Logo
Trang chủ

Chương 770: Hai nén hương

Đọc to

Trung niên văn sĩ lúc này toàn thân dựng tóc gáy, một cỗ hàn khí xâm nhập tận xương tủy, khiến gã không rét mà run, thậm chí ngay cả quay đầu lại cũng không dám, toàn thân phảng phất như bị điện giật!

Ở hư không phía sau gã, sóng gợn lan tỏa, Vương Lâm từ trong bước ra, hai mắt hắn hàn quang lấp lánh, sát khí nồng đậm tỏa ra, phảng phất như hóa thành thực thể.

-Ba tên các ngươi thật to gan!

Vương Lâm vừa hiện thân, song chỉ liền hóa kiếm, theo thân hình tiến về phía trước một bước, trực tiếp đâm thẳng vào hậu tâm của trung niên văn sĩ.

Ầm ầm ầm, tiếng động vang vọng quanh thân trung niên văn sĩ, thân thể gã phun ra máu tươi, thân mình cong lại thành hình cung, lập tức sụp đổ. Nguyên thần vừa mới thoát ra, lập tức bị Vương Lâm vẻ mặt sát khí ngập trời đưa tay chộp lấy, trực tiếp dùng tay không bắt giữ.

Cảnh tượng này, phảng phất như một chiếc chùy vạn cân, hung hăng nện vào ngực hai lão già, khiến cho vẻ hoảng sợ trong mắt bọn chúng ngày càng nồng đậm.

Hai người gần như không nghĩ ngợi, lập tức lui về phía sau.

Bắt lấy nguyên thần của trung niên văn sĩ, Vương Lâm ánh mắt lạnh như băng liếc nhìn hai kẻ đang chia nhau bỏ chạy. Hắn không tự mình truy kích, mà từ phía sau, một hư ảnh chợt lóe lên, Tháp Sơn biến ảo mà ra, một bước đạp tới, trong tiếng nổ vang vọng, thẳng tới chỗ đối phương.

Hai Âm Hư tu sĩ run như cầy sấy, với tu vi Dương Thực của Tháp Sơn, đối phó bọn chúng không có gì là khó khăn cả.

-Tiền bối tha mạng, tiền bối tha mạng… Trung niên văn sĩ lúc này gan như muốn vỡ tan, nguyên thần trong tay Vương Lâm không ngừng cầu xin tha thứ.

Vương Lâm thần sắc lạnh lùng, tay trái ấn lên đỉnh nguyên thần, nguyên lực dũng mãnh tràn vào, triển khai pháp thuật cướp đoạt thần thức.

Nguyên thần của gã trung niên kia hai mắt thoáng đờ đẫn, chỉ trong khoảnh khắc liền uể oải đi, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ vô cùng, nguyên thần không ngừng run rẩy, phảng phất như lúc nào cũng có thể sụp đổ.

Gã cảm giác được rõ ràng, thần thức của mình như bị một đôi bàn tay to lay động. Dường như đang đào bới bên trong vậy, cảm giác đau đớn kịch liệt này làm cho gã gần như điên cuồng.

Trong cơn đau nhức, ý niệm hối hận phảng phất vô cùng tận như thủy triều, bao phủ toàn bộ nguyên thần gã, lại khiến cho thần thức của gã dần dần tiêu tan đi.

Có đôi khi, cho dù tu vi mấy ngàn năm, đơn giản chỉ là một lựa chọn sai lầm, kết quả sẽ hóa thành tro bụi… Từ trí nhớ lấy ra trong thần thức trung niên văn sĩ, Vương Lâm bỗng nhiên bùng nổ hàn quang trong mắt, tới cuối cùng, cả người phảng phất như một thanh bảo kiếm rời khỏi vỏ, một cỗ sát khí nồng đậm nổi lên trong lòng hắn.

-Hóa ra là như thế này! - Vương Lâm thì thào tự nói.

Lúc này, xa xa truyền tới từng tiếng động ầm ầm, hai tay Tháp Sơn đều đang nắm lấy nguyên thần và túi trữ vật, bước chân tiến tới.

Theo phương pháp cũ, Vương Lâm cũng thi triển sưu hồn thuật lên trên hai nguyên thần này, kết hợp trí nhớ của ba người, hắn đối với hai sự kiện lớn phát sinh ở La Thiên Tinh Vực trong nửa năm gần đây dĩ nhiên cũng nắm rõ.

Ba nguyên thần trêu chọc hắn này, tự nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Ném vào trong Tôn Hồn Phiên, trở thành lương thực để sau này thi triển Hô Phong.

