng.
Hai mắt Tháp Sơn thần sắc vẫn ảm đạm, nhưng ánh mắt vô cùng bất khuất. Lực lượng của những nô phù này gã không thể chống cự được. Dường như có vô số ngọn núi đè lên người, lập tức hai đầu gối vỡ vụn, cả người quỳ xuống đất.
Lúc này bốn phía im lặng như tờ. Hứa Lập Quốc đã sớm cảm thấy chuyện chẳng lành, bay ra thật xa, mới cẩn thận nhìn về phía này, trong lòng cân nhắc nếu không địch lại được sát tinh này, nên phản kháng hay đầu hàng đây.
Văn Thú xoay quanh giữa không trung, ánh mắt tập trung nhìn nam nhân áo xanh, về phần Lôi Oa, cũng đang phập phồng cái bụng ở xa xa, lạnh lùng nhìn lại.
Nam nhân áo xanh quét mắt nhìn Vương Lâm một cái, không hành động thiếu suy nghĩ, hắn tự nhiên nhìn ra tu vi của Vương Lâm. Nhất là bên cạnh Vương Lâm còn có một con bươm bướm đang vỗ cánh, mang đến một cảm giác nguy hiểm rất mạnh.
"Người này không phải là người của Ti tộc, làm sao tiến vào đây được? Xem khí tức trên người người này, giống như một tiên nhân, hắn, là ai…" Nam nhân áo xanh ánh mắt chợt lóe, không trêu chọc Vương Lâm, mà tay trái vung lên hướng về tế đàn bên dưới. Ấn xuống một cái, lập tức toàn bộ tế đàn kêu lên những tiếng ù ù, bắt đầu mở ra.
Trong khoảnh khắc cửa lớn mở ra, từng màn sương màu đen lao ra, hóa thành những đám vụ thú dữ tợn trên bầu trời. Bên trong cánh cửa, hư ảnh nữ nhân Vương Lâm nhìn thấy lúc trước hiện giờ đã xuất hiện, nhưng không bước ra khỏi cửa, mà lạnh như băng nhìn chằm chằm Vương Lâm.
Vụ thú xuất hiện trên bầu trời, những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc đang quỳ dưới đất lúc này cả đám sắc mặt đại biến, nhưng lực lượng của nô phù truyền tới khiến bọn họ căn bản không thể đứng dậy được. Đây là một loại bản năng, bọn họ không thể chống cự được.
Vụ thú biến ảo, chỉ trong khoảnh khắc đã giương đôi mắt to, ánh mắt lạnh như băng, kêu to từng trận. Nam nhân áo xanh phía dưới đưa tay phải chỉ xuống đất.
Lập tức những vụ thú này nhoáng lên một chút, rồi phóng thẳng xuống dưới đất.
Cảnh tượng này khiến hai mắt Vương Lâm ngưng đọng.
Một đầu vụ thú hóa thành ngũ trảo, hướng tới một tộc nhân của Tiên Tuyển Tộc, trực tiếp bắt người này lên không trung, sau đó kêu to một tiếng. Thân thể người này lập tức bị xuyên thấu, dưới sự thôn phệ, toàn thân tan vỡ, hóa thành màn sương máu, bị vụ thú hấp thu.
Tộc nhân kia mãi cho tới chết, cũng không có nửa điểm phản kháng, trong mắt chỉ có một chút đấu tranh, nhưng quá nhỏ bé.
Bên kia, những vụ thú khác đều tới gần những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc, bắt từng đám lên không, lần lượt thôn phệ hấp thu. Gần như trong tức khắc bốn phía tràn ngập khí tức đau thương, bi phẫn và bất đắc dĩ.
Mỗi một tộc nhân chết đi, không ai có một chút phản kháng, bi ai trong mắt nồng đậm tới cực điểm. Trong lòng bọn họ, tới thời khắc tử vong, đều hiểu được.
