Trời ơi, không biết phải đợi lũ con gái đến bao giờ nữa. Híc...
- Mấy mẹ nhanh lên, còn đi tắm biển nữa chứ.
- Trời thế này mà đòi tắm biển hả mấy ông tướng.
- Sao lại không, chơi hết mình luôn haha!
Thật tình là giờ này cả bọn muốn xuống biển lắm rồi, thôi thì kệ tụi nó, bọn tôi ra trước vậy.
Hóa ra cũng không ít người như tôi nghĩ, bãi biển khá đông.
- Ê, tụi mày nhìn kìa! (Thằng Ngọc chỉ tay)
- Gì đấy? Cái gì?
- Đấy...
Cả bọn quay ra nhìn theo hướng tay nó chỉ.
Ối giời ơi! Toàn mấy chị ăn mặc sexy thôi, nhìn mà muốn chào cờ...
Cả lũ ngẩn ngơ nhìn theo như mất hồn.
- Thôi đi mấy cha, định đứng ngắm đến tối à? (Tôi lên tiếng)
- Đang hay thì đứt dây đàn, tại thằng T cả đấy.
- Sao lại tại tao? Thôi xuống tắm đi tụi mày, tao máu lắm rồi.
- Thằng nào xuống sau cùng làm chó nhé!
Nói rồi cả bọn lao ào xuống biển như thể mười năm mới được thấy nước vậy.
- Thi bơi không? Bơi từ đây ra chỗ kia nhé! (Thằng Mạnh chỉ tay ra chỗ cuối bờ biển)
- Ok, ok. 1, 2, 3 bắt đầu!
Vừa dứt lời, cả bọn bơi như điên, lại còn hò hét ầm ĩ... (Không biết có quê mùa không, nhưng kệ vậy!)
Nhưng vừa mới bơi được khoảng mười phút thì thằng Tùng bỗng kêu oai oái:
- Á... á... Chân tao bị chuột rút rồi...
- Oát đờ hợi? (What the hell?)
Cả lũ xúm lại kéo thằng Tùng vào bờ:
- Mày yếu quá, mới bơi tí đã bị chuột rút rồi.
Lúc bọn tôi kéo chân cho nó mới buồn cười, cứ mỗi lần ấn vào chân thì nó không kêu, bỏ ra là nó lại kêu như lợn bị chọc tiết vậy.
- Cái tội không khởi động trước khi bơi đấy.
- Mà sao lũ con gái vẫn chưa ra nhỉ? (Tôi hỏi)
- Kia kìa! (Thằng Thuận vừa nói vừa chỉ)
Hóa ra mấy mẹ chậm trễ là do bận thay quần áo bơi...
Tôi đảo mắt nhìn khắp lượt để xem Quỳnh đang ở đâu, một phần vì lo lắng, một phần vì muốn xem Quỳnh mặc đồ bơi thì trông thế nào.
Nhìn một lát là thấy em ngay, không lẫn vào đâu được.
Vóc dáng thon gọn, đôi chân không dài mà cũng không ngắn, số đo ba vòng cũng không tệ, tóm lại là ổn...
Ôi trời! Nhìn mấy đứa con gái thế kia thì lại muốn chào cờ rồi, mà lúc đó cứ tưởng mỗi mình mình nhìn, ai dè quay lại thì thấy thằng nào cũng đang chăm chú nhìn bọn nó. Cơ mà nhìn vào đâu thì chắc mọi người đều biết rồi nhỉ?
Cả nguyên buổi chiều hôm đó, lớp tôi làm ầm ĩ cả một góc bờ biển, hết chơi đuổi nhau, thi bơi rồi lại ra nghịch cát... Tóm lại là trò nào có thể chơi ở biển là chơi hết.
5h30 chiều, cả lũ quay trở về khách sạn. Cả lũ con trai ở chung một phòng, có hai giường nên chia nhau ra mà ngủ.
Ăn tối tại khách sạn lúc 6h30...
7h. Cả lũ lại rủ nhau đi chơi đêm, ăn tối xong rồi mà vẫn thèm ăn tiếp, thế là lại kéo nhau đi ăn bánh cuốn và bánh đa.
Bánh cuốn thì bọn tôi ăn bánh Cầu Đất, cạnh mấy shop quần áo, chỗ đối diện đồn công an có cái ngõ ấy...
