Logo
Trang chủ
Chương 128

Chương 128

Đọc to

Tôi méo mặt nhanh dần đều khi thầy đang hỏi những câu mới lạ kinh hồn, thật là mở mang tri thức. Tôi vờ xoa đầu, suy nghĩ, thầm ước có một chữ nào đó xuất hiện.

Đang để ý vào cuốn vở trên bàn giáo viên của mình, thì tôi thấy cuốn vở bàn 1 đang mở sẵn, chào đón ánh nhìn từ tôi, vội cười một cái và đọc câu trả lời!!

5 phút sau!

- Phạm K rất tốt, có học bài, chép bài đầy đủ, 10 điểm. - Tôi ung dung về chỗ, sau khi hoàn thành xuất sắc phần thi của mình. Vội nháy mắt với con nhỏ bàn đầu, nhưng nó chỉ nói lại một câu.

- "Phải trả nợ đấy!"

Về chỗ, đập tay thằng Đô một cái ăn mừng, rồi thầy việc nào, trò việc đấy, tôi tiếp tục định hướng ngủ.

- Dậy ngay! - Điện thoại trong ngăn bàn rung, từ Nguyệt.
- Không.
- Cậu muốn tớ dùng biện pháp mạnh hả?
- Cậu dùng cả mạnh cả nhẹ cũng không bằng biện pháp ngủ của tớ.
- Thôi, thức đi, nhắn tin với tớ.
- Tớ ngủ cũng nhắn tin được mà.
- Thuốc cậu uống hết hạn rồi à? - Tin nhắn ngay sau đó.
- Rồi, tớ thức đây, nhắn tin nào!

Thế rồi, hai đứa lại trò chuyện y như hồi trước, ngỡ rằng, ranh giới ấy đang được lặp lại, một lần nữa.

Ra về, lại đạp xe sánh 3 cùng thằng Đô và Hiển, lần này rút kinh nghiệm, đi tránh thằng Đô ra, không lại bị ăn đạp, tiếp tục buôn chuyện.

- Chiều mai lớp đặt may áo đá bóng, chúng mày nghĩ ra tên chưa? - Thằng Hiển cười.
- Chắc là Đô cho nó đơn giản thôi. - Thằng Đô trả lời.
- Tao thì chắc đặt là KuiTar.
- Là cái đéo gì?
- Tên tao với UITAR từ GUITAR đấy.
- Àm hóa ra vậy, tên trẩu kinh. - Thằng Đô cười.
- Trẩu nhưng chuẩn hơn tên của chú!
- Lại muốn ăn đạp.
- Tao đạp lại đấy! - Tôi chống cự.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đô Thị Cổ Tiên Y
BÌNH LUẬN