hời gian thấm thoát trôi, cũng được một tuần rồi.
Chẳng còn mẩu giấy ai đó gửi lại cho tôi trong hộc bàn.
Khá lâu rồi, tôi cũng chưa gặp Len.
Nhưng đổi lại, giữa tôi và Nguyệt lại trở nên thân thiết một cách kỳ lạ.
Giá như chúng tôi chưa có một kết thúc nhạt nhẽo trước đó...!
Tôi nhớ, là một buổi chiều giữa tháng 10, tan học.
Sau khi lấy xe từ bãi gửi, tôi chẳng tìm thấy thằng Hiển hay Đô để về cùng, nên tự mình chọn một lối đi tắt để về nhà.
Là băng qua 2 cánh đồng rộng lớn, hít hà hương gió, thong dong trên con đường rộng rãi và vắng vẻ đến sợ.
Có khi, tôi thích sự cô độc này hơn, chỉ một mình.
Thích cả những nơi rộng lớn mà yên tĩnh như vậy.
Được một đoạn, rất nhiều tiếng xe máy từ đằng sau khiến tôi phải chú ý, đặt ra câu hỏi to lớn trong đầu: "Con đường này, thường ngày vốn đâu có xe cộ qua lại?"
Ngoảnh mặt ra đằng sau nhìn, một đám học sinh mặc áo trường tôi ở phía sau, chúng phóng nhanh đến gần tôi, hoặc muốn vượt xe tôi để phóng lên phía trước.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tru Tiên (Dịch)