Chương 680: Hồng Mộng Kim Bảng

**Sách Hữu Chỉnh Lý (Đại Kết Cục)**

Ánh sáng ba màu bao phủ Xa Hầu Viễn. Khoảnh khắc này, ánh mắt của các Thần Vương trong Thiên Tôn Sơn đều đổ dồn về Xa Hầu Viễn. Tâm trạng của họ vô cùng phức tạp, có đố kỵ, có ngưỡng mộ, lại có cả sự không cam lòng sâu sắc.

Sau bao cuộc chém giết, hơn mười vị Thần Vương đã vẫn lạc, không ít Thần Vương trở thành người hầu của Tử Huyền Phủ. Nhưng cuối cùng, tân nhiệm Thiên Tôn lại là vị Xa Hầu Viễn này.

Ánh sáng ba màu vốn bao phủ Xa Hầu Viễn đột nhiên bắn ra tứ phía, lập tức toàn bộ khu vực Thiên Tôn Sơn đều bị ánh sáng ba màu bao trùm. Khí tức Linh Bảo Thiên Tôn khổng lồ ấy cũng khiến hơn ba mươi vị Thần Vương trong lòng kinh hãi.

“Xa Hầu Viễn đã trở thành Thiên Tôn rồi.” Khương Lan đứng cạnh Tần Vũ khẽ nói.

Khương Lan từng trải qua lần Thiên Tôn Sơn giáng lâm trước đây, đương nhiên rất rõ ràng cảnh tượng hiện tại cho thấy, trong khoảng khắc ngắn ngủi ấy, Xa Hầu Viễn đã hoàn toàn lĩnh ngộ pháp tắc Thời Gian. Người ngoài cảm thấy chỉ là một lát, nhưng không gian mà Xa Hầu Viễn đang ở lại gia tốc thời gian lên hàng ức vạn lần, đã qua không biết bao nhiêu năm rồi.

Mở mắt ra, trên mặt Xa Hầu Viễn cũng hiện lên một nụ cười nhạt.

Lớp màng ngăn màu đỏ bao phủ bên ngoài Thiên Tôn Sơn đột nhiên biến mất, sau đó Linh Bảo Mẫu Đỉnh và "thạch bi lơ lửng" trên đỉnh Thiên Tôn Sơn, hai vật phẩm này bỗng nhiên bay vút lên không, thẳng tiến lên trên.

“Ồ?”

Tần Vũ không kìm được triển khai Không Gian Chi Lực của Tân Vũ Trụ để truy tìm hai vật phẩm này, xem Linh Bảo Mẫu Đỉnh và thạch bi lơ lửng sẽ bay đến đâu. Không chỉ riêng Tần Vũ làm vậy, không ít Thần Vương cũng dùng thần thức để truy đuổi quan sát.

Thế nhưng chỉ trong chốc lát, Không Gian Chi Lực của Tân Vũ Trụ của Tần Vũ đã cảm nhận được vị trí tối cao của Thần Giới. Không Gian Chi Lực đến đó, Tần Vũ không thể tiến lên thêm. Nhưng Linh Bảo Mẫu Đỉnh và thạch bi lơ lửng lại phớt lờ lớp màng ngăn của vị trí tối cao Thần Giới, tiếp tục tiến lên…

“Hai vật phẩm này bay đi đâu rồi? Phía trên Thần Giới lại là gì?” Trong lòng Tần Vũ không khỏi dấy lên một trận nghi hoặc.

Cũng vào lúc này, không ít Thần Vương đã hành lễ với Xa Hầu Viễn.

“Bái kiến Xa Hầu Thiên Tôn!”

Từng tiếng cung kính vang lên, dù năm xưa Xa Hầu Viễn khi trở thành Tượng Thần chỉ là một Thượng Bộ Thiên Thần. Nhưng giờ đây, Xa Hầu Viễn đã là Thiên Tôn. Thân là Thiên Tôn, đó là cảnh giới mà những Thần Vương này khó lòng với tới.

“Thiên Tôn? Tân nhiệm Thiên Tôn?” Khương Phạm nhìn Xa Hầu Viễn, trong lòng dâng lên sự không cam lòng và đố kỵ nồng đậm.

Hắn đã có được hai trong ba phần của Phù Thế Ấn, vì sao cuối cùng người trở thành Thiên Tôn lại là Xa Hầu Viễn?

“Xa Hầu Viễn, mau theo ta đi bái kiến Sư Tôn.” Giọng nói lạnh lùng kia trực tiếp vang lên trong đầu Xa Hầu Viễn, còn những Thần Vương khác thì không nghe thấy.

Sau khi Xa Hầu Viễn trở thành Thiên Tôn, trong đầu hắn cũng biết được nhiều điều, biết rằng trên Đệ Nhất Thiên Tôn Phiêu Vũ Thiên Tôn, Đệ Nhị Thiên Tôn Lôi Phạt Thiên Tôn, Đệ Tam Thiên Tôn Tiêu Dao Thiên Tôn, còn có một nhân vật lợi hại hơn. Sư Tôn của chúng Thiên Tôn – Lâm Mông Sư Tôn.

“Vâng, Đại Sư Huynh.” Xa Hầu Viễn cũng dùng thần thức truyền âm đáp lại.

Xa Hầu Viễn ánh mắt quét qua chúng Thần Vương xung quanh, sau đó nhìn về phía Tần Vũ và những người khác. Hắn mỉm cười nói: “Tần Vũ, Dịch Phong, Khương Lan, xin cáo từ, hẹn gặp lại sau.”

Ngay sau đó Xa Hầu Viễn liền biến mất không dấu vết.

“Rầm!”

Đột nhiên một tiếng vang chấn động linh hồn. Chỉ thấy Thiên Tôn Sơn hết sức đột ngột biến mất giữa không trung, và toàn bộ Thần Giới lại trở lại bình thường, không khí bắt đầu lưu chuyển. Sóng biển tiếp tục cuộn trào, vô số Thần Nhân, Thiên Thần trong toàn bộ Thần Giới lại trở về trạng thái bình thường, họ đều tiếp tục công việc của mình. Người đang nói chuyện tiếp tục nói chuyện, người đang tu luyện tiếp tục tu luyện. Dường như khoảng thời gian vừa qua không hề xảy ra vậy.

Thiên Tôn Sơn biến mất giữa không trung, khiến đông đảo Thần Vương lơ lửng giữa trời.

“Ha ha, chém giết mấy chục năm, bao nhiêu Thần Vương bỏ mạng, vậy mà lại làm áo cưới cho kẻ khác, cuối cùng vẫn là một giấc mộng phù du.” Khương Phạm giận dữ cười lớn. Sau đó liền thi triển Thuấn Di trở về Bắc Cực Phiêu Tuyết Thành.

Tu La Thần Vương, Huyết Hải Thần Vương đều mang tâm trạng phức tạp, cuối cùng từng người trở về.

“Lan thúc, Dịch Phong thúc, Lập nhi, chúng ta cũng về thôi.” Tần Vũ nhìn từng vị Thần Vương rời đi, liền nói với Khương Lan và nhóm người của mình. Không chỉ Tần Vũ và đồng bạn, mà cả hơn mười vị Thần Vương bộc nhân kia cũng từng người trở về.

Khi Thuấn Di trở lại Tử Huyền Phủ, Tần Vũ lập tức đưa ra quyết định.

“Ước chừng chỉ còn bảy, tám tháng nữa là Tân Vũ Trụ đại thành, ừm, lập tức bắt đầu bế quan.” Tần Vũ rất rõ ràng, trong giai đoạn cuối cùng khi Tân Vũ Trụ đại thành, Tân Vũ Trụ sẽ có không ít biến hóa, việc hắn chuyên tâm cảm thụ và lĩnh ngộ mọi lúc sẽ rất có lợi cho bản thân.

Trong Tử Huyền Phủ.

Tần Vũ dặn dò người thân, huynh đệ một chút, liền trực tiếp tiến vào Tân Vũ Trụ, bắt đầu lần bế quan tu luyện cảm ngộ cuối cùng trước khi Tân Vũ Trụ đại thành.

Phía trên Thần Giới, Tần Vũ và các Thần Vương khác đều cho rằng đây là vị trí tối cao của Thần Giới. Thực tế, phía trên cái gọi là ‘vị trí tối cao’ này, vẫn còn một không gian khác. Nơi đây có vô tận mây lành, và ở cuối cùng của mây lành là một cung điện mỹ lệ như mơ.

“Đại Sư Huynh, huynh gấp gáp gì chứ? Dù tân nhiệm Thiên Tôn đã ra đời, Sư Tôn muốn triệu tập mấy huynh đệ chúng ta, nhưng ta ra tay giết Tần Vũ, chỉ cần một thời gian cực ngắn thôi, ta giết Tần Vũ rồi đến Bạch Vân Điện gặp Sư Tôn vẫn kịp mà. Đại Sư Huynh, vì sao huynh lại ngăn cản ta?” Lôi Phạt Thiên Tôn giận dữ nói với Phiêu Vũ Thiên Tôn.

Lúc này, Phiêu Vũ Thiên Tôn và Lôi Phạt Thiên Tôn hai người đang bay trước sau.

Còn tân nhiệm Thiên Tôn Xa Hầu Viễn và Tiêu Dao Thiên Tôn có lẽ đã đến trung tâm quyền lực của toàn vũ trụ là “Bạch Vân Điện” rồi. Sở dĩ Phiêu Vũ Thiên Tôn đi chậm hơn một nhịp, là vì để chặn Lôi Phạt Thiên Tôn.

“Nhị Sư Đệ, là chuyện của Sư Tôn quan trọng, hay chuyện của đệ quan trọng?” Giọng Phiêu Vũ Thiên Tôn lạnh đi.

Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức trong lòng giật mình, vừa nãy vì sắp ra tay thì bị Phiêu Vũ Thiên Tôn ngăn cản, hắn mới đầy bụng tức giận, giờ hắn mới nhớ lại thực lực của Phiêu Vũ Thiên Tôn và tầm ảnh hưởng của huynh ấy trước mặt Sư Tôn.