"Có lẽ, đây là sứ mệnh của bộ tộc…" Hai đầu gối của Tháp Sơn vỡ vụn, quỳ trên mặt đất, gã giãy dụa ngẩng đầu lên, nhìn một đám tộc nhân khuất phục mà tử vong. Thanh âm gần như dã thú rít gào, từ trong yết hầu truyền ra, trên mặt, trên cổ đầy gân xanh, dường như cố gắng chống cự phù ấn đã truyền nhiều thế hệ như một loại bản năng truyền thừa.
Nam nhân áo xanh nhìn hết thảy những màn này, sắc mặt vẫn như thường.
Lão nhân tiên tổ của Tiên Tuyển Tộc, lúc này toàn thân run rẩy, cuồng phong vừa đập vào mặt, một thanh niên bên cạnh bị vụ thú cuốn lên không trung, vỡ vụn trên không trung, rồi bị thôn phệ.
Gần như theo bản năng, lão nhân ngẩng đầu lên, một giọt máu tươi rơi xuống mặt, chảy xuống hai má, trong mắt lộ ra bi phẫn vô cùng.
"Vì sao… vì sao…" Lão thì thào tự hỏi.
Đúng lúc này, một đầu vụ thú bay tới, tóm lão lên trên không. Trên không trung, khoảnh khắc này dường như một cỗ lực lượng của bộ tộc ở sâu trong linh hồn xuất hiện, như gió lốc quét ngang trong lòng. Lão nhân ánh mắt lộ vẻ bi ai, nhìn nam nhân áo xanh, hét lớn:
"- Vì sao???"
Giờ khắc này, theo tiếng hét của lão nhân, những tộc nhân chưa bị giết trên mặt đất cũng đều giãy dụa ngẩng đầu lên, nhìn theo ánh mắt lão nhân dừng trên người nam nhân áo xanh.
Những ánh mắt này ẩn chứa bi ai cùng phẫn nộ vô tận!
"- Sứ mệnh của các ngươi, chính là nuôi nấng vụ thú, không có vì sao. Ta sẽ không để các ngươi toàn bộ tử vong, còn cần các ngươi sinh sản con cháu…" Thanh âm nam nhân áo xanh bình tĩnh vô cùng, không chút gợn sóng.
Đúng lúc này, một đầu vụ thú trên bầu trời bay tới nơi xa xa, mục tiêu, rõ ràng là những tòa nhà, nơi những hài đồng trốn trong đó!
Nam nhân áo xanh nhíu mày, nhưng không ngăn cản.
Lão nhân cười thảm, thân mình dưới lực lượng của vụ thú, mắt thấy sẽ tan vỡ tới nơi. Đúng lúc này, Vương Lâm than nhẹ, nâng tay phải lên, hư không chỉ ra, lập tức vụ thú chuẩn bị thôn phệ lão nhân kia, thân mình ầm ầm tan rã. Lão nhân kinh ngạc nhìn hết thảy. Lúc này vụ thú đã tiếp cận những tòa nhà ở xa xa, thậm chí còn nghe thấy những thanh âm kêu khóc hoảng sợ của hài đồng, bọn nó, đang kêu gọi người thân mình… Những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc trên mặt đất, giãy dụa ngẩng đầu, ý muốn đứng lên, những thanh âm rít gào phát ra từ yết hầu, điên cuồng truyền ra khỏi miệng.
Tháp Sơn mặc dù vỡ vụn hai đầu gối, nhưng hai mắt vẫn đỏ ngầu, vẫn muốn đứng lên, chẳng sợ gân cốt vỡ vụn, gã vẫn muốn đứng lên.
"- Tiên nhân… tiên nhân… ngươi coi tộc của ta là cái gì! Tộc ta thủ hộ Huyền Âm Đỉnh vô số năm, chưa bao giờ gián đoạn, nhưng đổi lại cái gì! Là một đám vụ thú, một đám tộc nhân tử vong sao??"
