Logo
Trang chủ
Chương 50

Chương 50

Đọc to

Tuần học quân sự trôi qua nhanh như chớp mắt. Vừa học xong thì cũng chỉ còn cách Tết có một tuần nữa thôi, háo hức thật sự. Dù không khí Tết không còn được như hồi bé, nhưng cứ mỗi độ Tết đến tôi lại thấy vui rộn ràng, vui vì được gặp lại anh trai, gặp bạn bè trong phố, gặp những anh chị đi học xa trở về... Và đặc biệt hơn cả là năm nay tôi đã có em, không còn cảnh đi chơi Tết lủi thủi một mình như những năm trước nữa.

...

25..26...

Hôm nay đã là 28 tháng Chạp rồi, vèo cái đã hết năm.

Vừa tỉnh dậy, xuống nhà đã thấy bố mẹ và anh đang tất bật dọn dẹp nhà cửa. To xác thế này rồi, lẽ nào lại đứng nhìn?

- Cái thằng này ngủ nướng hả, xuống giúp anh một tay nào!
- Haha, em ngủ đủ giấc rồi.
- Thế thì xuống nhanh hộ cái!

Tôi chạy xuống phụ anh khiêng mấy cái bàn, ghế ra cho gọn gàng, sau đó là xắn tay áo lau nhà hết ba tầng, sạch bong kin kít luôn nhé. Hehe.

Hì hục một hồi thì cũng coi như dọn dẹp xong xuôi, tôi lau mồ hôi trên trán rồi nói:

- Xong! Nhìn nhà sạch sẽ hẳn ra.
- Không có anh giúp thì mày có mà làm đến tối nhé con!
- Xời, thế cũng được mà, haha!
- À, được à? Thế năm sau anh để mày tự thân vận động hết nhé!
- Haha, em đùa thôi mà.

...

Tối hôm đó, tôi bị đám bạn lôi đi ăn thịt chó. Híc, tôi thì từ bé đến giờ có ăn được miếng thịt chó nào đâu, cứ ăn vào là y như rằng nôn thốc nôn tháo, thế mà bọn nó cứ nằng nặc ép tôi đi.

Thôi thì đành nhắm mắt đưa chân vậy, chúng nó mời nhiệt tình thế, chả lẽ lại từ chối.

Tám giờ, tôi có mặt tại quán. Vừa bước vào, cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt là vô số người đang ăn uống rôm rả. Cuối năm mà, với lại đông thế này, không biết mấy đứa bạn mình đang ngồi đâu nhỉ?

Ngoái nhìn xung quanh một hồi thì cũng thấy, hóa ra chúng nó chui tọt vào trong góc, mẹ ơi, làm tao tìm mỏi mắt.

- A, thằng T đến rồi kìa, ngồi đây này! (Thằng Ngọc nói)
- Tao nói trước là tao không ăn được thịt chó đâu đấy!
- Rồi rồi, ai ép mày ăn đâu, không ăn thì uống cũng được.

Xong phim rồi, lại rượu chè be bét đây mà.

Sáu thằng ngồi ăn uống đến chín giờ thì thằng nào cũng ngà ngà say, lâng lâng khó tả. Tôi thì cũng chẳng khá hơn bọn nó là mấy, Tết mà, vui vẻ một chút chắc cũng chẳng sao.

Trả tiền xong, sáu thằng lảo đảo bước ra ngoài, vừa đi vừa nói năng lảm nhảm, nói không ngoa chứ trông sáu thằng chúng tôi lúc đó chẳng khác gì mấy gã nát rượu.

Tôi loay hoay mãi mới lôi được con xe của mình ra khỏi hàng đống xe đang chen chúc ở cái nhà hàng này.

Vừa về đến nhà, chưa kịp làm gì thì thằng anh đã lôi tôi đi quán bar, nó bảo đi cùng cho vui. Ừ thì đi, đằng nào tôi cũng chưa đặt chân vào bar bao giờ.

...

Cảm giác đầu tiên của tôi khi bước vào quán bar là sự khó chịu, không khí ngột ngạt, xung quanh thì ồn ào đến mức không thể chịu nổi.

Anh tôi kéo tôi vào ngồi ở quầy thanh toán, ở đó đã có mấy người ngồi trước rồi thì phải. Tôi và anh vừa đến thì đã có tiếng gọi:

- Đức! Đến rồi đấy à? (Anh tôi tên Đức)
- Ừ, tao đến rồi.
- Ai đi cùng đấy?
- Thằng em tao. Nó tên T.

