Chuyện của anh không hiếm, bản thân tôi cũng từng gặp một người giúp việc có hoàn cảnh tương tự. Cách đây ba năm, khi công ty tôi nhận một gói thầu nhỏ ở thủy điện Đạ Dâng, Lâm Đồng, tôi đang ở Hà Nội và gặp chuyện buồn chán nên xung phong vào phụ trách công trường.
Công ty tôi nhận đào đắp một phân nhánh lòng hồ ở nơi xa và biệt lập nhất. Đặc biệt, vào mùa mưa, việc đi lại phải tăng bo bằng cano mới ra được. Ở đây đã có sẵn một ngôi nhà xây giữa hồ của đội khảo sát ngày xưa, đầy đủ điện mặt trời và máy lọc nước. Muốn ra vào phải có thuyền. Thấy biệt lập lại đẹp, tôi dùng luôn làm chỗ ở cho tôi và văn phòng công ty, còn anh em công nhân ở phía ngoài bãi xe công trình, cách đó vài trăm mét.
Thấy anh em làm việc vất vả, về lại phải nấu ăn, giặt giũ nên tôi thuê một bà trung trung tuổi đang làm phụ hồ của công trình bên cạnh về giặt giũ, nấu ăn. Tất nhiên bà ấy rất sướng, vì việc nhẹ mà lương không giảm. Những lúc rượu say vui chuyện, tôi hỏi ra thì bà bảo bà là người Thái, hồi trẻ làm vợ lẽ cho một tay buôn thuốc phiện ở Mai Châu, Hòa Bình. Sau chồng bà bị giết chết bên Lào, việc làm ăn do nhà vợ cả thâu tóm quản lý lại, mụ vợ cả quay ra đánh ghen. Bà sợ quá, một hôm trốn theo gã lái xe tải vào tận Lâm Đồng. Tại đây, gã giúp bà mở một quán cà phê ngoài Đức Trọng, ăn ở với nhau như vợ chồng và có một đứa con gái. Tưởng yên ấm thì tay chồng hờ vỡ nợ, bị siết cả xe tải lẫn quán cà phê, còn hắn trốn ra Bắc về lại với vợ con ngoài đó. Bà mang con ra ngoài thuê một phòng trọ, bán dâm cho tụi xe tải kiếm tiền sống qua ngày. Một lần từ nhà vệ sinh đi ra, bà thấy thằng khách đang sờ soạng con bé đang ngủ ở võng. Bà sợ quá, gửi con gái về Hòa Bình cho ông bà ngoại chăm.
[Có mấy cái ảnh khu công trường cho vui]
Sau khi con gái về ở với ông bà ngoại, bà đẩy mạnh việc làm ăn, rủ thêm một cô bé chồng bỏ cùng làm. Suốt mấy năm trời cày cuốc, những tưởng kiếm được vốn to thì giải nghệ, mua mảnh đất, mở hàng tạp hóa rồi đón con gái vào. Ai ngờ đâu, nghe con bé kia, hai chị em có bao nhiêu ném vào hụi lấy lời. Được vài tua thì hụi bể, tiền mất. Con kia gần hóa điên, lên chùa ở, còn bà lại cắn răng cày cuốc. Nhưng thời thế đã thay đổi, không còn trẻ trung nữa, bán dâm tiền thì ít, lại bị công an và xã hội đen nhảy vào bảo kê, thu phế lớn. Đất Đức Trọng lên giá vù vù, tiền thuê nhà theo đó tăng theo. Đến khi cảm thấy làm không còn đủ đóng phế và thuê nhà nữa, bà bỏ đi làm phụ hồ theo các công trình. Ngày thì trộn vữa, đêm thì bán dâm cho tụi thợ xây, lấy 50-100k. Lại không mất tiền ăn ở, trừ chi tiêu các thứ tháng cũng để ra được 3-4 triệu. Làm được mấy tháng thì Tết, dư hơn chục triệu, bà nhớ con nên Tết đó về quê.