Lên máy bay trở về, ngồi bên cạnh P mà lòng cứ bồi hồi không biết nói như thế nào :pudency:
Nhớ lại lúc đi, A như khóc nấc lên, tình cảm A dành cho mình sao nhiều thế? Giữa hai ngã rẻ, mình biết chọn ngã rẻ nào đây? Để rồi khi dù chọn một trong hai thì người còn lại là người đau khổ, một người đau đâu chỉ riêng người đó đau? Còn cả mình, nhìn người mình yêu đau lòng độc bước trên đường đời, làm sao mình có thể yên tâm?
Suốt đoạn đường bay từ SG về BMT, mình như một người vô hồn, đôi mắt thất thần. Có lẽ P là người hiểu em nhất lúc này.
Nhẹ nhàng P nắm lấy tay em. Em chợt giật mình, đôi bàn tay ấy, sao mà ấm áp đến như vậy? P cứ như thế này, làm sao em có thể kìm lòng trước P? Một người con gái bí ẩn, một người con gái mà luôn bên em lúc em buồn, em vui, hay là lúc mà em hận nhất :baffle:
Cuộc sống mang đến cho em hai sự lựa chọn, nhưng nó cũng giống như con dao hai lưỡi, nó có thể cho mình cắt được hoa quả nhưng nó cũng có thể làm mình đứt tay bất cứ lúc nào.
- A sao thế?
- A không sao!
- Đừng tự lừa dối mình, em hiểu. Dù ntn e vẫn yêu a.
- A không sao, không cần phải lo.
- A đừng vậy nữa nhé.
Em không trả lời, giọng nói sao mà nhẹ nhàng và trong trẻo đến như vậy? Và chính giọng nói đó cũng đã ám ảnh em đến tận bây giờ :baffle: có lẽ giọng nói mà chưa tìm được hay em được nghe từ bất kì một người con gái nào khác.
Xuống máy bay, bọn em bắt taxi về thẳng nhà P, vào nhà e leo lên phòng đánh một giấc thẳng cẳng :confused: riết rồi xem như nhà mình mất, nhỡ A về bất thình lình thì :flame:
Ngủ một giấc đến tầm chiều thì em dậy, đã thấy P nằm bên cạnh em và ngủ từ lúc nào rồi, trên người em thì áo đã được cởi ra và đắp mền, hoảng quá nên giở chăn lên xem thì.....
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tâm Linh: Vớt Thi Nhân (Dịch)