"Hiện giờ, ta rốt cuộc đã biết những vụ thú này chính là vật mà chúng ta thủ hộ sao, hóa ra, sứ mệnh của bộ tộc chúng ta là thức ăn cho đám vụ thú này sao???"
"Nếu như thế, ta phải phản kháng, thà rằng thịt nát xương tan, cũng không chịu khuất phục!"
Tháp Sơn rít gào, thanh âm rốt cuộc cũng truyền ra khỏi miệng.
Không chỉ có gã, lúc này những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc tất cả cũng rít gào lên, hai mắt đỏ ngầu, mi tâm lấp lóe kịch liệt, giãy dụa muốn đứng lên.
Nam nhân áo xanh kia thần sắc lạnh như băng, mang theo một chút khinh miệt, chậm rãi nói:
"- Năm đó bộ tộc các ngươi thất bại, biến thành nô lệ, mệnh của các ngươi! Không thay đổi được!"
Nói xong, hắn nâng tay phải lên, nhấn tới trước một cái, lập tức mặt đất ầm ầm vang động, trên người những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc lại phun đầy máu, những hành động phản kháng, lập tức bị chặn lại.
Duy chỉ có Tháp Sơn, cả người rống giận, nhảy lên khỏi mặt đất, trong nháy mắt thân thể truyền ra những tiếng động ầm ầm, xương cốt bắt đầu vỡ vụn, nhưng vẫn lao ra.
Ánh mắt nam nhân áo xanh chợt lóe, tay phải chỉ về phía trước. Đúng lúc này, Vương Lâm thầm than một tiếng, hắn vốn không muốn xen vào việc của người khác, hơn nữa nam nhân áo xanh này lai lịch cực kỳ thần bí, không ngờ lại là tiên nhân!
Nhưng lúc này, hắn thở dài, há mồm phun ra một mảnh vỡ đại ấn. Ấn này vừa bay ra, lập tức chắn trước mặt Tháp Sơn cùng nam nhân áo xanh.
Ánh mắt nam nhân áo xanh chợt lóe, trong mắt lộ ra hàn quang, tay phải bấm tay niệm thần chú. Lập tức một đạo ấn ký phù văn sung đầy tiên khí biến ảo mà thành, trực tiếp lao tới Vương Lâm.
"- Ta còn tưởng rằng, ngươi thủy chung sẽ không ra tay chứ!"
Nam nhân áo xanh thân mình hướng tới phía trước, theo sát phù văn, nhằm về Vương Lâm.
Tay phải Vương Lâm hư chỉ đại ấn, lập tức ấn nhoáng lên một chút, trực tiếp bay ra, xoay tròn giữa không trung, ầm ầm hướng tới nam nhân áo xanh. Cùng lúc đó, thân hình Vương Lâm nhoáng lên, đi tới bên người Tháp Sơn, tay trái vỗ lên người, xuất ra một đạo nguyên lực vận chuyển trên người gã.
Thân hình Tháp Sơn lập tức bị ném đi, thẳng tới những vụ thú đang bên trong tòa nhà kia.
Làm xong việc này, Vương Lâm xoay người, song chỉ thành kiếm, nâng lên rồi mạnh mẽ trảm xuống phía dưới. Phù văn đang tấn công lập tức tan vỡ, hóa thành một gợn sóng tiêu tan.
Trong thời khắc mảnh vỡ đại ấn hạ xuống, nam nhân áo xanh trong mắt hàn quang chợt lóe, hai tay bấm niệm thần chú, tiên nguyên vận chuyển, lập tức một thanh trường thương biến ảo mà thành trong tay.
Trường thương toàn thân màu trắng, tràn ngập tiên khí. Gã vừa cầm lấy, lập tức cười dài, đâm tới mảnh vỡ đại ấn ở trong không trung.
Ầm một tiếng nổ vang vọng, thân hình nam nhân áo xanh lùi về phía sau, ánh mắt ngưng trọng, chỉ có điều mảnh vỡ đại ấn kia cũng bị đẩy lùi lại phía sau mấy trượng.