Cố nén cơn giận trong lòng, Lôi Phạt Thiên Tôn cung kính khiêm nhường nói: “Đa tạ Đại Sư Huynh chỉ điểm, quả thật là chuyện của Sư Tôn quan trọng, nếu không có Đại Sư Huynh chỉ điểm, ta suýt nữa vì thù hận mà bị che mờ tâm trí.”

“Biết là tốt rồi, đợi gặp Sư Tôn xong, đệ làm gì cũng không liên quan đến ta.” Trên mặt Phiêu Vũ Thiên Tôn có một tia lạnh lẽo.

“Vâng, Đại Sư Huynh.” Lôi Phạt Thiên Tôn cố nén cơn giận trong lòng, “Tần Vũ, cứ cho ngươi sống thêm một lát nữa.”

Lôi Phạt Thiên Tôn từ lâu đã muốn giết Tần Vũ, nhưng vì quy tắc do Sư Tôn định ra, và e ngại lời đe dọa của Đại Sư Huynh, hắn đành phải nhẫn nhịn. Nhưng giờ đây Xa Hầu Viễn đã trở thành tân nhiệm Thiên Tôn, hắn Lôi Phạt Thiên Tôn cuối cùng cũng có thể báo thù giết Tần Vũ rồi, vậy mà khi hắn ra tay lại bị ngăn cản. Hắn làm sao không oán hận tức giận được?

“Bạch Vân Điện đã tới.” Phiêu Vũ Thiên Tôn thản nhiên nói.

Xa xa, chính là Bạch Vân Điện nằm sâu trong vô số mây lành, nơi đây là trung tâm điều khiển Thần Giới, vô số không gian cấp Tiên Ma Yêu Giới, vô số không gian Phàm Nhân Giới!

Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức thu khí tức lại, khi bước lên bậc thang Bạch Vân Điện, cả người hắn khiêm tốn hơn nhiều. Phiêu Vũ Thiên Tôn, Lôi Phạt Thiên Tôn trước sau bước vào Bạch Vân Điện. Toàn bộ Bạch Vân Điện vô cùng kỳ lạ, tốc độ chảy của thời gian bên trong Bạch Vân Điện không ngừng biến đổi, có lúc thời gian gia tốc vài lần, có lúc gia tốc hàng triệu lần, có lúc lại có thể gia tốc hàng ức vạn lần.

Tóm lại, tốc độ chảy của thời gian trong toàn bộ Bạch Vân Điện không ngừng dao động.

Trong một đại sảnh của Bạch Vân Điện.

Chỉ thấy Tiêu Dao Thiên Tôn, Xa Hầu Thiên Tôn hai người đang cung kính đứng một bên, ở trung tâm đại sảnh có một người thanh niên mặc áo bào dài, thân hình vạm vỡ đang chấp tay đứng.

Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức cung kính nói: “Bái kiến Sư Tôn.”

“Bái kiến Sư Tôn.” Phiêu Vũ Thiên Tôn cũng cung kính nói.

Lúc này, thanh niên áo bào dài cũng xoay người lại, hắn có mái tóc dài màu nâu đen, đôi mắt sâu thẳm, nụ cười khiến người ta cảm thấy thân thiết. Nhưng thỉnh thoảng, trên người thanh niên áo bào dài lại toát ra một luồng sức mạnh khủng bố khiến người ta phải rùng mình.

Người này, chính là Lâm Mông mà Tần Vũ gọi là ‘nhị ca’!

Nhìn thấy Sư Tôn, mối hận của Lôi Phạt Thiên Tôn đối với Tần Vũ lập tức chôn sâu vào đáy lòng, trước mặt Sư Tôn hắn không dám có chút bất kính nào, bởi vì hắn biết, Sư Tôn có thể khiến hắn trở thành Thiên Tôn, cũng có thể khiến hắn mất đi tất cả trong khoảnh khắc.

Trong Thần Giới của Tân Vũ Trụ đã gần như hoàn thiện, Tần Vũ đang khoanh chân ngồi giữa không trung. Thần Giới của Tân Vũ Trụ hiện tại là một nơi hoang vắng, không có bất kỳ sinh linh nào khác.

Linh hồn của Tần Vũ và vũ trụ hòa hợp, mọi diễn biến ở khắp nơi trong Tân Vũ Trụ, Tần Vũ đều biết rõ mồn một.

Trong đầu Tần Vũ, còn có cả mô hình diễn biến của Tân Vũ Trụ.

“Thần Giới là tầng cao nhất của toàn bộ vũ trụ, sẽ quản lý ngũ hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, quản lý lực lượng Âm Dương, quản lý lực lượng Lôi Điện trừng phạt. Bản nguyên vũ trụ cũng cần phải hòa hợp với nó.”

Tần Vũ cảm ứng sự biến hóa của Tân Vũ Trụ, trong lòng hắn cũng hiểu rõ sự vận hành của toàn bộ vũ trụ.

Toàn bộ Thần Giới đột nhiên chấn động mạnh, sau đó toàn bộ Thần Giới lập tức ổn định lại, trên mặt Tần Vũ không khỏi lộ ra một tia mừng rỡ. Tầng thứ ba của vũ trụ là ‘Thần Giới’ cuối cùng đã hoàn thiện.

“Dù Thần Giới đã hoàn thiện, vẫn còn một bước nhỏ nữa mới đến khi toàn bộ Tân Vũ Trụ đại thành, ước chừng còn cần một hoặc hai tháng nữa.” Tần Vũ lúc này rất rõ ràng. Bây giờ toàn bộ Thần Giới cần làm chính là, để Thần Giới, vô số không gian như Tiên Ma Yêu Giới, vô số không gian Phàm Nhân Giới, ba tầng này hình thành một chỉnh thể hữu cơ, khiến vũ trụ càng thêm hoàn thiện.

Giờ phút này—

Tốc độ hấp thu Hồng Mông Linh Khí của toàn bộ Tân Vũ Trụ khá chậm, bởi vì toàn bộ vũ trụ đã đạt đến giai đoạn hoàn thiện cuối cùng, thời gian trôi qua, Tân Vũ Trụ cũng dần dần trở nên hoàn thiện.

“Hô!” Một luồng Hồng Mông Linh Khí được hút vào Tân Vũ Trụ.

“Rầm!”

Toàn bộ Tân Vũ Trụ đều rung chuyển dữ dội, trên mặt Tần Vũ lập tức lộ ra vẻ cuồng hỉ, Tân Vũ Trụ của hắn cuối cùng đã đại thành rồi. Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Tần Vũ trở nên nghiêm nghị.

Trong đầu Tần Vũ.

Nguyên Anh linh hồn màu lưu ly của Tần Vũ, vì Tân Vũ Trụ đại thành, từng luồng sức mạnh kỳ lạ, huyền diệu không ngừng dung nhập vào linh hồn Tần Vũ. Nguyên Anh linh hồn của Tần Vũ lập tức phát ra màu đỏ thẫm, sau đó chuyển thành màu vàng kim, rồi lại biến thành màu tím mờ ảo, sau đó toàn bộ linh hồn đều trở nên mờ ảo. Các luồng sáng màu sắc không ngừng bắn ra, bao phủ toàn bộ não hải.

Linh hồn mờ ảo của Tần Vũ đột nhiên tan biến, biến mất không dấu vết.

“Ha ha. Thì ra là thế, lại là như vậy.” Tần Vũ đột nhiên mở mắt, trong đôi mắt hắn có tinh vân lưu chuyển, vũ trụ diễn biến. Tần Vũ cả người đứng dậy, “Bây giờ, linh hồn của ta lại có một nửa trực tiếp hòa vào toàn bộ Tân Vũ Trụ! Vậy… chỉ cần Tân Vũ Trụ không diệt, ta liền vĩnh sinh bất diệt.”

Vũ Trụ đại thành, tầng linh hồn của Tần Vũ đột nhiên tiến bộ vượt bậc, sau đó toàn bộ linh hồn trực tiếp chia thành hai nửa. Một nửa linh hồn trực tiếp dung hợp với toàn bộ Tân Vũ Trụ. Nửa còn lại của linh hồn trực tiếp dung hợp hoàn toàn với chính Tần Vũ.

Hiện tại Tần Vũ, linh hồn đã trở thành tồn tại hư vô, căn bản không thể bị tổn hại.

Còn về…

Tần Vũ mỉm cười một tay vẫy gọi, lập tức một luồng Huyền Hoàng Chi Khí bay đến trước mặt Tần Vũ. Toàn bộ vũ trụ đại thành, đương nhiên không cần luồng Huyền Hoàng Chi Khí này để định ngũ hành nữa. Khi vũ trụ đại thành, trong đầu Tần Vũ tự nhiên cũng biết được nhiều thần thông kỳ lạ.

Vũ trụ ra đời, luồng Huyền Hoàng Chi Khí ấy là kỳ diệu nhất.

“Chỉ cần sáu phần Huyền Hoàng Chi Khí trong đó, liền có thể luyện thành ‘Huyền Hoàng Bất Diệt Chi Thể’.” Tần Vũ tâm niệm vừa động, phần lớn luồng Huyền Hoàng Chi Khí liền dung nhập vào trong cơ thể Tần Vũ. Thân thể Tần Vũ lập tức bắn ra vạn trượng Huyền Hoàng Kim Quang.

Tần Vũ đưa ra một ngón tay.

“Linh Bảo Thiên Tôn? Bây giờ xem ra, cũng chỉ là vũ khí bình thường thôi. Một khi thành tựu Huyền Hoàng Bất Diệt Chi Thể, một ngón tay cũng có thể dễ dàng phá hủy Linh Bảo Thiên Tôn.” Trên mặt Tần Vũ nở nụ cười nhạt.

Vũ trụ đại thành, không chỉ có thần thông này.

Còn có không ít thần thông vô cùng kỳ lạ khác, trong đó có thần thông quan trọng nhất là ‘Sáng Tạo Vạn Vật Sinh Mệnh’.

“Thần Giới vừa mới ra đời này thật sự quá hoang vắng.” Tần Vũ mỉm cười nhìn về phía Thần Giới mới ra đời, lập tức Thần Giới hoang vắng này xuất hiện vô tận biển cả, cũng xuất hiện năm khối lục địa khổng lồ lơ lửng ở năm phương Đông Tây Nam Bắc Trung.

