Logo
Trang chủ

Chương 64

Đọc to

- A chưa ngủ sao?
Kèm theo đó vẫn là vòng tay ôm lấy em. Dường như nó như là một phần cuộc sống của em lúc đó.
- Đồ heo hâm, sao không ngủ đi, ra đây chi cho lạnh?
- Em đang ngủ, giật mình tỉnh dậy thì không thấy anh đâu cả.
- A vừa gọi anh, anh mệt mỏi quá, cứ suốt ngày thế này...
- A đừng nói vậy - P cắt lời em - E biết như thế này là sai, em ích kỉ, nhưng em cũng yêu anh mà M.
- Mình còn nhỏ, mà đã phải như thế này rồi, lỡ sau này...
P không nói gì cả, một lúc sau thì người P run lên, biết cảm giác của P lúc này, em quay người lại và ôm P thật chặt.
- Đừng khóc nữa ngốc à...đừng vì anh mà phải như thế :sosad:
- Anh là người đầu tiên của em, sau này anh phải cưới em :sweat:
- Còn A thì sao hả em :shot:
- Em không biết, anh tính sao kệ anh, nhưng anh phải cưới em.
Lúc này chỉ biết ngao ngán lắc đầu thôi, trách ai đây? Tự trách mình ngu đâm đầu vào yêu trúng hai cô tiểu thư này thì khổ thôi, nhưng mình đã làm thì phải chịu trách nhiệm. Nghĩ như thế, em vòng tay ôm P, thủ thỉ:
- Ngốc của anh, yêu em.
P khóc òa lên, em dỗ mãi nhưng cũng không nín, nhưng lúc này nhìn P đáng yêu cực...
Dường như kí ức của em về A và P là hai kí ức hoàn toàn trái ngược nhau. Một người mang đến cho em cảm giác đau khổ, và người còn lại...Là người mang đến cho em cảm giác được quan tâm chia sẻ, và cũng là người dường như chịu hết mọi nỗi buồn và nỗi đau của em :sad:
Thấy P khóc, em luống cuống lắm, vì em sợ con gái khóc và chẳng biết phải dỗ như thế nào.
Ôm P vào lòng:
- Tại sao con khóc?
- M ăn hiếp con.
- Nó ăn hiếp con ntn?
- Ảnh ăn hiếp con nhiều lắm.
Bế P vào giường, thả cái bịch xuống giường, rồi đi tắm.

Đề xuất Tiên Hiệp: Mù Lòa Tróc Đao Nhân (Dịch)
Quay lại truyện Chuyện tình 2 năm trước
BÌNH LUẬN