* QA.
* Đúng. Em đây. Em đã trở lại.
Hóa ra lúc trước suy đoán của tôi là đúng, QA đã trở lại.
* Em về lúc nào thế? Tại sao không nói cho anh biết.
* Cũng giống như lần trước, em muốn làm anh bất ngờ. Em quay về để lấp đầy nỗi cô đơn, trống vắng trong con tim của anh.
* Em đã biết hết rồi à?
* Em biết, bề ngoài anh tỏ ra mạnh mẽ nhưng thực ra con tim anh rất yếu đuối trong tình cảm, phải không? Anh đừng cố gắng gượng nữa, hãy thả lỏng cho con tim mình đi, đừng ép nó phải làm những việc mà nó không thể làm được.
Tôi gần như bật khóc khi nghe những lời nói đó. Tôi ôm chầm lấy em và khóc như một đứa trẻ.
* Ngày mình chia tay, anh còn nhớ không?
* Có, anh vẫn nhớ.
* Kỷ niệm tình yêu của hai đứa không đủ dài để viết nên tiểu thuyết, nhưng với em nó lại quá sâu để có thể xoáy vào con tim bé nhỏ đang rỉ máu từng đêm... Em đã từng rất tuyệt vọng và không còn tin vào tình yêu nữa, nhưng giờ đây, em đã có niềm tin trở lại. Anh đã từng nói rằng: "Nếu mình có duyên nhất định sẽ gặp lại nhau" đúng không? Giờ đây em đã quay lại, điều đó là sự thật.
* Anh...
* Suốt 2 năm qua, em vẫn luôn theo sát anh. Quỳnh đã nói hết với em rồi, trước khi đi Quỳnh muốn em chăm sóc anh và phải làm anh thật hạnh phúc. Em yêu anh! Hãy để em được cùng anh vượt qua mọi thử thách.
Tôi khẽ mỉm cười và nói:
* Anh cũng yêu em. Ngốc ạ...
Những tia nắng cuối chiều còn sót lại chiếu xuống chúng tôi. Cuộc sống cần có những ngày mưa để ta có thể cảm nhận được sự cần thiết của ngày nắng.
Cuộc sống không đơn giản mà cũng không phức tạp, điều cốt lõi là bạn cảm nhận cuộc sống theo cách nào mà thôi...
Sắc màu cuộc sống, tình yêu cũng đủ loại, cốt lõi là bạn chọn loại màu sắc nào cho mình mà thôi...