So với Thần Giới của Lâm Mông, diện tích lục địa của Thần Giới của Tần Vũ lớn hơn không ít.

“Sinh linh quá ít rồi.”

Tần Vũ nhìn về phía biển cả, chỉ thấy trong biển cả bắt đầu cuộn trào, một con Giao Long khổng lồ dài vạn dặm cuộn mình trong biển cả, từng con yêu thú dưới đáy biển liền ra đời không trung. Sau đó vô số các loại yêu thú không ngừng sản sinh.

Tần Vũ chỉ sáng tạo một số yêu vật, sau đó liền dừng lại, muốn khiến toàn bộ Tân Vũ Trụ tràn ngập sinh mệnh và các loại văn minh, đó là một việc vô cùng phức tạp. Hiện tại Tần Vũ tạm thời không có tinh lực để làm việc đó.

“Là ‘Người Sáng Tạo’ của Tân Vũ Trụ, những thần thông sở hữu quả thật kỳ lạ và phong phú.” Tần Vũ cũng không vội trở về Thần Giới, mà bắt đầu thử nghiệm các loại thần thông.

“Hô!” Bước ra khỏi Bạch Vân Điện, Lôi Phạt Thiên Tôn thở phào một hơi.

“Mỗi lần đối mặt với Sư Tôn, áp lực không nhỏ.” Lôi Phạt Thiên Tôn trong nháy mắt liền nghĩ đến Tần Vũ, “Tần Vũ? May mắn, lần này tốc độ thời gian trong Bạch Vân Điện nói chung không quá nhanh, bên ngoài mới trôi qua một năm thôi.”

Ánh mắt nhìn xuống phía dưới, xuyên qua vô tận mây lành, Lôi Phạt Thiên Tôn dường như nhìn thấy Tử Huyền Phủ.

“Tần Vũ, ngươi đã giết ba con trai của ta, hai đứa cháu của ta, bây giờ, chính là ngày chết của ngươi.” Lôi Phạt Thiên Tôn trong lòng dâng lên sự căm hờn giận dữ tràn ngập lồng ngực, cả người hắn cực tốc lao về phía Tử Huyền Phủ.

Tử Huyền Phủ vẫn bình yên và tĩnh lặng như trước, một lão giả tóc bạc áo tím cứ thế xuất hiện phía trên Tử Huyền Phủ, lúc này nốt ruồi đỏ giữa trán lão giả càng thêm yêu diễm chưa từng thấy.

Như nhỏ máu.

“Không có ở đây?” Lôi Phạt Thiên Tôn nhíu mày, thần thức quét qua toàn bộ Tử Huyền Phủ lại không tìm thấy Tần Vũ, điều này khiến Lôi Phạt Thiên Tôn trong lòng dâng lên một trận tức giận, “Không có ở đây, vậy cũng dễ thôi, ngươi giết mấy đứa con của ta, bây giờ ta sẽ thu lại chút lợi tức.” Trên mặt Lôi Phạt Thiên Tôn hiện lên một nụ cười tàn khốc.

“Tần Vũ, ra đây!”

Lôi Phạt Thiên Tôn đột nhiên hét lớn một tiếng.

“Tần Vũ ra đây!” “Tần Vũ ra đây!” “Tần Vũ ra đây!”

Âm thanh của Lôi Phạt Thiên Tôn như vạn tiếng sấm không ngừng vang vọng khắp Tử Huyền Phủ, tất cả mọi người trong Tử Huyền Phủ, bao gồm cả các Thần Vương đều bị một áp lực khủng khiếp bao phủ, sau đó toàn bộ đều bị kéo đến quảng trường rộng lớn trước phủ đệ Tử Huyền Phủ.

Hơn ngàn người đều bị kéo đến đây.

“Lôi Phạt Thiên Tôn!” Khương Lan, Tả Thu Lâm và những người khác lập tức nhận ra, sắc mặt tức thì khó coi vô cùng. Không ít đệ tử Tần thị cũng nhận ra, họ đều từng nhìn thấy hình ảnh Lôi Phạt Thiên Tôn qua màn nước.

“Nói, Tần Vũ đi đâu rồi?” Lôi Phạt Thiên Tôn đứng giữa không trung quảng trường, tựa như ma thần.

Các Thần Vương phía dưới từng người một đều trong lòng kinh hãi, đừng nói là Thiên Thần và Thần Nhân, còn các đệ tử Tần thị vẫn là Tiên Nhân thì trong lòng càng sợ hãi.

“Lôi Phạt Thiên Tôn, ngươi muốn làm gì?” Hắc Vũ là người đầu tiên lạnh lùng quát.

“Ừm?” Lôi Phạt Thiên Tôn lạnh lùng hừ một tiếng.

“Phụt!” Hắc Vũ dường như bị đánh mạnh một quyền vào ngực, cả người trực tiếp phun ra máu tươi, ngã vật xuống đất ngay lập tức, sắc mặt lập tức trắng bệch. Thực lực của Thiên Tôn, căn bản không phải Thần Vương có thể chống lại.

“Ta hỏi lại lần nữa, nếu không ai trả lời, ta sẽ trực tiếp thi triển ‘Sưu Hồn’.” Lôi Phạt Thiên Tôn lạnh lùng nói.

“Mẹ, bao giờ cha về?” Tần Tư truyền âm nói với Khương Lập.

Khương Lập khẽ lắc đầu: “Mẹ cũng không biết, nhưng chắc là sắp về rồi, Tiểu Tư, bất luận thế nào, cũng không thể để cha con lâm vào hiểm cảnh.”

Hơn ngàn người Tử Huyền Phủ trên quảng trường, dù kể cả các Thần Vương bộc nhân, cũng có gần hai mươi vị Thần Vương, nhưng đối mặt với Lôi Phạt Thiên Tôn đầy sát khí, các Thần Vương cũng không có chút sức chống cự nào.

“Lần cuối cùng, Tần Vũ, ở đâu?” Lôi Phạt Thiên Tôn mặt lạnh lùng.

“Ha ha… Lôi Phạt Thiên Tôn, thủ đoạn như ngươi xứng làm một Thiên Tôn sao? Muốn giết thì giết đi, còn Đại Ca ta, ngươi căn bản không tìm được. Khi ngươi tìm được thì Đại Ca ta đã đủ sức giết ngươi rồi.” Hắc Vũ lạnh lùng nói.

Hắc Vũ cùng Tần Vũ lớn lên từ nhỏ, xét về tình cảm, e rằng ngay cả Tần Phong, Tần Chính cũng không sâu đậm bằng Hắc Vũ và Tần Vũ.

“Lôi Phạt Thiên Tôn. Tiêu Dao Thiên Tôn là cha của Hầu Phí, quan hệ giữa Xa Hầu Thiên Tôn và Tử Huyền Phủ ta ngươi cũng biết. Ngươi đối phó với chúng ta, ngay cả hai vị Thiên Tôn này, e rằng cũng sẽ không để ngươi dễ chịu đâu.” Khương Lập cũng lớn tiếng nói.

“Tốt, tốt!”

Lôi Phạt Thiên Tôn giận quá hóa cười, Tiêu Dao Thiên Tôn? Xa Hầu Thiên Tôn? Người của Tử Huyền Phủ căn bản không biết, Lôi Phạt Thiên Tôn căn bản không sợ hai vị kia, hắn chỉ sợ Phiêu Vũ Thiên Tôn!

“Hô!” Lôi Phạt Thiên Tôn một tay vươn ra, nhẹ nhàng ấn xuống, hơn ngàn người tại chỗ đều cảm thấy một áp lực khủng khiếp, bất giác đều quỳ một gối xuống.

“Miệng lưỡi ngươi cứng rắn nhất, ta sẽ thi triển ‘Sưu Hồn’ lên ngươi.” Lôi Phạt Thiên Tôn cười lạnh nhìn Hắc Vũ, một tay vươn ra, Hắc Vũ liền bay về phía Lôi Phạt Thiên Tôn.

“Khỉ con!”

Hầu Phí lập tức cuống quýt, còn vợ của Hắc Vũ là Bạch Linh thì đã khóc đến nơi.

Nhưng vô ích.

“Giết ta? Hừ, giết ta, sau này ngươi cũng phải chết.” Hắc Vũ nhìn Lôi Phạt Thiên Tôn, không hề sợ hãi.

“Lôi Phạt Thiên Tôn. Dừng tay.” Một giọng nói chứa đầy giận dữ vang lên, hơn ngàn người tại chỗ bao gồm Lôi Phạt Thiên Tôn đều không khỏi nhìn về phía nguồn âm thanh, chỉ thấy Tần Vũ mặc hắc bào từng bước đi tới.

Sắc mặt Tần Vũ âm trầm, nhìn chằm chằm Lôi Phạt Thiên Tôn.

“Tần Vũ?” Không hiểu vì sao, nhìn thấy Tần Vũ xuất hiện, Lôi Phạt Thiên Tôn cảm thấy tim mình co thắt dữ dội, trong lòng lại dấy lên một tia sợ hãi, “Ta sợ hắn cái gì, hắn chẳng qua chỉ là một Thần Vương.”

Lôi Phạt Thiên Tôn trong lòng tàn nhẫn: “Ha ha, dừng tay? Nực cười, hôm nay ta cố tình giết hắn, rồi giết ngươi.”

Trong tay Lôi Phạt Thiên Tôn đột ngột xuất hiện một thanh Nguyên Tội Kiếm. Nguyên Tội Kiếm hóa thành một tàn ảnh quét thẳng về phía Hắc Vũ, tốc độ nhanh đến mức các Thần Vương căn bản không kịp ngăn cản, cũng không dám ngăn cản.

“Đại ca, hẹn gặp lại.” Hắc Vũ lại không thèm nhìn Nguyên Tội Kiếm, mà quay đầu nhìn Tần Vũ, ánh mắt tập trung vào Tần Vũ.