"- Ti tộc nô phù, cùng ta ra tay!"
Nam nhân áo xanh lui về sau, quát khẽ trong miệng.
Thanh âm hắn rơi vào tai những tộc nhân Tiên Tuyển Tộc đang giãy dụa trên mặt đất lập tức trở thành mệnh lệnh, theo bản năng bọn họ không thể phản kháng được. Tức khắc một đám tộc nhân Tiên Tuyển Tộc bay lên, ánh mắt tràn ngập bi ai cùng phản kháng, nhưng thân thể giống như tia chớp, nhất tề vây lấy Vương Lâm.
Ánh mắt Vương Lâm chợt lóe, thân mình lùi về phía sau, Xạ Thần Xa hóa thành bươm bướm vẫn thủy chung theo bên người, phảng phất như một cái bóng của hắn.
Trong lòng vừa động, Vương Lâm nghĩ chiếc Xạ Thần Xa thứ ba này rốt cuộc có uy năng như thế nào, hiện giờ vẫn hoàn toàn không rõ. Nhưng lúc này trong mắt hắn hàn quang chợt lóe, lúc lui ra phía sau, tay phải bấm niệm thần chú, lập tức một đạo ấn quyết xuất hiện trong tay, ấn lên người bươm bướm.
Sát khí trong mắt chợt lóe, Vương Lâm lập tức chỉ tới nam nhân áo xanh.
Con bươm bướm không có nửa điểm biến hóa, cánh vẫn nhẹ nhàng vỗ, chẳng qua tốc độ nhanh hơn một chút, một đám sương phấn nhiều màu từ trong những cái vỗ cánh xuất hiện, phiêu tán ra bốn phía.
Thân mình nam nhân áo xanh lập tức dừng lại, mắt lộ ra quang mang cảnh giác, con bươm bướm này hắn đã chú ý từ trước. Trên người nó có một loại cảm giác làm cho vô cùng kinh hãi, nếu không như vậy, hắn đã sớm ra tay mà không chờ tới bây giờ.
Tộc nhân Tiên Tuyển Tộc ở bốn phía, thân hình dường như không bị khống chế, nhất tề bay lên, thẳng tới Vương Lâm. Trong mắt bọn họ phản kháng ngày càng nồng đậm, nhưng căn bản không thể chống cự được lượng lượng truyền thừa bản năng này.
Ánh mắt Vương Lâm sáng như đuốc, nhìn chằm chằm bươm bướm, hắn muốn biết chiếc Xạ Thần Xa thứ ba này rốt cuộc kỳ dị ở chỗ nào. Đúng lúc này, con bươm bướm vỗ cánh rời khỏi Vương Lâm, bay tới trước, trong khoảnh khắc đôi cánh lại chập chờn vỗ về.
Một cái vỗ cánh này, không có dấu hiệu gì, nhưng nam nhân áo xanh đang cảnh giác ở xa xa không dám tới gần kia, sắc mặt lập tức tái nhợt, bên người không có gió, nhưng tóc lại bị thổi phất phất, nhẹ nhàng tản ra về phía sau.
Phịch một tiếng truyền ra, thân hình giương lên, hồng vụ từ trong miệng phun ra, những hồng vụ này ngưng tụ trong không trung, không ngờ hóa thành một con bướm màu đỏ. Con bướm màu đỏ này vừa mới xuất hiện, lập tức vỗ vỗ hai cánh.
Phịch một tiếng, trước ngực lại phun ra một ngụm huyết vụ, huyết vụ này lại hóa thành bươm bướm, vỗ cánh.
Bang bang những tiếng nổ vang vọng, thân hình không ngừng lùi về phía sau, không ngừng bị nổ tung, mỗi lần đều có một mảng huyết vụ lớn hóa thành bươm bướm. Mỗi một lần bươm bướm vỗ cánh đều tạo thành vết thương khó có thể tưởng tượng được.
Ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, thậm chí còn có chút sợ hãi. Gã căn bản không thể phản kháng, thậm chí, bao gồm cả tiên nguyên, trong giờ phút này dường như không phải của mình nữa, mà bị một cỗ lực lượng kỳ dị phong ấn.
Bươm bướm xuất hiện trong huyết vụ, đôi cánh vỗ vỗ, thân mình lại bay ra ngoài, liên tục không ngừng, một mực lui ra xa tới nghìn trượng, trong mắt sợ hãi đã tới cực điểm.
"- Lôi, Bạo!"
Trong giãy dụa, nam nhân áo xanh gần như rống lên, quanh thân truyền tới những tiếng động ầm ầm, tay phải bỗng nhiên tan vỡ, hóa thành huyết nhục, trong huyết nhục ẩn chứa lực lượng có tính hủy diệt vô cùng.
Nương theo lần bùng nổ này, sắc mặt tái nhợt tạm thời khôi phục lại một chút, mặc dù khống chế được tiên nguyên, nhưng linh hồn phách lạc, trong nội tâm hoảng sợ gần như đã chiếm hết toàn bộ tinh thần và thể xác.
"Đây là thần thông gì??? Đây là pháp bảo gì???" Cả đời, gã chưa từng gặp pháp bảo nào quỷ dị như vậy, thậm chí không thể phản kháng, chỉ một cánh bướm đã khiến gã suýt nữa hỏng hẳn.
Lúc này không chút do dự, thân hình chợt lóe, thẳng tới tế đàn bên dưới, muốn thoát đi.
Ánh mắt Vương Lâm ngưng đọng, hít một ngụm chân khí, hắn cùng Xạ Thần Xa có cảm ứng kỳ dị, trong mơ hồ, có một cảm giác, dường như công kích mạnh nhất của nó vẫn chưa triển khai.
Đúng lúc này, con bươm bướm nhiều màu sắc bên cạnh nhẹ nhàng phất cánh bên trái.
Nam nhân áo xanh kia đang trốn với tốc độ cực kỳ nhanh, trong khoảnh khắc trước khi cửa tế đàn đóng lại, thân mình bỗng nhiên dừng lại một chút, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin nổi. Thân thể bắt đầu tiêu tan từ lòng bàn chân, trong khoảnh khắc lan tới đầu, tiêu tan vĩnh viễn.
Lúc nam nhân áo xanh tử vong, dưới khoảng không âm u vô tận, một người ngồi khoanh chân trong u minh thú, toàn thân phát ra hắc khí, kỳ dị nhất chính là, trong hắc khí không ngờ lộ ra tiên lực.
Lúc này ánh mắt chợt mở ra, nhìn chằm chằm về phía trước, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ vô cùng.
"Dễ dàng hủy đi phân thân của ta… đây là pháp bảo gì???" Khoảnh khắc nam nhân áo xanh tử vong, cửa lớn của tế đàn đóng lại trong tiếng ầm ầm vang vọng. Vương Lâm thần sắc như thường, nhưng trong lòng cũng kinh hãi vô cùng, nhìn con bươm bướm nhỏ nhiều màu sắc đang vỗ cánh bên cạnh, trầm mặc, thắt ấn ký, cẩn thận hướng tới con bướm.
Con bướm kia cánh hơn động một chút, hóa thành nhiều điểm sáng, chậm rãi tản ra, một lát sau, liền trở thành bộ dạng của Xạ Thần Xa.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra, trên trán mơ hồ toát ra mồ hôi hột, đối với mà nói, cảm giác mồ hôi lạnh này, cũng không gặp nhiều. Nhưng vừa rồi khi con bướm vỗ cánh, làm cho nguyên thần của một tu sĩ Dương Thực đỉnh tan vỡ, điểm này làm cho nội tâm cực kỳ hoảng sợ.