Về phần ba cái túi trữ vật, Vương Lâm cũng xem xét sơ qua một chút, bên trong cũng chỉ là một chút pháp bảo bảo vật, bị hắn liên tục phun ra tinh khí nguyên thần bóp nát, khiến cho pháp bảo hóa thành dịch thể, khống chế dung nhập vào trên thân thể Tháp Sơn.

Cường độ thân thể của tiên vệ, chủ yếu là nhờ mấy thứ thiên tài địa bảo của tiên đế Thanh Lâm, chẳng qua mấy thứ này năm đó đã là vật hi hữu rồi, tới nay thì tuyệt tích.

Cho nên Vương Lâm chỉ có thể tạm gác yêu cầu tiếp theo, lấy những tài liệu trong pháp bảo, làm cho thân thể tiên vệ ngày càng mạnh mẽ hơn.

Trong túi trữ vật của ba người, còn có hai miếng ngọc giản, chính là vật liên hệ với Diêu gia. Thông qua trí nhớ của ba người, Vương Lâm cũng biết được, Diêu gia đang đuổi giết mình, có thể nói là đã xuất ra một lực lượng rất lớn rồi.

La Thiên Tinh Vực gần như tuyệt đại đa số tu sĩ đều có ngọc giản, bên trong có bức họa của Vương Lâm.

Cầm lấy hai miếng ngọc giản này, Vương Lâm sắc mặt âm trầm, nhìn về phía chân trời xa xăm.

-Diêu gia… đứng đầu trong tứ đại gia tộc kế thừa của tiên giới, bọn chúng rốt cuộc vì nguyên nhân gì mới quyết định ra tay với ta…? - Vương Lâm ánh mắt lộ ra vẻ trầm ngâm.

Hắn cùng tứ đại gia tộc kế thừa tiên giới, kết thù kết oán không ít, nhất là Diêu gia, chẳng những đã xảy ra việc Huyết Tổ, còn có Diêu gia thiếu gia kia cũng chết trong tay hắn, ngoại trừ những cái này, còn có Tàng Phẩm Các.

-Không phải là Huyết Tổ… Huyết Tổ biết tên thật của ta, nếu là Huyết Tổ làm việc này, Diêu gia phát Thương Khung Lệnh, không phải là Hứa Mộc, mà là Vương Lâm mới đúng.

Tuy nhiên, cũng có thể là tên thật của ta không hay dùng ở La Thiên Tinh Vực này, mà mọi người chỉ biết tới cái tên Hứa Mộc. Cho nên trên Thương Khung Lệnh của Diêu gia mới chỉ viết xuống hai chữ này!

Đồng thời, Diêu gia thiếu gia định bụng hành hạ Lý Nguyên tới chết ở Lôi Chi Tiên Giới, cũng chết bởi tay ta, với thực lực của Diêu gia, tất nhiên sẽ có một vài thần thông biết được tộc nhân mình chết như thế nào.

Ngược lại, việc cất giữ Tàng Phẩm Các đã biến mất cùng với tiên giới sụp đổ, khả năng bị lộ là không quá lớn… - Vương Lâm trong lòng trầm ngâm, đồng thời dâng lên một cỗ sát khí nồng đậm.

-Thiên Khung Lệnh… làm cho ta nhớ tới trong Tu Ma Hải ở Chu Tước Tinh năm đó, Vạn Ma Bách Nhật Tru Sát Lệnh! - Vương Lâm trong mắt mang theo hàn quang, thân thể nhoáng lên một cái, bay về phía trước.

Cả người hắn hóa thành một đạo bạch quang, thẳng tới không trung.

-Diêu gia này thế lực quá lớn, trong La Thiên Tinh Vực này không còn an toàn… Hơn nữa bên trong Diêu gia, tất nhiên cũng có người như Huyết Tổ, thậm chí còn mạnh hơn xa Huyết Tổ!

Vương Lâm cau mày, trong lòng âm trầm.

Trong phi hành, một gợn sóng xuất hiện dưới chân Vương Lâm, làm cho thân hình hắn như dung nhập vào thiên địa, nhưng không hề bước đi nửa bước, chỉ bảo trì trạng thái này mà bay đi không ngừng.

Hắn tính toán một chút, Diêu gia đã biết được hành tung của mình, phái người tới giết, cần phải có thời gian.

Không quá lâu sau, Vương Lâm thân mình dừng lại, ánh mắt chợt lóe lên nhìn ra xa, chỉ thấy phía trước trong tinh không, có bảy đạo kiếm quang như cầu vồng đang thẳng bay tới đây!

Cùng lúc đó, hai bên trái phải cũng có bảy đạo cầu vồng đang dùng tốc độ nhanh nhất tới gần.