“Tiểu Hắc, ngươi sẽ không chết.” Giọng Tần Vũ vang lên trong đầu Hắc Vũ, bản thân Tần Vũ lại xuất hiện giữa không trung phía trước Hắc Vũ, thanh Nguyên Tội Kiếm trực tiếp chém vào người Tần Vũ.

Tựa như một thanh kiếm gỗ chém vào kim cương, Tần Vũ không hề hấn gì.

“Cái này, cái này—” Lôi Phạt Thiên Tôn trố mắt kinh ngạc.

Chúng Thần Vương phía dưới cũng kinh ngạc tột độ, Nguyên Tội Kiếm của Lôi Phạt Thiên Tôn là Linh Bảo Thiên Tôn, uy lực tấn công mạnh mẽ ai cũng biết, thế mà lại chém vào người Tần Vũ, không thể làm Tần Vũ bị thương chút nào.

Tần Vũ duỗi ngón trỏ và ngón giữa ra, liền kẹp lấy thanh Nguyên Tội Kiếm.

“Không thể nào, không thể nào!!!” Lôi Phạt Thiên Tôn gào thét, hắn căn bản không tin, không ngừng thúc giục thanh Nguyên Tội Kiếm này, nhưng bị Tần Vũ kẹp chặt bằng hai ngón tay, thanh Nguyên Tội Kiếm không hề nhúc nhích, chỉ không ngừng rung lên.

“Ngạc nhiên lắm sao?” Tần Vũ lạnh lùng cười.

Hai ngón tay bẻ một cái, “Bốp!” Tiếng vang giòn giã, thanh Nguyên Tội Kiếm liền gãy đôi. Tần Vũ buông hai ngón tay, một đoạn gãy liền trực tiếp rơi xuống. Mà cảnh tượng này, lại khiến Lôi Phạt Thiên Tôn ngây dại.

“Cái này, đây là Linh Bảo Thiên Tôn do Sư Tôn ban cho ta mà!” Lôi Phạt Thiên Tôn không thể tin được.

“Linh Bảo Thiên Tôn?” Tần Vũ nhẹ nhàng búng ngón giữa vào thanh Nguyên Tội Kiếm đã vỡ, lập tức toàn bộ thân kiếm Nguyên Tội Kiếm đã vỡ nát từng tấc, vỡ vụn thành hàng chục mảnh rồi rơi xuống.

Lôi Phạt Thiên Tôn cả người đứng bất động tại chỗ.

Dựa vào mạnh nhất của hắn là ‘Nguyên Tội Kiếm’, bị Tần Vũ hủy hoại dễ dàng như vậy, đả kích đối với hắn quá lớn. Chỉ trong chốc lát, Lôi Phạt Thiên Tôn liền phục hồi lại.

“Chuyện không thể nào, tuyệt đối không thể nào, không thể nào!!!” Lôi Phạt Thiên Tôn gần như điên cuồng, gầm gừ, lập tức hai tay chuyển động, một luồng sức mạnh khủng khiếp tức thì hình thành giữa hai tay hắn, chính là Nhất Khí Bát Nguyên.

“Sư Đệ, không được vô lễ!” Chỉ nghe thấy một tiếng quát lớn.

Một thanh niên tóc bạc mắt bạc bay tới từ trên không, nhìn thấy người đến là Đại Sư Huynh, Lôi Phạt Thiên Tôn không khỏi nhíu mày, nhưng Nhất Khí Bát Nguyên trong tay vẫn vung về phía Tần Vũ.

“Vô phép.” Phiêu Vũ Thiên Tôn lạnh lùng quát một tiếng, tay vung lên, một tàn ảnh đen lóe qua, Nhất Khí Bát Nguyên kia liền trực tiếp tiêu tán.

“Đại Sư Huynh, huynh vì sao ngăn cản ta?” Lôi Phạt Thiên Tôn cuối cùng cũng không kìm được giận dữ, sau đó chỉ vào Tần Vũ, “Đại Sư Huynh, Tần Vũ này liên tục giết ba con trai của ta, lại giết hai đứa cháu của ta. Mối thù này, ta và hắn không đội trời chung! Còn nữa, Nguyên Tội Kiếm do Sư Tôn ban cho ta cũng bị hắn hủy hoại rồi, mối thù hận này, Sư Huynh nói xem, ta làm sao không báo được?”

Khóe mắt Lôi Phạt Thiên Tôn rách toạc, mắt đỏ ngầu, nốt ruồi đỏ giữa trán hắn càng không ngừng vặn vẹo chấn động.

Phiêu Vũ Thiên Tôn lại căn bản không để ý Lôi Phạt Thiên Tôn, mà cung kính bay đến trước mặt Tần Vũ, sau đó cúi người hành lễ nói: “Bái kiến Sư Thúc, chúc mừng Sư Thúc đại công cáo thành, Sư Tôn người muốn đệ tử mời Sư Thúc đến Bạch Vân Điện đàm đạo.”

“Sư, Sư Thúc?” Vừa nãy còn hận thù muốn giết người Lôi Phạt Thiên Tôn, giờ khắc này hoàn toàn ngây người.

Tần Vũ mỉm cười nói: “Ồ, ta biết rồi, Khắc Lôi Duy Cách, ngươi đợi một lát, ta sẽ cùng ngươi đi gặp Nhị Ca.”

“Nhị, Nhị Ca?” Lôi Phạt Thiên Tôn cảm thấy đầu mình không đủ dùng nữa.

“Sư Thúc, Nhị Sư Đệ này của con đã vô cùng bất kính, nhưng vẫn xin Sư Thúc đại nhân đại lượng, để Sư Tôn người tự mình trừng phạt Nhị Sư Đệ.” Phiêu Vũ Thiên Tôn cung kính nói.

Tần Vũ khẽ gật đầu: “Được, hắn là đệ tử của Nhị Ca, trừng phạt thế nào, cứ để Nhị Ca quyết định đi.”

Ngay sau đó Tần Vũ quay đầu lại, một tay vung lên, một luồng sinh mệnh chi lực dồi dào liền dung nhập vào cơ thể mỗi người phía dưới, tất cả mọi người bị thương lập tức hoàn toàn bình phục. So với Thần Lực Sinh Mệnh của Sinh Mệnh Thần Vương còn thần kỳ hơn không biết bao nhiêu lần.

“Đại ca, huynh đã đại công cáo thành rồi ư?” Trong mắt Hắc Vũ tràn đầy hưng phấn.

Tần Vũ nhìn Hắc Vũ, trong lòng không khỏi dâng lên một tình huynh đệ nồng đậm, Tần Vũ nhất thời cũng không nói nên lời, chỉ vỗ vỗ vai Hắc Vũ.

“Vũ ca.” Khương Lập cũng bay tới, Khương Lan, Tần Tư và những người khác đều bay tới.

Vừa nãy mọi người nhìn thấy thực lực khủng bố của Tần Vũ, vượt xa Thiên Tôn, từng người đều thực sự chấn động. Không còn lời giải thích nào khác, chỉ có một khả năng — Tân Vũ Trụ của Tần Vũ cuối cùng đã đại công cáo thành rồi.

“Lập nhi, Lan thúc… mọi người cứ tạm nghỉ ở đây, ta ra ngoài một chuyến đã.” Tần Vũ dặn dò.

Mọi người vừa nãy cũng đã nghe, Tần Vũ muốn đi gặp Sư Tôn của Phiêu Vũ Thiên Tôn, Lôi Phạt Thiên Tôn và những người khác. Nghĩ đến đã thấy kinh hãi, Thiên Tôn vậy mà còn có Sư Tôn?

“Vũ ca, huynh đi đi.” Khương Lập lập tức gật đầu nói.

Tần Vũ cười với mọi người, sau đó quay đầu nhìn Phiêu Vũ Thiên Tôn: “Khắc Lôi Duy Cách, chúng ta xuất phát thôi.” Phiêu Vũ Thiên Tôn gật đầu, liền quát Lôi Phạt Thiên Tôn: “Nhị Sư Đệ, mau theo ta đến Bạch Vân Điện.”

“Sư Thúc? Nhị Ca?”

Lúc này Lôi Phạt Thiên Tôn vẫn cảm thấy mọi chuyện đều kỳ lạ đến vậy, Tần Vũ rõ ràng chỉ là một Thần Vương, sao có thể đột nhiên cá chép hóa rồng trở thành huynh đệ của Sư Tôn mình?

“Đi nhanh đi.” Phiêu Vũ Thiên Tôn lạnh lùng quát một tiếng.

“Vâng, Đại Sư Huynh.” Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức theo Phiêu Vũ Thiên Tôn, Tần Vũ hai người, ba người này trực tiếp bay lên trên, ngay sau đó liền biến mất khỏi tầm mắt của hơn ngàn người ở Tử Huyền Phủ.

“Khương Lan huynh, ta vừa nãy không nghe lầm chứ? Vị Phiêu Vũ Thiên Tôn kia xưng hô Tần Vũ là ‘Sư Thúc’? Vị Thiên Tôn này vậy mà còn có Sư Tôn, Sư Tôn của Thiên Tôn tên là gì?” Dịch Phong Thần Vương cũng bị chấn động rất lớn.

Không chỉ hắn, những Thần Vương bộc nhân như Thang Lam, Phổ Đài Hồng, Thân Đồ Diêm, Hoàng Phủ Lôi… và một đám người lớn đều cảm thấy mình như đang mơ. Họ đều đang nghĩ…

Thiên Tôn đã lợi hại như vậy rồi. Sư Tôn của Thiên Tôn, thì còn lợi hại đến mức nào?

Khương Lan, Tả Thu Lâm và những người khác nhìn xuống đất, những mảnh vỡ Nguyên Tội Kiếm vỡ vụn thành hàng chục phần đang nằm trên đất, tất cả mọi người trong lòng đều dấy lên một trận kinh hãi. Cảnh tượng Tần Vũ nhẹ nhàng búng tay, khiến Linh Bảo Thiên Tôn ‘Nguyên Tội Kiếm’ vỡ vụn thành hàng chục phần không ngừng hiện lên trong đầu.

“Đó là thực lực gì?” Các Thần Vương trong lòng đều có chút kinh hãi.

Vô số mây lành trôi nổi, sâu trong mây lành, trong tòa Bạch Vân Điện kia.

Lúc này Lâm Mông đang đứng ở cửa Bạch Vân Điện, phía sau hắn là Tiêu Dao Thiên Tôn và Xa Hầu Thiên Tôn. Khi Lâm Mông nhìn thấy Tần Vũ đến, lập tức cười ha hả gọi: “Tần Vũ, cuối cùng chúng ta cũng gặp lại rồi.”

Tần Vũ cũng mỉm cười gật đầu: “Nhị Ca.”

“Đi, vào trong đại điện.” Lâm Mông lập tức dẫn đường phía trước.

Dù là Xa Hầu Viễn, hay Tiêu Dao Thiên Tôn, trong lòng đều chấn động. Thì ra ‘Sư Thúc’ mà Lâm Mông vừa nói, lại chính là Tần Vũ chỉ là một Thần Vương.

Trong đại điện Bạch Vân Điện.

“Tần Vũ, ngồi đi.” Lâm Mông, Tần Vũ hai người sóng vai ngồi trên đại điện, trong đại điện cũng có vài thị nữ lập tức dâng lên các món ăn tinh xảo. Còn Lôi Phạt Thiên Tôn và ba người khác thì cung kính đứng trong đại điện.

“Tần Vũ, trước đó, hãy giải quyết chuyện của ‘Chu Yên’ đã.” Lâm Mông nhìn thấy biểu cảm của Tần Vũ, lập tức nói, “Chu Yên, chính là tên thật của Lôi Phạt Thiên Tôn này.”

Tần Vũ lúc này mới biết.

“Đệ tử có tội, xin Sư Tôn trách phạt.” Lôi Phạt Thiên Tôn ‘Chu Yên’ trực tiếp quỳ xuống.

Tần Vũ cũng nhìn xuống Lôi Phạt Thiên Tôn dưới điện, lúc này trán Lôi Phạt Thiên Tôn lấm tấm mồ hôi lạnh, rõ ràng rất sợ hãi. Lôi Phạt Thiên Tôn này có rất nhiều con cái, không chỉ có ở Lôi Phạt Thành, mà còn có một số con cháu để lại ở Hạ Giới. Đối với hắn mà nói, thực ra chết mấy đứa con cũng chẳng là gì.

Chỉ là hắn Lôi Phạt Thiên Tôn ở vị trí cao đã lâu, Tần Vũ đắc tội hắn, tự nhiên phải báo thù.

Bây giờ, hắn sợ rồi.

“Ngươi cũng biết sao?” Lâm Mông thản nhiên nói, “Vậy được, Chu Yên. Ta cũng không trừng phạt quá nặng, từ bây giờ, ta sẽ tước đoạt vị trí Thiên Tôn của ngươi, hủy đi toàn bộ tu vi của ngươi, để ngươi chuyển kiếp lại, còn sau khi chuyển kiếp, ngươi là người hay là động vật, ngươi sẽ đạt được thành tựu gì? Thì xem vận may của ngươi rồi.”

Lời này vừa thốt ra.

Lôi Phạt Thiên Tôn lập tức ngây người.

Tần Vũ trong lòng thở dài: “Theo ý Nhị Ca, Lôi Phạt Thiên Tôn này mất hết tu vi, sau này e rằng phải trải qua vô số kiếp nạn rồi.”

“Không, Sư Tôn, Sư Tôn người năm xưa chẳng phải từng nói, Chu gia con vĩnh viễn có mệnh Thiên Tôn sao, sao người có thể tước đoạt vị trí Thiên Tôn của con, vì sao?” Lôi Phạt Thiên Tôn không thể chấp nhận được.

Sắc mặt Lâm Mông lạnh đi: “Chu gia ngươi quả thật vĩnh viễn có mệnh Thiên Tôn, nhưng không có nghĩa là ngươi vĩnh viễn không vẫn lạc, bản thân Chu Yên ngươi chỉ có hai ‘Diễn Kỷ’ mệnh Thiên Tôn. Bây giờ hai ‘Diễn Kỷ’ đã qua. Mệnh Thiên Tôn của ngươi đã đến điểm cuối rồi!”

Sau khi vũ trụ đại thành, Tần Vũ cũng biết được nhiều tin tức.

‘Diễn Kỷ’ là một phương pháp tính thời gian, mỗi sáu nghìn vạn tỷ năm, chính là một Diễn Kỷ.

Lâm Mông tiếp tục nói: “Còn về Chu gia ngươi, sau khi ngươi vẫn lạc không lâu, vị thiếu niên Chu Thanh kia sẽ trở thành người đầu tiên trong ‘Vũ Trụ Lâm Mông’ này tự mình lĩnh ngộ ra ‘Thời Gian Đảo Lui’, trở thành Thiên Tôn.”

“Tự mình lĩnh ngộ ra ‘Thời Gian Đảo Lui’, trách gì Nhị Ca người năm xưa bảo ta đưa Lôi Nguyên Linh Châu cho Chu Thanh kia?” Tần Vũ ở bên cạnh cũng kinh ngạc. Tần Vũ rất rõ ràng, thân là ‘Người Sáng Tạo’ của một vũ trụ, mọi thứ trong vũ trụ đều nằm trong tầm kiểm soát.

Ngay cả vận mệnh của bất kỳ ai trong vũ trụ cũng có thể tính toán được.

Nhưng đây là vũ trụ của Lâm Mông, Tần Vũ không thể tính toán vận mệnh của Chu Thanh, nhưng Lâm Mông thì có thể tính toán được.

“Chu Thanh? Không, sao có thể là hắn, Thiên Tôn của Chu gia phải là ta chứ.” Lôi Phạt Thiên Tôn căn bản không thể chấp nhận được.

“Hừ.”

Lâm Mông lạnh lùng hừ một tiếng, một tay vung lên, “Không—” Tiếng kêu kinh hoàng của Lôi Phạt Thiên Tôn vừa vang lên, cả người hắn lập tức hóa thành bột phấn, chỉ còn một điểm sáng biến mất trong trời đất.

Ba vị Thiên Tôn phía dưới trong lòng đều có chút kinh hãi.

Thực ra, ở cấp bậc của Tần Vũ, Lâm Mông, Thiên Tôn căn bản không đáng kể. Họ bất cứ lúc nào cũng có thể khiến một người nào đó trở thành Thiên Tôn trong vũ trụ của mình.

Giải quyết xong chuyện của Lôi Phạt Thiên Tôn, sau khi ăn uống xong, Tần Vũ và Lâm Mông hai người sóng vai bước ra khỏi Bạch Vân Điện.

“Tần Vũ, vũ trụ của ngươi giờ đã đại thành, cũng nên đi gặp Đại Ca rồi.” Lâm Mông cười nói.

Tần Vũ trong lòng cũng thường nghĩ: “Nhị Ca là Lâm Mông? Đại Ca là ai?” Tần Vũ đối với thế giới bên ngoài vẫn còn nhiều điều không biết. Nhưng nghe Lâm Mông nói, vị Đại Ca này chắc hẳn đang sống trong Hồng Mông Không Gian.

Trước đây, Tần Vũ căn bản không thể tiến vào Hồng Mông Không Gian, nay Tân Vũ Trụ đại thành, Tần Vũ rất dễ dàng có thể tiến vào Hồng Mông Không Gian.

Trong Hồng Mông Không Gian.

Vô tận Hồng Mông Linh Khí chậm rãi lưu chuyển, Tần Vũ và Lâm Mông hai người sóng vai bay đi, nơi họ đi qua, luồng Hồng Mông Chi Khí tự động tách ra một con đường cho hai người.

Hồng Mông Không Gian vô biên vô hạn, Tần Vũ và Lâm Mông hai người lại nói cười vui vẻ.

“Nhị Ca à, ta nhớ năm xưa khi ở Tiên Ma Yêu Giới, ta đạt đến cảnh giới Hắc Động. Nghe có người nói ‘Tiểu hữu, chúng ta đang đợi ngươi’, là huynh và Đại Ca đúng không? Còn nói ‘Đạo của ta không cô đơn’ nữa…” Tần Vũ cười nói.

Vấn đề này, Tần Vũ vẫn luôn thắc mắc.

Lâm Mông cười nói: “Ngươi nói cái đó à, đúng vậy, quả thật là ta và Đại Ca làm đó. Năm xưa, hai chúng ta thật sự quá vui mừng. Ta và Đại Ca thật sự không ngờ, lại có người có thể kết nối với Hồng Mông Không Gian, khi ngươi có thể kết nối với ‘Hồng Mông Không Gian’, thực ra, ngươi đã đi đến bước đó, dù sau này công pháp không hoàn thiện, ta và Đại Ca đều có thể giúp ngươi. Nhưng ngươi rất lợi hại, từng bước một đi tới, tự mình đạt đến trình độ hoàn mỹ nhất.”

Tần Vũ cũng cười khẽ.

“Tần Vũ, ngươi không thể tưởng tượng được tâm trạng của ta và Đại Ca đâu, ta đợi coi như là ngắn, chỉ hơn hai ‘Diễn Kỷ’ một chút, còn Đại Ca thì đã đợi hơn một nghìn ‘Diễn Kỷ’ rồi! Hai chúng ta đều mong chờ có thêm đồng đạo, dù sao, chúng ta đã cô đơn quá lâu rồi.” Lâm Mông cảm thán nói.

Tần Vũ trong lòng một trận kinh hãi.

Hơn một nghìn Diễn Kỷ? Một Diễn Kỷ là sáu nghìn vạn tỷ năm. Hơn một nghìn Diễn Kỷ, là bao lâu?

Vị Đại Ca kia, quả thật đã cô đơn quá lâu rồi.

“Lâm Mông Đại Ca, theo lời huynh nói, hiện tại trong toàn bộ Hồng Mông Không Gian, chỉ có ba vũ trụ thôi sao?” Tần Vũ nói.

Lâm Mông gật đầu nói: “Đúng, chỉ có ba vũ trụ, vũ trụ do Đại Ca sáng tạo là lâu nhất, vũ trụ do ta sáng tạo cũng đã hai Diễn Kỷ rồi, còn của ngươi, ha ha… chắc là còn chưa sáng tạo sinh mệnh đúng không.”

