Logo
Trang chủ

Chương 117

Đọc to

- Anh hãy hạnh phúc bên A nhé. Em sẽ nói A tất cả lỗi là tại em. Anh đừng áy náy, đừng tự dằn vặt mình. Anh đừng tháo nhẫn ra nhé.

- .... Lúc này trên mặt mình đã là hai dòng lệ.

Đau, đau trong tim. Quặn, thắt tim lại. Có cảm giác như ai đang bóp trái tim mình lại.

- Ngày mai em sẽ đem xe và đồ anh về nhà, anh cứ ở đây chăm sóc A.

- ......

- Em xin lỗi, nhưng cám ơn anh, khoảng thời gian hạnh phúc lắm. Cám ơn anh đã cho em biết hạnh phúc là như thế nào.

- ...

- Em sẽ vẫn yêu anh, và không quên anh.

Nói rồi P quay người mình lại và đặt lên môi mình một nụ hôn.

Ôi, nụ hôn! Nụ hôn của sự đau khổ, nó hòa quyện với những giọt nước mắt của hai đứa. Mặn? Không. Đắng? Không. Đau? Không.

Dường như nó hòa trộn tất cả. Nụ hôn dài, mình nhắm mắt, không đủ can đảm để đối mặt với nó.

Ôm mình thật chặt, P nấc lên rồi dần buông ra.

- Hạnh phúc em nhé!

- .....

P quay lưng thật nhanh và bước đi.

Vậy là, một người con gái đã bước ra khỏi đời tôi.

Vậy là, một tình yêu còn ở lại, nhưng người thì đã dần quay bước đi.

Đề xuất Voz: Chuyến đi kinh hoàng
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN