Logo
Trang chủ

Chương 67: Bán Cực Linh Diễm

Đọc to

Vị ca ca này, ngươi vì cái gì nhìn ta như vậy? Trước kia ngươi đã gặp ta rồi sao?

Tiểu cô nương váy đỏ dường như nhận ra ánh mắt khác thường của Vương Vũ. Đôi mắt đen nhánh chớp chớp vài cái rồi cô bé ngây thơ hỏi Vương Vũ.

Giọng nói trong trẻo, mềm mại, nghe rất êm tai.

"Thế nào, ngươi biết Tiểu Phượng nhà ta?" Lưu trưởng lão cũng kinh ngạc nhìn về phía Vương Vũ.

"Tiền bối chớ trách, ta chỉ cảm thấy vị tiểu muội muội này thật đáng yêu, nhịn không được nhìn thêm một chút." Vương Vũ tâm niệm bách chuyển, mặt ngoài lại liên tục lắc đầu.

"Ha ha, tiểu gia hỏa ngươi có chút ánh mắt. Ngươi cũng thấy Tiểu Phượng rất ngoan, rất đáng yêu đúng không? Đây chính là ngoại tôn nữ ruột thịt của Lưu mỗ." Lưu trưởng lão nghe vậy cười lớn, nhìn Vương Vũ lúc này bỗng thấy thuận mắt hẳn lên.

Huyết Xá Nữ là hậu nhân của Tứ Tượng môn trưởng lão?

Chuyện này có chút quá chấn động!

Hay là thật sự chỉ là tướng mạo trùng hợp, trông giống nhau?

Vương Vũ trong lòng kinh ngạc, có chút không quá khẳng định phán đoán lúc trước.

Lúc này, Thạch Hải đã cùng Lưu trưởng lão đi về phía một lầu các cách đó không xa.

Vương Vũ và Dư Hiếu Minh theo sát phía sau, còn tiểu cô nương tên Tiểu Phượng thì nhảy nhót theo bên cạnh lão giả. Mỗi cử chỉ, động tác đều toát lên vẻ ngây thơ vô tà.

Trong đại sảnh lầu một của lầu các.

Lưu trưởng lão ngồi xuống một dãy ghế. Thạch Hải sau khi ném ra một đạo phù truyền tin thì ngoan ngoãn đứng bên cạnh hầu hạ.

"Đúng rồi, Thạch sư điệt, linh căn của hai người bọn họ thế nào, thức tỉnh huyết mạch gì?" Lưu trưởng lão tiện miệng hỏi một câu.

"Hồi Lưu trưởng lão, hai người lần lượt là tứ linh căn, đã thức tỉnh Phệ Thiết Ngạc huyết mạch; tam linh căn, đã thức tỉnh Thạch Lân Thú huyết mạch." Thạch Hải thành thật trả lời.

"Tứ linh căn cũng có thể đáp ứng điều kiện nhập tông sao? Tông môn hạ thấp điều kiện nhập tông từ khi nào vậy? Thạch sư điệt, ngươi sẽ không nhận chỗ tốt của người ta rồi tùy tiện đưa người vào tông môn đấy chứ?" Lưu trưởng lão nghe vậy, hồ nghi nhìn Thạch Hải một chút.

"Lưu trưởng lão, ngươi không thể oan uổng ta. Vị Vương huynh đệ này tuy là tứ linh căn, nhưng có Phong linh căn, Hỏa linh căn còn đạt đến thượng phẩm." Thạch Hải liên tục kêu oan.

"Cái gì? Có thượng phẩm Hỏa linh căn? Là hắn sao?" Lão giả vốn không để ý, lúc này có một tia bất ngờ. Ánh mắt kinh ngạc lần nữa rơi vào trên thân Vương Vũ.

"Tiền bối, vãn bối có thượng phẩm Hỏa linh căn." Vương Vũ bước lên phía trước một bước, trả lời.

"Đáng tiếc, thật đáng tiếc. Thượng phẩm Hỏa linh căn nếu tu luyện công pháp Chu Tước sơn của chúng ta thì đúng là như hổ thêm cánh. Dù là tam linh căn thì lão phu hiện tại cũng có thể quyết định đưa ngươi nạp vào nội môn. Nhưng tứ linh căn thì tốc độ tu luyện quá chậm, có chút vô dụng." Lưu trưởng lão thở dài, có chút tiếc nuối nói.

Vương Vũ nghe vậy có chút im lặng, chỉ có thể hơi lúng túng đứng ở đó.

"Đúng là như vậy, nhưng Vương huynh đệ ngoài thượng phẩm Hỏa linh căn ra, còn đem Luyện Khí sĩ hô hấp pháp tu luyện nhập môn, thậm chí có thể vượt cấp đối địch." Thạch Hải bên cạnh gật gật đầu, lại nói ra một sở trường khác của Vương Vũ.

"Luyện Khí sĩ hô hấp pháp, thứ này rất khó nhập môn, tu luyện lại cần đại lượng thời gian. Tuy ở đê giai lúc có thể lấy lực áp người, nhưng đối với người tu luyện cao giai của chúng ta mà nói, không thể gia tăng mảy may pháp lực tu vi, kéo dài thọ nguyên thì có ích lợi gì." Lưu trưởng lão nghe xong lại xem thường.

"Hắc hắc, không thể nói như vậy. Nếu đem hô hấp pháp tu luyện đến nhị giai cấp độ, tu sĩ Trúc Cơ của chúng ta cũng phải tránh lui ba thước. Tối thiểu là nhị giai hộ pháp lực sĩ, ngươi và ta tuyệt đối không muốn đụng phải trong tranh đấu."

Đúng lúc này, một âm thanh vang dội truyền đến, sau đó một lão giả áo xám đi vào từ bên ngoài. Dáng người khô gầy, nhưng ánh mắt sắc bén.

"Đúng vậy a, đúng vậy a. Lời này của ngươi, nếu để Thiết phong tử biết, chỉ sợ lập tức sẽ tới cửa tìm ngươi luận bàn một hai. Hô hấp pháp của hắn thế nhưng đã đến nhị giai trung kỳ, thật muốn sinh tử đánh cược một lần mà nói, hai cái ngươi chỉ sợ đều không phải đối thủ của một mình hắn."

Lại một giọng nữ dễ nghe truyền đến.

Phía sau lão giả áo xám, lại một trước một sau đi vào hai người.

Người đi trước một thân vũ y sặc sỡ, khuôn mặt xinh đẹp. Người đi sau lại là một nam tử thân hình cao lớn mặc giáp đen, sau lưng đeo một chiếc hắc thuẫn thật dày, nhưng không lên tiếng.

"Các ngươi bọn gia hỏa này, nói bậy bạ gì đó. Cái kia Thiết phong tử cùng lắm thì chịu đánh một chút, ta một mồi lửa liền có thể đốt sạch sành sanh." Lưu trưởng lão nghe vậy, nổi trận lôi đình. Chóp mũi rượu cũng trở nên càng đỏ hơn.

"Được rồi, Lưu sư đệ, Thiết huynh là nhị giai lực sĩ duy nhất của Tứ Tượng môn chúng ta. Ngươi hay là đừng đi trêu chọc thì hơn. Mặt khác, ta còn có việc ở thân, mau xem xong tư chất đệ tử đi để sớm tụ sớm tán." Lại một nam tử mặc trường bào đỏ thẫm đi đến, nhàn nhạt nói với Lưu trưởng lão.

Nam tử này nhìn như không quá bốn mươi tuổi, nhưng mái tóc một nửa đen nhánh, một nửa lại là màu đỏ thẫm, nhìn rất quỷ dị.

"Cố sư huynh, Chu Tước sơn có ta ở đây, sao ngươi lại tới?" Lưu trưởng lão nhìn thấy nam tử tóc đỏ lại sửng sốt một chút, vội vàng đứng dậy chắp tay.

Ba người khác cũng nhao nhao chào, đều đối với nam tử tóc đỏ vô cùng tôn kính.