Tần Vũ gật đầu: “Đúng vậy, còn chưa kịp.”

“Cái này không vội, nhưng Tần Vũ, nói thật, ta và Đại Ca đều vô cùng khâm phục ngươi.” Lâm Mông cảm thán nói.

“Ồ? Khâm phục ta sao?” Tần Vũ hơi ngạc nhiên.

Lâm Mông cười nói: “Ngươi không biết đâu, năm xưa ta là trực tiếp luyện thành ‘Hồng Mông Chi Thân’. Sau đó dựa vào lực công kích phá vỡ lớp màng ngăn của vũ trụ nguyên thủy, xông vào Hồng Mông Không Gian, sau đó gặp Đại Ca, Đại Ca chỉ dẫn ta cách sáng tạo vũ trụ. Ta mới sáng tạo được.”

“Còn về Đại Ca thì sao? Đại Ca vốn là sinh mệnh đầu tiên của toàn bộ Hồng Mông Không Gian, sinh mệnh được Hồng Mông Không Gian thai nghén ra, sau khi sinh ra, không biết đã qua bao lâu mới học được cách sáng tạo vũ trụ, sáng tạo một số sinh mệnh.”

“Đại Ca thiên phú dị bẩm, là sinh mệnh đầu tiên của Hồng Mông Không Gian. Việc hắn sáng tạo ra vũ trụ cũng chẳng có gì, còn ta thì sao? Ta chỉ là xông ra khỏi vũ trụ nguyên thủy mà thôi. Còn ngươi… không có sự giúp đỡ của ta và Đại Ca, tự mình hoàn thiện và sáng tạo ra vũ trụ. Ngươi nói xem, có thể làm được đến mức này, ta và Đại Ca sao lại không khâm phục ngươi?”

Tần Vũ khẽ cười.

Nhưng Tần Vũ cũng biết. Hồng Mông Không Gian vô cùng nguy hiểm, trừ phi luyện thành ‘Hồng Mông Chi Thân’, thân thể hòa làm một với Hồng Mông Linh Khí, tự nhiên không bị tổn thương, hoặc là ‘Huyền Hoàng Bất Diệt Chi Thể’, có thể chống lại uy áp của Hồng Mông Không Gian.

Ngay cả Thiên Tôn cũng không có khả năng tiến vào Hồng Mông Không Gian.

Hiện tại, trong toàn bộ vũ trụ có thể tiến vào Hồng Mông Không Gian, chỉ có Tần Vũ, Lâm Mông và vị Đại Ca kia.

“À đúng rồi, Nhị Ca. Lần này Thiên Tôn Sơn giáng lâm trong Vũ Trụ Lâm Mông, cuối cùng huynh lại chọn Xa Hầu Viễn làm Thiên Tôn, đây là vì sao? Hắn công đức rất cao sao?” Tần Vũ nghi hoặc hỏi.

Tần Vũ căn bản không hiểu, vì sao Lâm Mông lại chọn Xa Hầu Viễn.

“Xa Hầu Viễn, ôi, nhắc đến Xa Hầu Viễn à, nói thật, hắn rất oan ức.” Lâm Mông cảm thán.

“Oan ức?” Tần Vũ kinh ngạc.

Lâm Mông gật đầu nói: “Tần Vũ, ngươi không biết đâu. Xa Hầu Viễn này trong ‘Đạo Luyện Khí’ đã đạt đến đỉnh cao tuyệt đỉnh rồi. ‘Định Nguyên Châu’ cuối cùng hắn chế tạo ra, căn bản chính là một nguyên mẫu của vũ trụ!”

Tần Vũ hồi tưởng lại Định Nguyên Châu, bên trong Định Nguyên Châu chỉ là một không gian vũ trụ mà thôi.

“Nguyên mẫu, Nhị Ca, lời này có ý gì? Định Nguyên Châu đó ta cũng biết, tuy kỳ lạ, nhưng bên trong không có pháp tắc không gian, pháp tắc thời gian mà.” Tần Vũ nghi hoặc nói.

Lâm Mông cười lắc đầu nói: “Ta và Đại Ca đã quan sát Xa Hầu Viễn này rất lâu, thực ra quá trình Xa Hầu Viễn sáng tạo ‘Định Nguyên Châu’ gần như giống hệt quá trình Đại Ca sử dụng Hồng Mông Linh Khí để tạo ra ‘vũ trụ’.”

“Giống hệt ư?” Tần Vũ nhìn Lâm Mông.

“Đúng vậy, chỉ tiếc là Xa Hầu Viễn căn bản không thể tiến vào Hồng Mông Không Gian, nguyên liệu hắn sử dụng chỉ lấy từ các không gian Phàm Nhân Giới, cuối cùng tương hỗ lẫn nhau, hiệu quả gần giống với Hồng Mông Linh Khí. Nhưng dù sao, những nguyên liệu đó không có hiệu quả của Hồng Mông Linh Khí. Cuối cùng mới chỉ sáng tạo ra một ‘Định Nguyên Châu’.”

Lâm Mông lắc đầu thở dài nói, “Xa Hầu Viễn này, nếu tài năng dùng vào tu luyện, e rằng xông ra khỏi vũ trụ, sáng tạo ra một vũ trụ mới đều có thể. Chỉ là tinh lực của hắn đều dành cho luyện khí, vì hắn không thể sử dụng Hồng Mông Linh Khí với số lượng lớn, dù tài năng có cao đến đâu, Định Nguyên Châu đó, cũng còn kém vũ trụ khá xa.”

Tần Vũ cũng gật đầu, hắn đã hiểu ra đôi chút.

“Thật đáng tiếc, một người vốn có thể giống như chúng ta, chỉ là đi nhầm đường, nên ta đành đền bù cho hắn một chút, để hắn trở thành Thiên Tôn vậy. Chỉ là… ta vẫn cảm thấy tiếc nuối cho hắn.” Lâm Mông lắc đầu thở dài.

Tần Vũ cũng cảm thấy tiếc.

Ngày đó nhìn thấy ‘Định Nguyên Châu’, Tần Vũ đã cảm thấy nó rất giống vũ trụ, trong Định Nguyên Châu, ngay cả pháp tắc không gian cũng không thể vận dụng. Điểm này đã sơ bộ có hình dáng nguyên mẫu của ‘vũ trụ’ rồi.

Đáng tiếc, sáng tạo vũ trụ cần rất nhiều Hồng Mông Linh Khí.

Xa Hầu Viễn này, dù có chạy khắp mấy triệu không gian vũ trụ Phàm Nhân Giới, thu thập các loại nguyên liệu pha chế lại, hiệu quả có tốt đến mấy cũng không thể sánh bằng Hồng Mông Linh Khí nguyên thủy.

Tần Vũ và Lâm Mông trong khi đàm luận, mỗi bước đi đều dài bằng cả một Thần Giới. Sau khi trò chuyện một lúc, Tần Vũ và Lâm Mông hai người liền đến đích.

Sâu trong vô tận Hồng Mông Linh Khí, có một gian nhà tranh lơ lửng.

Một gian nhà tranh nhỏ, trước nhà tranh có một cây quế lùn mập mạp, dưới cây quế có một bàn đá, xung quanh bàn đá có ba chiếc ghế đá. Đây, chính là nơi ở của ‘Đại Ca’.

Xung quanh đều là vô tận Hồng Mông Linh Khí lưu chuyển, trung tâm chỉ có một mảnh đất lơ lửng rộng vài chục mét vuông.

Tần Vũ vừa bước vào mảnh đất lơ lửng trước nhà tranh, ánh mắt liền rơi vào người đàn ông trung niên đang ngồi bên bàn đá. Người đàn ông trung niên này mặc một bộ áo dài vải thô mộc mạc, mái tóc dài tùy ý buông xõa, cả người trông có vẻ không chăm chút. Lúc này hắn đang uống từng chén rượu, mắt lại dán chặt vào một cuốn sách vàng óng trước mặt.

“Đại Ca.” Lâm Mông lập tức lên tiếng.

Người đàn ông trung niên lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn thấy Lâm Mông, rồi lại nhìn Tần Vũ, lập tức đại hỉ: “Ha ha, vị này chính là Tam Đệ Tần Vũ đúng không. Ha ha, tốt quá rồi, cuối cùng cũng gặp được Tam Đệ rồi.” Người đàn ông trung niên vô cùng nhiệt tình, lập tức đứng dậy đón Tần Vũ hai người.

Tần Vũ, Lâm Mông hai người lập tức ngồi xuống.

“Mau ngồi, mau ngồi, nếm thử rượu do ta luyện chế, rượu này, là ta thu thập không ít nguyên liệu trong vũ trụ của ta, cuối cùng luyện chế ra mỹ tửu này. Rất ngon đó.” Người đàn ông trung niên phất tay áo, trước mặt Tần Vũ, Lâm Mông liền xuất hiện chén rượu.

Lâm Mông cười nói với Tần Vũ: “Tần Vũ, Đại Ca rất tốt bụng, ngươi không cần câu nệ, à đúng rồi, tên của Đại Ca ta vẫn chưa nói với ngươi, hắn tên là… Hồng Mông.”

“Hồng Mông?” Tần Vũ giật mình.

Hồng Mông cười nói: “Có gì nghi hoặc sao? Ha ha… nói thật, vì ta là sinh mệnh đầu tiên của không gian này, ta mới đặt tên cho không gian này là ‘Hồng Mông Không Gian’.”

Tần Vũ chợt hiểu ra.

“Tần Vũ, ta đã đợi hơn một nghìn Diễn Kỷ, mới đợi được Lâm Mông xuất hiện, nhưng không ngờ, mới chỉ qua hai Diễn Kỷ, ngươi đã xuất hiện rồi, ta thật sự quá vui mừng. Ha ha…” Hồng Mông cười lớn.

Sinh mệnh đầu tiên của Hồng Mông Không Gian này, lúc này cũng vô cùng hưng phấn.

