4 ngày trôi qua, vẫn không thấy tin nhắn đâu cả, lòng e lo lắm, bỗng đến chiều thì nhận đc tn :
- A à, ba e biết chuyện mình rồi, ba e tịch thu điện thoại, bây h đi đâu chú tài xế cũng phải gọi điện xin phép ba cả, ba về SG rồi còn mỗi e ở đây, chắc sắp đến e phải bán nhà này dọn ra SG ở với ba mẹ (e ấy ở TN 1 mình các thím ợ, còn lý do thì e xin giấu nhé, không tiện nói ra).
E nghe xong thì thật sự lúc ấy như có 1 cái gì đó trong e, nó dấy lên, thật sự là rất, rất buồn. Cảm giác đau lắm, như vừa đạt được gì đó mà lại vụt mất. Vậy là e hẹn gặp e ấy, nhưng rất khó, vì bị vướng chú tài xế, vậy là bọn e phải năn nĩ lắm. Chú ấy mới thấy thương, động lòng hay thương hại e cũng é biết :sweat: nhưng lúc ấy được gặp nhau là hạnh phúc lắm rồi, nghĩ lại thấy sao tình đầu nó gian khổ nhỉ.
Set up được thời gian, vậy là xong, nhẹ nhõm được phần nào, e chuẩn bị cho buổi chiều e đến đón e ấy. Lúc e đến thì thật sự là...là...khốn thật đấy, gần đi rồi mà còn làm thằng em nó biểu tình, số là e nó mặc đồ nhìn đã quá :beauty: quần đùi ngắn theo cái kiểu như là ''chiếc quần kết thúc khi cặp đùi bắt đầu''. Kèm đó là cái áo pull thụng lệch một bên vai, ủ uôi, thằng e e nó chào cờ ngay các thím ợ :sosad: đành dặn lòng tự hát quốc ca để nó xuống, cơ mà quân địch hùng mạnh quá, quốc ca không làm tiêu tan ý chí của nó mà còn như là động lúc cho nó vươn lên :shame:
- A mới đến à.
- Ừh.
- A bỏ cái kiểu đó đi, Ừh nghe lạnh lùng lắm, e không thích như thế.
- E là người yêu của a àh :shame:
- Ơ..em..em.
- Em sao, em đến tháng à :gach:
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Pháp Y Voz