"Ta lần này đến là phụng mệnh lệnh của lão tổ. Hắn nghe nói lần này đệ tử nhập môn có một vị đệ tử thượng phẩm Hỏa linh căn, đồng thời còn có cả Phong linh căn, cố ý để ta đến xác nhận sau đó. Nếu là thật sự thì mang về gặp lão nhân gia." Nam tử tóc đỏ khoát khoát tay rồi tự mình ngồi vào ghế giữa.

Mấy người khác nghe vậy đều giật mình, không khỏi hai mặt nhìn nhau.

"Cố sư huynh, Ly Hỏa lão tổ lão nhân gia ông ta vì sao lại phân phó như vậy?" Lưu trưởng lão sắc mặt thay đổi liên tục vài lần rồi mới dò hỏi.

"Ta sao biết lão tổ nghĩ gì? Ta chỉ nhận được tin nhắn của lão nhân gia ông ta nên cố ý xuất quan tới. Ngươi chính là đệ tử đồng thời có Phong Hỏa linh căn, Hỏa linh căn còn đạt đến thượng phẩm sao?" Nam tử tóc đỏ nhàn nhạt giải thích hai câu rồi quay đầu hỏi Vương Vũ.

"Đúng vậy, vãn bối đồng thời có Phong Hỏa linh căn." Vương Vũ đã sớm nghe mà tê cả da đầu. Một vị Kim Đan lão tổ vậy mà điểm danh tìm hắn, hắn thật sự không biết là họa hay là phúc.

Ánh mắt của mấy người khác cũng đều rơi vào trên thân Vương Vũ, dường như muốn nhìn ra một đóa hoa từ trên thân hắn.

Một bên Dư Hiếu Minh, lại sớm đã trợn mắt há hốc mồm, trong lòng đố kỵ hận.

Có thể làm cho một tên Kim Đan lão tổ chú ý tới, thấy thế nào cũng là một lần cơ duyên to lớn a.

Đứng sau lưng Lưu trưởng lão, tiểu cô nương lúc này cũng trừng lớn đôi mắt đen trắng rõ ràng, không ngừng chuyển động trên người Vương Vũ.

"Ta vừa vặn có tấm nhị giai Trắc Linh Phù, ngươi đứng yên đừng nhúc nhích."

Nam tử tóc đỏ gật gật đầu rồi lấy ra một tấm phù lục màu bạc từ trong tay áo. Hơi vung tay, phù lục liền biến thành một đạo ngân quang rơi xuống trên thân Vương Vũ.

"Phanh!"

Phù lục màu bạc tự bốc cháy, hóa thành một vòng đĩa ánh sáng màu bạc hư ảnh cao cỡ nửa người. Chầm chậm chuyển động rồi phun ra những tia sáng đủ mọi màu sắc, nhao nhao lướt qua thân thể Vương Vũ.

Vương Vũ đồng thời cảm thấy pháp lực trên thân rút nhanh chóng, trong lòng khẽ run.

"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"

Bốn đóa quang diễm màu sắc khác nhau lần lượt hiện lên trên quang bàn hư ảnh.

Màu đỏ có to như nắm tay, kim, lam, thanh, cũng chỉ có kích cỡ tương đương hạt đậu tằm, lung lay sắp đổ.

Nhưng vào lúc này, nam tử tóc đỏ trầm ngâm sau đó, lại một tay bấm niệm pháp quyết, hơi chỉ vào luân bàn hư ảnh.

Quang bàn hư ảnh đang chuyển động, lập tức trên thân sáng lên từng cây linh văn màu đỏ. Đóa quang diễm màu đỏ vốn chỉ lớn chừng quả đấm, đột nhiên lại lớn thêm một vòng nhỏ. Đồng thời màu sắc cũng mơ hồ biến thành nửa đỏ nửa tím.

"Bán Cực Linh Diễm!"

Lưu trưởng lão vốn còn đầy mặt nghi ngờ, khi nhìn thấy cảnh này, lúc này nghẹn ngào thốt lên, giống như thấy chuyện không thể tưởng tượng nổi...

Đề xuất Nữ Tần: Ta Tại Tu Tiên Giới Siêu Nghiêm Túc Dời Gạch
Quay lại truyện Tinh Lộ Tiên Tung (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Văn Sỹ Lê

Trả lời

3 tuần trước

Ngắn vậy trời