Chỉ có sáng tạo ra vũ trụ, mới có thể được coi là sinh mệnh cùng cấp với ‘Hồng Mông’, có hai đồng loại, Hồng Mông tự nhiên rất vui mừng.

“Tần Vũ, ta còn một chuyện muốn nói với ngươi, vũ trụ của ngươi vẫn chưa đại thành đâu.” Hồng Mông cười nói, ngay sau đó hắn phất tay áo, phía trước lập tức xuất hiện một tấm gương nước, trên gương xuất hiện ba vũ trụ khổng lồ.

Tần Vũ quay đầu nhìn.

“Cái này, cái này sao lại thế này?” Tần Vũ kinh ngạc.

Tần Vũ lập tức nhận ra, vũ trụ ở phía cực phải là vũ trụ do mình sáng tạo, hai vũ trụ còn lại là do Lâm Mông và Hồng Mông sáng tạo.

“Biết sự khác biệt rồi chứ, vũ trụ của ta và Lâm Mông, ngoài ‘Chủ Vũ Trụ’ ở trung tâm ra, xung quanh còn có bốn Phụ Thuộc Vũ Trụ. Thể tích của Phụ Thuộc Vũ Trụ chỉ bằng một phần mười của ‘Chủ Vũ Trụ’. Nhưng điều này lại có thể khiến ‘Chủ Vũ Trụ’ ổn định hơn, trạng thái này cũng là trạng thái hoàn mỹ nhất.”

Hồng Mông phất tay áo, một chiếc lá liền rơi xuống từ cây quế bên cạnh.

Hồng Mông đưa chiếc lá này cho Tần Vũ: “Tần Vũ, cách sáng tạo ra bốn Phụ Thuộc Vũ Trụ, phương pháp ở trong đó. Ngươi cũng không cần gấp, đợi khi nào rảnh rỗi thì sáng tạo là được rồi.”

“Đa tạ Hồng Mông Đại Ca.” Tần Vũ lập tức tiếp nhận.

“Tần Vũ, hiện tại ngươi chỉ có khả năng tính toán vận mệnh của sinh linh trong vũ trụ của ngươi thôi đúng không.” Hồng Mông cười nói.

Tần Vũ gật đầu, nghi hoặc nói: “Hồng Mông Đại Ca, lẽ nào điều này có gì kỳ lạ sao?”

“Ta và Lâm Mông, vận mệnh của sinh linh trong bất kỳ vũ trụ nào cũng có thể tính toán được. Chờ vũ trụ của ngươi có sinh linh. Hai chúng ta vẫn có thể tính toán được.” Hồng Mông thần bí nói.

“Vì sao lại thế?” Tần Vũ không hiểu.

Lâm Mông cười nói: “Đại Ca, đừng có trêu chọc Tần Vũ nữa, triệu hồi Hồng Mông Kim Bảng ra đi.”

“Hồng Mông Kim Bảng?” Tần Vũ lại nghe thấy một cái tên chưa từng nghe qua.

“Ngươi đợi lát nữa sẽ biết.” Hồng Mông một tay phất lên, Tần Vũ rõ ràng nhìn thấy ở nơi xa xôi. Một tấm bảng vàng óng, từ hàng trăm triệu dặm bay xuyên qua vô tận Hồng Mông Linh Khí, trôi về phía này.

Tấm bảng vàng óng kia bay đến trước mặt Tần Vũ, Hồng Mông, Lâm Mông ba người.

“Hô.” Tần Vũ cảm nhận rõ ràng tấm bảng vàng óng này, có một loại uy áp đặc biệt. Thậm chí khiến hắn cũng cảm thấy trong lòng một trận rung động. Tần Vũ cẩn thận nhìn lên trên tấm bảng.

‘Hồng Mông Kim Bảng’ này, dài chừng sáu mét, rộng nửa mét. Toàn bộ Hồng Mông Kim Bảng có màu vàng kim, và ở phía sau Hồng Mông Kim Bảng, có một chữ viết lớn mờ ảo có kích thước bằng Hồng Mông Kim Bảng.

Chữ viết này vô cùng kỳ lạ, Tần Vũ vừa nhìn liền nhớ ra, nó giống hệt ba chữ ‘Vạn Dân Ấn’ trong Vạn Dân Ấn. Mắt không nhận ra được, nhưng trong đầu tự nhiên hiện ra ý nghĩa gốc của chữ viết này.

Chữ lớn đó là ‘Mông’.

Hiện tại hàng đầu tiên của Hồng Mông Kim Bảng, cũng có hai chữ viết song song, cũng là loại chữ viết phức tạp đó. Tần Vũ dễ dàng nhận ra, lần lượt là ‘Hồng’, ‘Lâm’. “Tần Vũ, đây là Hồng Mông Kim Bảng, chỉ cần ghi danh trên Hồng Mông Kim Bảng, liền có thân phận là ‘Hồng Mông Chưởng Khống Giả’. Thân là Hồng Mông Chưởng Khống Giả, mọi thứ trong Hồng Mông, bất kể là vũ trụ nào, gần như vận mệnh của tất cả sinh linh ngươi đều có thể tính toán. Đồng thời năng lượng của bất kỳ vũ trụ nào ngươi cũng có thể điều động.” Hồng Mông cười nói.

“Hồng Mông Chưởng Khống Giả?” Tần Vũ trong lòng chấn động.

“Hồng Mông Không Gian vô biên vô hạn, theo thời gian trôi qua, tự nhiên có thể xuất hiện hết vũ trụ này đến vũ trụ khác. ‘Hồng Mông Kim Bảng’ này cũng do Hồng Mông Không Gian tự nhiên thai nghén ra, giống như ta vậy. ‘Hồng Mông Kim Bảng’ này chính là dùng để quản lý toàn bộ Hồng Mông Không Gian.” Hồng Mông cười nói.

Lâm Mông cũng gật đầu: “Tần Vũ, ngươi chỉ cần dung nhập một tia linh hồn ấn ký vào trong đó, là có thể trở thành ‘Hồng Mông Chưởng Khống Giả’.”

“Ồ? Hàng đầu tiên của Hồng Mông Kim Bảng này, nhìn kích thước hai chữ ‘Hồng’, ‘Lâm’, mới chỉ chiếm một nửa. Hàng đầu tiên này vẫn có thể viết thêm hai chữ nữa chứ.” Tần Vũ cười nói.

Tần Vũ tâm niệm vừa động, một tia linh hồn lực của hắn liền bay tới, dung nhập vào trong Hồng Mông Kim Bảng.

Chỉ thấy Hồng Mông Kim Bảng đột nhiên sáng rực, ánh sáng vàng kim bắn ra từ Hồng Mông Kim Bảng, lập tức bao phủ vô tận không gian, ngay cả ba vũ trụ kia cũng nằm trong phạm vi bao phủ.

Một lát sau, Hồng Mông Kim Bảng trở lại trạng thái bình thường.

Hàng đầu tiên của Hồng Mông Kim Bảng, lần lượt là ‘Hồng’, ‘Lâm’, ‘Tần’.

Trong đầu Tần Vũ cũng lập tức dâng lên vô tận tin tức, bao gồm tin tức của Hồng Mông Không Gian, cũng bao gồm tất cả tin tức của hai vũ trụ ‘Hồng Mông Vũ Trụ’ và ‘Lâm Mông Vũ Trụ’ của Đại Ca và Nhị Ca.

Quả nhiên.

Thân là Hồng Mông Chưởng Khống Giả, mọi tin tức của bất kỳ vũ trụ nào cũng đều biết, vận mệnh của bất kỳ ai cũng có thể tính toán.

“Thì ra là thế.” Tần Vũ lúc này mới hiểu, vì sao Hồng Mông Kim Bảng này một hàng có thể viết bốn chữ, “Không ngờ Hồng Mông Chưởng Khống Giả cũng phân cấp bậc.” ‘Lão Tam’ Tần Vũ cười cảm thán.

“Đó là đương nhiên.” ‘Đại Ca’ Hồng Mông gật đầu nói, “Những người ở hàng đầu tiên của Hồng Mông Kim Bảng, chính là Nhất Cấp Hồng Mông Chưởng Khống Giả, là Hồng Mông Chưởng Khống Giả cấp cao nhất, ngoài bốn người này ra, những người khác đều là Chưởng Khống Giả bình thường.”

Tần Vũ cũng hiểu.

Sau này thời gian lâu dần, những người sáng tạo ra vũ trụ từng người một xuất hiện, tự nhiên sẽ có chế độ cấp bậc.

Bốn người đứng đầu, là Nhất Cấp Chưởng Khống Giả.

Còn về những người sau này, đều thuộc về Chưởng Khống Giả bình thường, phải chịu sự kiểm soát của Nhất Cấp Chưởng Khống Giả.

“Hồng Mông Không Gian tuy vô biên vô hạn, nhưng Hồng Mông Kim Bảng để duy trì sự ổn định của Hồng Mông Không Gian, vẫn đã đặt ra quy tắc. Trong toàn bộ Hồng Mông Không Gian, chỉ cho phép sinh ra bốn vũ trụ lớn nhất, Tần Vũ, vũ trụ của ngươi và của ta, cùng với vũ trụ của Đại Ca, đều có kích thước tương đương. Những vũ trụ lớn như vậy, chỉ có thể có bốn… Còn sau này, dù có người lại sáng tạo vũ trụ, thể tích cũng chỉ bằng một phần trăm vũ trụ của chúng ta mà thôi.” Lâm Mông cười nói.

Tần Vũ gật đầu.

Tần Vũ cũng hiểu, thực lực của người sáng tạo vũ trụ tương xứng với kích thước vũ trụ. Vũ trụ càng lớn, các loại thần thông càng thêm lợi hại.

“Nhất Cấp Chưởng Khống Giả, chỉ có bốn. Hiện tại đã có ba rồi, không biết ai sẽ may mắn, giành được suất cuối cùng của Nhất Cấp Chưởng Khống Giả.” Tần Vũ cười nói.

Tần Vũ cũng biết, sau khi ghi danh trên ‘Hồng Mông Kim Bảng’, Tần Vũ liền có thêm một cái tên ‘Tần Mông’.

