Logo
Trang chủ
Chương 52

Chương 52

Đọc to

Ngày đầu tiên đi học sau khai giảng…

Chính xác là chưa có lễ khai giảng, nhưng năm học mới đã chính thức bắt đầu với tôi. Phải nói rằng, tôi biết mình đã trở thành một cậu học sinh cấp 3, đã lớn đầu hơn trước. Giờ thì tôi đã bắt đầu được tự phong cho mình cái quyền tự nhận là trưởng thành mặc dù tính nết vẫn rất là trẻ con.

Những ngày ấy với tôi, mỗi lần đến lớp đều gục mặt xuống bàn, rồi đánh một giấc cho đến khi các tiết học bắt đầu, tôi ít nói và cũng không muốn bắt chuyện với ai. Tôi nghĩ học chung cùng một lớp, thời gian còn dài để làm quen, chưa cần vội. Nhưng sau này, cũng vì thế, mà bản thân tôi trở nên khó gần hơn bao giờ hết, trong trạng thái tôi tự khép mình và xa lánh tất cả!!!

Hồi này thì tôi hay mang điện thoại đi học, cũng chẳng biết mình mang đi thì được gì, nhưng cứ phải xa cái điện thoại một lúc là tôi cảm thấy rất là khó chịu, đến giờ cũng vẫn như vậy!!! Buồn cười, cũng vì chuyện tôi mang điện thoại đi học thường xuyên, mới có câu chuyện này kể cho các bạn!!! Tôi nói thật đấy!

Tiết học đầu tiên trôi qua, tôi cũng vừa vươn mình sau một giờ học hành đầy căng thẳng, bỗng để ý sang bên thằng Đô, thấy nó đang loay hoay với cái điện thoại của nó, tò mò tôi hỏi?

- Gì thế mày?
- Có số lạ nháy máy tao suốt cả tiết vừa rồi, bực mình không thể chịu nổi!! – Nó đáp.
- Chú cứ bình tĩnh, hít thở thật sâu, đâu đưa máy đây anh xem số ấy có quen không nào!!
- Đây! – Nó đưa…

Tôi khẽ rùng mình nhận ra khi đó là số máy mà 2 giờ sáng hôm nay nhắn tin cho tôi… Không nói được lời nào, tôi tròn mắt ngạc nhiên. Nó thấy tôi trở nên kỳ lạ, liền hỏi gắt…

- Mày biết Số ai đúng không?
- Đâu.. tao chịu… - Tôi khẽ nhìn xung quanh lớp, xem có phải số của một ai đó trong lớp hay không. Nhưng tôi chẳng thấy ai khả nghi cả.
- Ờ, để tao nhắn tin hỏi. – Nó cười nhạt.
- Mày nhắn đi…

Vậy là cả tiết 2 và 3, thằng Đô không lo học và ghi chép bài, cứ cúi xuống ngăn bàn nhắn tin hí hoáy với số máy lạ lẫm ấy, tôi bắt đầu nghi ngờ về một kế hoạch của ai đó… Nhưng chia buồn cho ĐÔ, khi anh ấy tốn không biết bao nhiêu tin nhắn, cũng chẳng biết nổi chủ nhân số máy là ai, đọc tin nhắn của nó tôi cười!

Nó:
- Cho hỏi bạn là ai nhỉ?
Số máy lạ:
- Không nói, tự đoán đi.
Nó:
- Chịu, không đoán được, nói đi.
Số máy lạ:
- Không nói.
Nó:
- Thế bạn có nói không?
Số máy lạ:
- Mình không nói thì bạn làm gì mình.
Nó:
- Ơ!
Số máy lạ:
- Hi!
Nó:
- Bạn bỏ ngay kiểu nháy máy ấy đi mất lịch sự lắm.
Số máy lạ:
- Kệ mình.
Nó:
- Nhưng mình không thích.
Số máy lạ:
- Kệ bạn.
Nó:
- Mình điên rồi đấy!
Số máy lạ:
- Để mình gọi xe cứu thương cho.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Tại Tu Tiên Giới Vạn Cổ Trường Thanh
BÌNH LUẬN