"Xạ Thần Xa này phối hợp với Tử Mẫu Đạo Khô, ta có thể chiến với Khuy Niết!" Ánh mắt lộ ra tinh quang, Vương Lâm đảo qua tộc nhân Tiên Tuyển Tộc ở chung quanh. Sau khi nam nhân áo xanh tử vong, bọn họ đã khôi phục lại bình thường, cả đám trong mắt lộ ra bi ai, mang theo mê man nồng đậm, trầm mặc ngồi trên đất không nói gì.
Xa xa Tháp Sơn cầm theo thương trở về, trong tay cầm một bình lớn, hiểu nhiên đã bắt được vụ thú muốn thôn phệ những hài đồng kia. Nhưng thương thế quá nặng, kiên trì quay trở lại, liền hôn mê ngã xuống đất.
Thời gian nhoáng một cái đã trôi qua mười ngày, trong mười ngày này, Vương Lâm ở trong bộ tộc Tiên Tuyển, lão nhân tiên tổ đã chuẩn bị cho hắn một nơi rất yên tĩnh, cung kính cho hắn ở lại.
Trong mười ngày này, Vương Lâm cũng không thanh nhàn, sau khi nghe chuyện lão nhân kia tỉ mỉ kể lại, hắn dần dần cảm giác được những gì mình tiên đoán lúc trước có tới tám phần là đúng.
Chẳng qua việc này cũng không có quan hệ với hắn, trọng điểm trong lòng Vương Lâm là làm sao rời khỏi nơi này.
Chân trời nơi đây, hắn đã tới, nhưng đúng theo lời Tháp Sơn đã nói, cuối chân trời là một bức tường vô biên vô hạn, chẳng qua trên vách tường lộ ra ánh sáng màu lam. Như thế mới khiến nơi này thoạt nhìn phảng phất giống như ngoại giới.
Ngoại trừ không trung, bốn phía đại lục, cũng gần như tìm kiếm một phen rồi, tới cuối cùng thủy chung vẫn không có lối ra. Tới tận đây, tin tưởng, truyền tống trận trong Huyền Âm Đỉnh kia chắc chắn là đường rời khỏi đây!
"Trước không nói chi linh thủ hộ truyền tống trận trên Huyền Âm Đỉnh, chỉ tính riêng nam nhân áo xanh lúc trước cũng khiến nơi đây cực kỳ quỷ dị. Gã tự xưng là tiên nhân, hơn nữa lực lượng dùng, tương tự tiên lực, nhưng lại ẩn chứa khí tức nguyên lực."
"Điểm này, cực kỳ tương tự với Thanh Thủy Tiên Quân của Lôi Chi Tiên Giới. Hơn nữa biểu hiện của tộc nhân Tiên Tuyển tộc, nếu đã nhìn thấy cảnh tượng này, nam nhân đó nhất định có khả năng là tiên nhân thật sự!" Vương Lâm trong trầm ngâm, ra khỏi phòng, bước một bước liền biến mất tại chỗ. Trên một mảnh bình nguyên ở phía đông đại lục, bóng dáng biến ảo xuất hiện.
Thân hình vừa xuất hiện, chỉ thấy một tiếng gào thét vui mừng truyền tới. Văn Thú bay múa trên không trung, xoay vài vòng rồi mang theo cuồng phong tiến tới.
Trên thảm cỏ xa xa, Lôi Oa nằm sấp như một ngọn núi nhỏ, mí mắt vừa lật, liếc nhìn một cái rồi lại nhắm lại.
Hứa Lập Quốc đã không biết đi nơi nào tìm thú vui.
Văn Thú tiến tới, khóe miệng Vương Lâm mỉm cười, vỗ nhẹ lên đầu. Con thú này lộ ra biểu tình thoải mái, lại bay lên không trung xoay vài vòng.
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngự Thú Phi Thăng
Hữu Luân Lê
Trả lời1 tháng trước
Chap 933 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
1 tháng trước
ủa lỗi gì đó b?
Tao Pham
Trả lời2 tháng trước
vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu
Túc Mệnh
Trả lời2 tháng trước
Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi
Tiên Đế [Chủ nhà]
2 tháng trước
Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.