2 tuần trôi qua..
Những ngày sau đó, mình sống với một sự buồn chán và bất cần... Về quê, mình luôn đi nhậu với lũ bạn..
A vẫn thường xuyên gọi điện thoại cho mình, và có thể A phần nào biết được tại sao mình lại như thế này..
- Còn có em, đồ ngố ạ..
- Em có khỏe không?
- Em khỏe lắm, chừng 2 ngày nữa em về rồi... Mẹ cho đi Nha Trang rồi chồng ạ..
- Vậy sao? Em về nhanh nhé, để anh thu xếp xin bố đi NT chơi với em..
- Hihi, dạ em biết rồi... Anh đừng vậy nữa nhé, xem như P đi tìm lại cuộc sống ở một phương trời mới, còn nơi đây anh vẫn có em..
- Yêu em..
- Em cũng yêu anh đồ ngố ạ.
Gác máy, mình bần thần, chạy vào phòng tắm xối nước cho tỉnh ra..
Ừ, P là quá khứ, mình đang ở hiện tại và hướng về tương lại..
Đành biết là đau, nhưng chúc P tìm được hạnh phúc ở nơi ấy vậy..
Hôm sau mình ra Sg lại, rồi ngày tiếp theo mình đón A ở sân bay..
Mình đứng đợi A thì thoáng thấy bóng A... Nhìn A trông có vẻ đã khỏe hơn..
A chạy nhào ra ôm lấy mình..
- Em nhớ anh lắm chồng ngố..
Mẹ A cười, mình chào mẹ A rồi cùng nhau về nhà để thu xếp cho chuyến đi chơi sắp tới..
Một chuyến đi định mệnh mà mình sẽ không bao giờ quên...
Đề xuất Voz: Ước Thành Thằng Khốn Nạn!