Sau màn chào hỏi xã giao thì lại đến màn uống rượu. Trời ạ, vừa xong bữa lúc nãy lại đến bữa này. Tôi nói nhỏ với anh:

- Em lúc nãy uống nhiều lắm rồi. Cho em ngồi một chút rồi về thôi.
- Anh không bắt mày uống đâu. Mày chỉ nhấp môi một chút gọi là thôi, anh cũng không uống nhiều đâu, đi như này chủ yếu là gặp mặt bạn bè chứ mấy cái vụ rượu chè anh không ham.

Nhấp xong ly rượu mời, mặc kệ mấy người đó nói chuyện gì, tôi mò ra một góc ngồi. Quán bar này đông người thật, mà hình như toàn thanh niên vào đây chứ chẳng thấy ai khác, chắc là toàn đại gia...

Đang nhìn ngó xung quanh, tôi bỗng thấy một người, trông khá giống QA, mà cũng không biết có đúng không nữa, đang đi cùng một thằng ra khỏi quán. Nhìn cách ăn mặc của thằng này thì cũng đủ biết là thuộc hàng đại gia rồi.

Tò mò, tôi bám theo hai người đó.

Không phải tôi thích soi mói chuyện người khác mà tại lúc nãy tôi thấy QA có vẻ khá say rồi, mà thằng kia chắc cũng chẳng tử tế gì nên tôi phải theo dõi xem cuối cùng sự tình thế nào.

Hai người ra khỏi quán, lên xe máy rồi rồ ga đi thẳng.

Tôi cũng nhanh chóng nhảy lên xe rồi bám theo.

Quả đúng như tôi dự đoán, thằng đó đưa QA vào nhà nghỉ.

Lúc này, trong đầu tôi thầm nghĩ: "Thôi rồi, thằng đó định xơi QA đây mà, làm sao đây?"

Nghĩ ngợi một hồi thì tôi cũng quyết định phải ngăn chặn sự việc đó xảy ra.

À mà quên mất, mình bé tẹo thế này, lao vào thì cũng không phải đối thủ của thằng đó, tốt nhất là gọi thêm mấy đứa bạn nữa.

Tôi bấm số gọi cho thằng Mạnh với thằng Tùng, có lẽ ba thằng là đủ.

Một lúc sau, hai đứa nó có mặt, tôi nói:

- Bọn mày đi theo tao, nhớ tí nữa lao vào thì úp sọt thằng đó luôn, rõ chưa?
- Rồi, nhanh lên, mà mày đã biết phòng nào chưa thế?
- Yên tâm, lúc nãy tao lén bám theo xem phòng rồi mới xuống gọi bọn mày mà.

Ba thằng đi từ từ lên tầng ba, sợ chạy thì sẽ làm kinh động đến mọi người.

Đứng trước cửa, tôi cảm thấy hồi hộp hơn bao giờ hết.

- Được chưa, tao đếm đến ba thì đạp cửa vào nhé.
- Ok.
- Một... hai... ba!

Tôi đạp cửa nhảy vào, không hiểu do vô tình hay cố ý mà thằng này quên khóa cửa phòng. Ba thằng tôi lao vào đúng lúc nó đang chuẩn bị cởi quần áo, QA thì nằm mê man trên giường, còn thằng đó thì cởi trần, còn mỗi cái quần là chưa lột.

Nó hốt hoảng kêu lên:

- Bọn mày làm gì thế?
- Làm gì hả? Làm gì thì tự biết nhé!

Nói xong, hai thằng bạn tôi túm cổ nó đập cho một trận, tôi thì lại gần xốc QA lên rồi đưa ra ngoài.

Cũng may mà đến đúng lúc, chứ muộn hơn chút nữa thì có lẽ đã...

Ra khỏi nhà nghỉ, tôi nói:

- Được rồi, bọn mày về nhà đi, có gì tao gọi sau.
- Ừ, thế bọn tao về đây.

Đưa QA về mà lòng tôi cứ như lửa đốt, tôi tự hỏi nếu hôm nay không có tôi thì QA sẽ ra sao? Tôi không ngờ chỉ mấy ngày không gặp mà QA đã thay đổi nhiều đến vậy, trước đây QA có biết đến quán bar hay vũ trường là gì đâu?

Từ một cô gái dịu hiền, QA đã trở thành một con người ăn chơi từ bao giờ vậy?

QA lẩm bẩm cái gì đó mà tôi nghe không rõ, giờ đây tai tôi chỉ nghe ù ù tiếng gió thổi chứ chẳng nghe thấy gì cả.

Đến nhà QA, tôi dìu QA lên phòng, đặt QA nằm xuống giường.

