Chào các thiếm, hôm nay các thiếm thế nào :beauty: nhớ các thiếm quá, hôm qua type xong thì up chẳng đc :stick: bây h e type mới bù các thím
Hôm qua đi chơi với gái phê ảo lòi ra :dreaming: thôi ko són nữa vào truyện luôn nhớ
- Mình chia tay nhé a .....
Câu nói ấy nhẹ nhàng, vẫn giọng nói dịu dàng ấy mà sao e cảm thấy ngộp quá, lồng ngực như bị nghẹn, ngộp thở lắm các thím ạ, đang yên đang lành, dù biết rằng có ngày một trong hai đứa sẽ thốt lên câu này, nhưng nghe câu này vẫn cảm thấy lòng nặng nề và mệt mỏi. Nhìn vào mắt e ấy, đã ướt đẫm rồi, đôi mắt to tròn ấy đấy, nó luôn hớp hồn e mỗi khi e nhìn vào nó, luôn tạo nên một điều gì đó bí ẩn, mà sao bây h trông nó vô hồn thế..
- Tuần sau e xuống SG học, nhà ở đây e sẽ cho thuê, ba e làm giấy tờ xong xuôi cả rồi, e sẽ học ở trường xx, a hiểu cho e. Quên e đi, xem như e chưa từng tồn tại. E cũng sẽ cố quên a..A đừng buồn nhé, người có lỗi là e, chỉ biết trách rằng có duyên mà không có phận (đây là câu nói mà e hay dùng đến bây giờ):sosad:
Hững hờ e ấy quay đi, bỏ lại e đứng nơi đây một mình, đôi chân như nặng trĩu, mất cảm xúc, như hai trụ xi măng đã xây lên chân e, nó nặng mà sao u uất quá, khẽ nhếch mép cười (e luôn là thế, luôn có cái nụ cười nửa miệng mà ng khác hay gọi là cười đểu), nhìn e ấy lên, vẫn bóng dáng ấy, vẫn là cái bóng dáng lẻ loi đến lạnh người, e ấy vào xe, ko thèm một cái nhìn cho e. Rút bao thuốc ra, làm một điếu chứ nhỉ, rồi hai điếu, rồi ba điếu, hút đến nỗi e say thuốc, cảm giác say thuốc khó chịu lắm...
Đề ga phóng đi như người vô hồn, xém bị xòe vài lần, lúc đấy e chưa biết forum là gì, cũng ko chơi facebook. Thú thật chẳng biết facebook chơi như thế nào..