P nhìn mình rồi mỉm cười, kèm theo nụ cười là giọt nước mắt đang lăn xuống...
- Đi ăn anh nhé
- Ăn gì nhỉ ? Ấy chết, gọi về nhà đã... em gọi chưa ?
- Em rồi, anh gọi đi kẻo gia đình trông...
Mình lấy điện thoại ra gọi về nhà (bỏ trong cốp nhớ, không ướt thì :sweat:)
- Rồi, giờ em thích ăn gì nào ?
- Lượn xem có gì nhé
Mình lại chở P đi, mưa vẫn rơi, từng giọt mưa rơi vào mình và P...
Vẫn là khoảng không gian im lặng đó... Một tay chạy, một tay khẽ siết chặt tay P...
- Bánh cuốn kìa anh... ghé vào đi...
Mình và P ghé vào một quán bánh cuốn ven đường ăn... ăn xong thì đã muộn...
- Về khách sạn nhé...
- Vâng
Đề xuất Tiên Hiệp: Dị Độ Lữ Xã