Nhìn QA lúc này trông thật thảm hại, nồng nặc mùi rượu, tóc tai thì rũ rượi...

Tôi xuống nhà pha cho QA ly nước chanh giải rượu. Quay lên, tôi khẽ đặt ly nước chanh xuống bàn bên cạnh giường rồi ngồi đó chờ. Tôi sợ lúc tôi rời đi, thằng đó có thể đến tìm QA, lúc đó thì nguy to...

Ngồi chờ một lúc, tầm đến mười một giờ kém thì QA tỉnh giấc, mà hình như vẫn còn rất say thì phải. Tôi nói:

- Mệt thì cứ nằm ngủ đi QA.

QA không nói, chỉ nhìn tôi chăm chăm. Tôi nói tiếp:

- Tại sao QA lại thành ra như vậy? Mới có mấy ngày mà QA thay đổi nhiều quá. T không thể ngờ đấy.
- QA muốn sống là chính mình.
- Là chính mình, nhưng QA có biết rằng QA suýt nữa đã bị...
- Chỉ là QA muốn tìm một chút hạnh phúc cho mình, chỉ một chút hạnh phúc thôi, T có hiểu không?

Tôi lặng im nghe QA nói.

- QA cảm thấy rất cô đơn và lạnh lẽo. Tại sao những người thân đều muốn rời xa QA? Bố mẹ thì đi làm xa nhà, một mình QA sống trong căn nhà rộng thênh thang. Bạn bè thì hầu hết đều chơi với QA vì tiền. Những rung động tình cảm đầu tiên, QA đã trao cho T. Dẫu biết rằng T đã có bạn gái, nhưng T hãy cứ để QA yêu thầm T như vậy, như thế cũng đủ tạo nên hạnh phúc.

QA nói xong thì bật khóc...

...

Trong men say, tôi cảm thấy đúng là mình có phần hơi ích kỷ với QA thì phải. Dù gì thì QA cũng có tình cảm với tôi, có lẽ tôi cũng nên đáp lại tình cảm đó.

Bỗng QA lao đến, ôm chầm lấy tôi, vừa khóc vừa nói:

- Em yêu anh, T!
- Đừng, QA, say rồi thì ngủ đi.
- Không, em không say. Em muốn nói với anh rằng em yêu anh, rất yêu anh!

QA hôn tôi một cách cuồng nhiệt, hai tay ôm chặt lấy cổ tôi.

Lúc này, một phần do men rượu vẫn còn, một phần do ham muốn bản năng, tôi không phản kháng mà đè QA ra hôn lại, tay tôi lại được dịp hoạt động.

Trong đêm tối, hai con người trong men say đang quấn quýt lấy nhau, thở từng nhịp thở gấp gáp...

...

...

...

Sáng ra tỉnh dậy, tôi vẫn cảm thấy hơi đau đầu, bất chợt phát hoảng khi thấy mình trong tình trạng không mảnh vải che thân, quay sang QA thì cũng chẳng khá hơn tôi là mấy, ngoại trừ bộ đồ lót...

Vội vàng tìm quần áo mặc vào, tôi định chạy ra ngoài thì bị QA giữ tay lại:

- Định chạy đi đâu thế?
- Á, QA dậy lúc nào vậy? Mặc quần áo lại đi. (Tôi quay mặt ra ngoài cửa)
- Tối qua thì không ngại, giờ lại ngại hả?
- Tối qua T... T cũng không biết tại sao, chắc là tại do men rượu...
- Đó là lần đầu tiên của mình đó, giờ T tính sao đây?

Chết tôi rồi, đã gần Tết rồi lại làm cái vụ này, thì ăn Tết không biết có ngon nữa không.

- Cái đó thì...
- T không cần đắn đo nữa, làm người yêu của QA nhé!

Hả?????????? Đã lỡ rồi có khi phải thực hiện vậy, không để Quỳnh biết là được.

- Được rồi, T đồng ý.
- Hihi, nhớ nhé, từ giờ T là bạn trai của QA rồi.
- Thôi, T phải về nhà chuẩn bị Tết đây, hôm nay 29 rồi.
- Ừ, chồng về nhé, chiều nay bố mẹ vợ lên đây rồi. Vui quá!

Híc, xưng vợ chồng nhanh thế.

Về nhà, anh tôi hỏi đi đâu mà đêm qua không về, tôi trả lời đại là ngủ ở nhà thằng bạn rồi trốn lên phòng luôn, hy vọng không có ai nghi ngờ.

T ơi là T...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Đô Thị: [ĐMBK - Nhàn tản] Ghi chép thôn Vũ
Quay lại truyện Tình yêu học trò
BÌNH LUẬN