Bánh đa thì do đi vào buổi tối nên không được thưởng thức món bánh đa cua nổi tiếng (loại này chỉ bán vào buổi sáng). Thôi thì đành chịu, ăn ở mấy quán ven đường cũng được.
Ăn uống no nê thì bắt đầu buồn ngủ, kéo nhau về khách sạn nghỉ ngơi...
Nhưng đến tối tôi mới thấy bức xúc các bác ạ, buổi sáng nhìn bọn con gái thế kia thành ra lại muốn "ấy" quá, mà trong phòng giờ lại đông người, chả nhẽ lại chui vào phòng vệ sinh giải quyết?
Kìm nén lại cảm xúc của mình, tôi quyết tâm lên giường đắp chăn nằm đó.
Mấy đứa còn lại thì lôi điện thoại ra lướt Facebook. Mặc kệ chúng mày, ông ngủ đã, mệt rồi.
- Thằng T ngủ sớm thế, mới có 8h mà.
- Tao mệt.
- Sáng nay hò hét to nhất, mạnh mồm nhất mà.
Tôi im thin thít, chẳng buồn nói với tụi nó.
Đang lăn trong chăn sướng thì nhận được tin nhắn của Quỳnh:
- Anh ơi, ra đi dạo biển với em.
- Vào lúc này á?
- Vâng. Chứ còn lúc nào nữa.
- Ok. Chờ anh chút.
Tôi bật ra khỏi chăn rồi đi tìm quần áo mặc. Cả bọn thấy tôi mặc quần áo vào thì đứa nào cũng hỏi:
- Mày đi đâu đấy T?
- Tao đi có việc.
- Việc gì thế?
- Haha. Bọn mày còn không biết việc gì sao? (Thằng H nói giọng nham hiểm)
Cả bọn dường như hiểu ra ý của nó, không hẹn mà cùng nhau "à" lên một tiếng:
- Có cần tao đi cùng không T? Haha!
- Mày đi cùng phá nó hả?
- Anh T ơi, cho em đi cùng đi!
- Cái đờ mờ chúng mày, nói nữa ông phồng tôm chết giờ.
Bố lũ khỉ này. Thôi không chấp bọn mày nữa, tao đi dạo với Quỳnh đã.
Chạy vội ra ngoài thì đã thấy Quỳnh chờ tôi trước cửa khách sạn rồi.
- Anh xin lỗi, tại vướng mấy thằng bạn nên mới xuống muộn.
- Không sao đâu anh. Mình đi thôi.
- Em mặc ấm vào đấy. Đi biển tối giờ lạnh lắm.
- Anh yên tâm. Em mặc đủ rồi mà. Tự nhiên em thích đi dạo quá nên gọi anh ra đi cùng.
Cơ mà cầm tay em đi dạo trên biển cũng khá lãng mạn các bác ạ.
Tôi cứ cầm riết đôi tay nhỏ nhắn của em mà không muốn buông ra.
- Có lạnh không em?
- Đi cùng anh là em thấy hết lạnh rồi. Thật đấy!
- Em không qua được mắt anh đâu. Tay em đang run lên kìa.
Tôi dừng lại và ôm lấy em thật chặt. Mùi hương từ người em tỏa ra làm tôi ngây ngất, tôi thủ thỉ vào tai em:
- Em bôi son vị cherry hả?
- Vâng.
- Cho anh nếm thử nhé.
- Là như nào?
- Là như này này.
Tôi kề môi mình vào môi em và hôn em một cách nồng nhiệt. Cái lưỡi của tôi nó cứ di chuyển không ngừng... (Cơ mà các bác hôn đừng dùng lưỡi nhiều quá, nó sẽ mất cảm giác thú vị đó).
Trời ơi, phải nói là phê cực kỳ ý, môi em vừa mềm vừa thơm, cảm giác như chỉ muốn cắn một phát thôi!
Lúc đó hôn là em muốn đè ra làm vài "shot" rồi đấy, mỗi tội lúc đó đang ở bờ biển, lại chẳng có chỗ nào thuận tiện để thực hiện nhiệm vụ nên đành ngậm ngùi đi về khách sạn.
Tối đó tôi ngủ rất ngon, vừa được ăn "cháo" xong nên khoái phải biết!
Chỉ còn sáng mai nữa là phải xa Đồ Sơn rồi, thực sự là muốn ở thêm vài hôm nữa mới về nhưng không được, công việc học hành vẫn còn đấy, thôi thì chờ khi nào thi xong rồi đi tiếp cũng không muộn mọi người nhỉ?