Logo
Trang chủ
Chương 25

Chương 25

Đọc to

Nó vẫn ngồi im, không phản ứng gì. Tôi nhoài người ra lấy cái đĩa nhựa, để nem với tương ớt ra đó, bày sẵn lên bàn. Ở trong góc, con An he hé chăn nhìn ra ngoài, chỉ chực tôi bày xong nó liền lê người ra, ngồi ăn ngon lành. Tôi ngồi bên cạnh, vừa gọt táo vừa đùa nó:

- Con lợn tham ăn háu đói. To gan mò ra đây không sợ tao à?

Nó thản nhiên xiên từng cái nem, nhấm nháp, vừa ăn vừa nói:

- Không sợ! Ăn xong tao khỏe rồi, thừa sức đánh lại mày.

Xong nó đưa một miếng ra trước mũi tôi, hỏi:

- Có ăn không? Ngon lắm nhá!

Tôi lắc đầu, nó xì cái xong bỏ tọt vào miệng. Ăn hết chỗ nem, nó ngồi khoanh chân, mắt tia sang bên đĩa táo tôi vừa gọt, định nhoài người ra lấy thì tôi chặn lại bảo:

- Khoanh tay ạ đi rồi tao cho ăn!

Nó ạ rõ to rồi nhích người ra sát thành giường, ăn sạch chỗ táo, cứ ăn mấy miếng nó lại bắt tôi ăn một miếng thì nó mới chịu ăn, bảo là sợ tôi bỏ thuốc nên tôi phải ăn cùng nó. Mà sao con này nó ăn giỏi thế nhỉ, trước lúc tôi vào đã ăn cả cái bánh kẹp, rồi lại nem chua, xong lai hết đĩa táo, chẳng biết nó chứa vào đâu nữa. Ăn xong, nó nằm bò ra giường đọc truyện, tôi cũng vớ lấy quyển manga đọc, truyện gì toàn hình, đọc tí đã hết. Ngồi bên cạnh, tôi hỏi:

- Này An! Mày làm sao mà lại bị suy nhược? Có chuyện gì buồn à!

Con An bỗng im lặng, không cười nữa, mắt vẫn dán vào quyển truyện. Bỗng dưng bộp một tiếng, một giọt nước mắt của nó rơi thẳng xuống trang giấy. Tôi đâm hoảng, lay lay người nó, sốt sắng hỏi:

- Mày làm sao thế? Sao tự nhiên khóc?

Nó cứ ngần ngừ không nói, tựa lưng vào tường, thu mình lại ngồi bó gối, không khóc nữa nhưng mắt đượm buồn nhìn vô hồn. Tôi hỏi:

- Có gì thì nói ra chứ! Cứ im im thế này bố tao cũng chẳng biết đâu mà lần. Nói đi, tao là bạn mày cơ mà!

Con An gục mặt xuống, vai rung rung, tiếng khóc thút thít. Tôi rối hết cả lên, trên đời tôi sợ nhất là nước mắt con gái, vậy mà giờ nó cứ thế này thì biết làm sao cơ chứ. Bống nó ngẩng đầu lên nhìn tôi, ngắc ngứ:

- Hưng! Tao..bảo…này!

- Nói đi, tao nghe!

- Mày đừng qua lại với cái Trang nữa nhé!

Tôi điếng người, tại sao khi không mà nó lại bảo tôi chuyện này cơ chứ. Giữa Trang và nó có chuyện gì mà lại thế này! Gặng hỏi lại, nó nói:

- Tao nói mà…đừng qua lại với nó nữa!

- Nhưng sao lại thế?

- Vì nó không tốt!

- Mày hay nhỉ? Tại sao tự dưng lại không tốt!

- Tao có nói mày cũng chẳng tin. Nhưng mày nghe lời tao đi, chỉ lần này thôi!
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: [Hồi Ký] 11 năm
Quay lại truyện Tiếng Chuông Gió
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Tùng Nguyễn Thanh

Trả lời

6 tháng trước

Truyện này drop à