Tần Mông, vũ trụ của Tần Vũ, cũng gọi là ‘Tần Mông Vũ Trụ’.

“Những người muốn sáng tạo vũ trụ, hẳn đều sinh ra trong số những người mà vận mệnh không thể tính toán được.” Hồng Mông cười nhạt nói.

Tần Vũ cũng gật đầu.

Sau khi trở thành Hồng Mông Chưởng Khống Giả, Tần Vũ cũng có thể tính toán được vận mệnh của gần như tất cả mọi người trong mọi vũ trụ. Nhưng, chỉ là gần như! Trong một vũ trụ, vẫn có khoảng vài chục người mà vận mệnh Tần Vũ cũng không thể nắm bắt được.

“Ví dụ như Tần Vũ ngươi, ví dụ như Lâm Mông, năm xưa ta đều không thể tính toán được. Các ngươi đều thành công… Đương nhiên, những người không thể tính toán được vận mệnh, mỗi Diễn Kỷ, đều có hơn vạn người. Nhưng có thể thành công sáng tạo vũ trụ, thì lại hiếm thấy.” Hồng Mông cười lắc đầu nói.

“Ồ?”

Hồng Mông đột nhiên kinh ngạc thốt lên, “Lâm Mông, trong vũ trụ của ngươi, có một không gian vũ trụ Phàm Nhân Giới, trong không gian vũ trụ đó lại có sáu người có vận mệnh bất định.”

Gần như không thể tin nổi!

Một Diễn Kỷ, một vũ trụ mới có hơn vạn người. Thông thường vào một thời điểm nhất định, trong toàn bộ vũ trụ những người có vận mệnh không thể xác định, cũng chỉ có vài chục người mà thôi. Mà một không gian Phàm Nhân Giới trong một vũ trụ có hơn mười triệu cái.

Mười triệu không gian Phàm Nhân Giới, lại có sáu người có vận mệnh bất định, trong cùng một không gian.

“Ồ? Không gian đó, ta cũng đã phát hiện ra, à đúng rồi, không gian đó là không gian vũ trụ công nghệ, chính là quê hương của một vị Sư Tôn của Tần Vũ là ‘Lôi Vệ’.” Lâm Mông cười nói.

Tần Vũ cũng đã tính ra.

Quê hương của Sư Tôn ‘Lôi Vệ’ của hắn, không gian vũ trụ công nghệ kia hiện nay công nghệ đã vô cùng phát triển, trong không gian Phàm Nhân Giới đó, lại có sáu người có thiên mệnh bất định, hơn nữa trong số đó có ba người, ở trong ‘Địa Cầu’.

“Ha ha, ta liền thêm một nét, xem không gian này liệu có thể sinh ra một Hồng Mông Chưởng Khống Giả hay không.” Hồng Mông cười, ngay sau đó nâng một chén rượu lên, rồi tùy ý rắc đi.

Rượu trong chén lập tức xuyên qua Hồng Mông Không Gian, trực tiếp bay vào không gian vũ trụ công nghệ Phàm Nhân Giới, cuối cùng thậm chí bay thẳng vào Địa Cầu.

Dù chỉ là một chén rượu, nhưng đây lại là rượu do ‘Hồng Mông’ tinh tâm ủ. Đối với Tần Vũ, Lâm Mông và những người khác có thể không có tác dụng gì, nhưng một chén rượu đó, ngay cả đối với Thần Vương, Thiên Tôn cũng có công dụng cực lớn.

“Đại Ca, Nhị Ca, sau khi ta đại công cáo thành, vẫn chưa tụ họp với vợ con cho tử tế, Tần Mông Vũ Trụ kia, ta cũng chưa nghiêm túc sáng tạo vạn vật. Vậy ta xin cáo từ trước, đợi mọi chuyện xong xuôi, sẽ lại đến cùng Đại Ca, Nhị Ca tụ họp cho vui vẻ.” Tần Vũ cười nói. Hồng Mông, Lâm Mông hai người đều cười gật đầu.

“Sau này tuế nguyệt vô cùng vô tận, có rất nhiều thời gian.” Hồng Mông cười nói.

Tần Vũ lập tức rời đi, một cái Thuấn Di liền biến mất trong vô tận Hồng Mông Vũ Trụ, còn Hồng Mông và Lâm Mông thì vẫn ở trong Hồng Mông Không Gian, trước căn nhà tranh lơ lửng kia, cùng nhau uống rượu trò chuyện.

Tử Huyền Phủ, trong sân đang tụ tập một đám người.

“Cái gì. Vẫn chưa tìm thấy!” Khương Lập cả người đều lo lắng cuống quýt.

Lúc này toàn bộ Tử Huyền Phủ đều ồn ào lên, không ít người đều ra ngoài tìm kiếm tiểu nhi tử ‘Tần Sương’ của Tần Vũ, không ai ngờ rằng, Tần Sương lại một mình lẻn đi.

“Mẹ, đừng lo lắng, nhị đệ con có thể đi đâu đó chơi rồi, không lâu nữa sẽ về thôi.” Tần Tư ở bên cạnh an ủi.

“Lập nhi, đừng lo, không ít Thần Vương đã đi tìm rồi, sẽ tìm được thôi.” Khương Lan an ủi.

Hắc Vũ, Hầu Phí lúc này cũng ở đây. Sự biến mất đột ngột của Tần Sương, quả thật đã khiến cả Tử Huyền Phủ gà bay chó sủa. Thực lực của Tần Sương quá yếu, mọi người tự nhiên rất lo lắng cho hắn.

“Ôi. Đứa trẻ Tiểu Sương này, ta chỉ nói nó một chút thôi, vậy mà đã lén lút bỏ đi rồi. Đều tại ta, đều tại ta.” Khương Lập tự trách mình.

“Lập nhi, sao vậy?”

Từ cửa sân, Tần Vũ mặc hắc bào mỉm cười bước vào, nhìn thấy Tần Vũ, trái tim của đám người trong sân lập tức ổn định lại. Tần Vũ đã đến, mọi chuyện chắc chắn sẽ được giải quyết nhanh thôi.

“Vũ ca.” Nhìn thấy Tần Vũ, Khương Lập suýt khóc, “Đông Sương không thấy rồi, con chỉ nói với nó, Vũ ca huynh công pháp đại thành, có thể giúp nó, khiến tốc độ tu luyện của nó cực nhanh. Nhưng… nhưng đứa trẻ này lại phản nghịch nói, tự mình nó cũng làm được. Lúc đó con cũng không để ý. Không ngờ vừa quay đầu lại, nó đã biến mất rồi.”

Nhìn thấy Khương Lập gần như muốn khóc: “Thôi được rồi, đừng lo lắng, Tiểu Sương nó bây giờ không sao, nó bây giờ đã đi đến một không gian Phàm Nhân Giới rồi.” Tần Vũ tâm niệm vừa động, liền biết con trai mình ở đâu.

“Không gian Phàm Nhân Giới?” Khương Lập trong lòng nhẹ nhõm.

Ở Phàm Nhân Giới, Tần Sương vẫn khá an toàn.

Tần Vũ bản thân cũng biết, tiểu nhi tử này của hắn, có thể vì cha, mẹ, ca ca thành tựu đều cao, quá áp lực, dẫn đến tính cách phản nghịch.

“Lập nhi, Tiểu Hắc, Bạch Linh, Phí Phí, Tử Hà, Hồng Vân, ‘Tần Mông Vũ Trụ’ của ta bây giờ đã đại thành, hiện tại chính là lúc sáng tạo vạn vật sinh mệnh, sáng tạo các loại sinh linh, các ngươi cũng theo ta cùng nhau dạo chơi, đồng thời góp ý kiến.” Tần Vũ cười nói.

Hầu Phí, Hắc Vũ lập tức mắt sáng rực.

“Oa, sáng tạo vạn vật sinh mệnh?” Hầu Phí kích động cả người run rẩy, ngay cả Hắc Vũ cũng vui vẻ cười lên.

“Lan thúc…” Tần Vũ vừa định nói.

Khương Lan cười nói: “Thôi được rồi, ta sẽ cùng cha con bọn họ đánh cờ, thưởng trà, trò chuyện, còn cuộc sống đầy kích thích của các ngươi, cứ để các ngươi tự mình làm đi.”

Tần Vũ mỉm cười gật đầu.

“Gác gác, chúng ta đi thôi!” Hầu Phí hưng phấn kêu lớn.

Tần Vũ, Khương Lập, Hắc Vũ, Bạch Linh, Hầu Phí, Tử Hà, Hồng Vân, ba huynh đệ này dẫn theo vợ mình liền trực tiếp bước vào Tân Vũ Trụ, bắt đầu sáng tạo sinh mệnh, sáng tạo văn minh cho Tân Vũ Trụ.

Bước vào Tân Mông Vũ Trụ, sau đó.

“Đại ca, vũ trụ này sao lại gọi là Tần Mông Vũ Trụ vậy?” Hầu Phí hỏi.

“Ồ, đó là vì…” Tần Vũ vừa định trả lời, nhưng Tần Vũ đột nhiên nhớ ra một chuyện—

“Thằng nhóc Tần Sương kia, cũng là người có thiên mệnh không thể xác định. Nếu sau này nó thật sự trở thành Hồng Mông Chưởng Khống Giả, ghi danh trên ‘Hồng Mông Kim Bảng’, chẳng phải sẽ có hai ‘Tần Mông’? Trùng tên với lão cha ta rồi?”

Tần Vũ nghĩ đến không khỏi cười, trong lòng cũng có chút mong chờ hành trình tương lai của ‘Tần Sương’ rồi.

Ngay sau đó, Tần Vũ, Hầu Phí, Hắc Vũ ba huynh đệ cùng vợ mình, bắt đầu cuộc sống thú vị sáng tạo văn minh, sinh mệnh… Còn con trai của Tần Vũ là ‘Tần Sương’ cũng bắt đầu một hành trình không kém phần đặc sắc so với cha hắn trên Địa Cầu.

(Toàn thư kết thúc!)

Đề xuất Tiên Hiệp: Đế Bá (Dịch)
Quay lại truyện Tinh Thần Biến (Dịch)
BÌNH LUẬN