Đồng thời phía sau Vương Lâm cũng có bảy đạo kiếm quang nhanh chóng tiến tới.

Chung quanh, coi như toàn bộ các phương hướng đều bị chặn lại, Vương Lâm trong mắt hàn quang chợt lóe, thì thào lẩm bẩm:

-Từ khoảnh khắc gã văn sĩ trung niên tới giờ cũng chỉ mới có hai nén hương thời gian! Xem ra tộc nhân Diêu gia lúc này gần như tràn ngập tất cả các địa phương ở La Thiên Tinh Vực rồi!

Vương Lâm bất động, quét ngang một vòng, ánh mắt ngưng trọng.

-Không đúng, trong những người này, không có khả năng là tộc nhân Diêu gia. Nếu không, người Diêu gia cũng quá nhiều đi… Như vậy mới có thể giải thích được, Diêu gia ở La Thiên Tinh Vực phần đông đều ở trong khu vực của mình, tộc nhân trong gia tộc đều vậy. Những tộc nhân này, chắc tới từ các gia tộc tu chân tinh phụ cận có liên hệ, như vậy mới có thể trong thời gian ngắn như vậy đã tìm được ta!

Xác định ý nghĩ của mình, Vương Lâm trong mắt chợt lóe sát khí, lẩm bẩm nói:

-Thật lâu không có đại khai sát giới… Lâu rồi không động thủ, mẹ nó, tới một người, giết một người!

Sát khí tràn ngập toàn thân Vương Lâm, hắn vốn không phải là người lương thiện gì, lúc này bị Diêu gia truy nã, tức thì lại có hai mươi tám tu sĩ vây chung quanh. Những người này bay tới nhanh vô cùng, đồng thời sát khí cũng tràn ngập, hiển nhiên ôm ý định tiêu diệt hắn trong đầu.

Thần thức đảo qua, Vương Lâm nhìn rõ ràng được tu vi của hai mươi tám tu sĩ đang tới này, bảy tu sĩ bên trái là yếu nhất!

Trong bảy đạo kiếm quang kia, có bốn người là Âm Hư tu sĩ, còn lại ba người là Vấn Đỉnh đại viên mãn, lúc này mang theo sát khí nồng đậm mà tới. Vương Lâm thân thể vẫn còn sóng gợn bao quanh, cả người hắn mang theo vẻ lạnh giá vô cùng, hướng về phía bên trái một bước!

Nháy mắt, bóng dáng của Vương Lâm đã biến mất, những tu sĩ đang tập trung vào hắn lập tức biến sắc. Đúng lúc này, bên cạnh bảy đạo kiếm quang đang bay tới từ bên trái, trong tinh không sóng gợn tản ra, bóng dáng Vương Lâm bước một bước hiện ra.

Khoảnh khắc bóng dáng hắn xuất hiện, Vương Lâm không chút do dự song chỉ thành kiếm, nâng lên rồi hung hăng chém xuống một cái!

Trảm La Quyết ầm ầm xuất thế, giống như một đạo sắc bén vô hình gào thét vô cùng, ba người Vấn Đỉnh đại viên mãn trong bảy người kia, cũng lập tức hừ thảm một tiếng, thân mình tan vỡ mà chết.

Ầm ầm hai tiếng nổ lớn, hóa thành tảng lớn sương máu tràn ngập bốn phía. Bốn người còn lại lập tức biến sắc, tản ra, nhưng trong mắt Vương Lâm với tu vi Dương Thực, hành vi của bọn chúng vẫn còn quá chậm.

Trong mắt hắn mang theo nồng đậm sát khí, một bước đuổi theo một Âm Hư tu sĩ, người này là một gã nam nhân trung niên, đối mặt với sự truy kích của Vương Lâm, trên mặt hắn lộ ra một tia ngoan độc, hai tay bấm niệm thần chú, nguyên lực vận chuyển, hiển nhiên đã thi triển nguyên lực thần thông.

Đề xuất Bí Ẩn: Thần Thánh La Mã Đế Quốc
Quay lại truyện Tiên Nghịch (Dịch chuẩn)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hữu Luân Lê

Trả lời

1 tháng trước

Chap 933 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ủa lỗi gì đó b?

Ẩn danh

Tao Pham

Trả lời

2 tháng trước

vương lâm hóa phàm lần 3 chap bao nhiêu thế các đạo hữu

Ẩn danh

Túc Mệnh

Trả lời

2 tháng trước

Chương 1056, 1552, 1816, 1824, 1827 lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

Cảm ơn bạn mình đã fix hết rồi nha.