Chương 730: Hỏa diễm chòm sao

"Băng nát rồi, cẩn thận!""Nước biển dường như không đóng băng được, đáng chết, khả năng khống thủy của những con xích lăng yêu này thật khủng khiếp, chúng ta lùi lại một chút!""Lùi về phía hòn đảo!"Từ xa đã vọng đến tiếng kêu của mọi người. Mục Ninh Tuyết thấy tình hình không ổn, lườm mạnh Mạc Phàm vô sỉ, không còn thời gian truy cứu hành động của tên vô lại này, vội vàng nhắm mắt lại tiếp tục tập trung.Mục Ninh Tuyết cũng bị Mạc Phàm chọc tức. Nếu không phải tòa đảo tam giác này cần lĩnh vực đóng băng của nàng bao phủ khắp nơi, nàng đã tập trung toàn bộ hàn lực đánh về phía Mạc Phàm. Lần trước hắn dám trộm tay, lần này ngay cả eo cũng dám chạm!Eo của nữ nhân, là đàn ông có thể chạm sao???. . ."Đồ tiện nhân, đồ tiện nhân này, tiện nhân thừa dịp người gặp nguy!" Tức giận nhất vẫn là Quan Ngư.Mục Ninh Tuyết băng thanh ngọc khiết là người hắn yêu nhất, làm sao cho phép người khác chạm vào? Dưới cái nhìn của hắn, Mạc Phàm này còn đáng ghét hơn cả xích lăng yêu, càng đáng giết!"Ngươi còn dám thừa dịp người gặp nguy, ta sẽ giẫm nát tay ngươi!" Quan Ngư giận dữ nói."Thật ra nụ hôn đầu của nàng cũng bị ta cướp đi, ngươi có muốn chém luôn cả miệng ta không?" Mạc Phàm nói.Câu nói này vừa thốt ra, Quan Ngư còn chưa kịp phản ứng, Mục Ninh Tuyết bên cạnh đã lảo đảo. Lớp băng tuyết mạnh mẽ vừa khó khăn lắm ngưng tụ được, chỉ vì nội tâm rối loạn mà tan đi hoàn toàn.Hoa tuyết lộn xộn rơi xuống, tan chảy ngay giữa không trung. Nước biển phun trào, lớp băng bên trên cũng bắt đầu nứt vỡ."Ngươi tránh xa ta một chút!" Mục Ninh Tuyết không nhịn được nói."Ngươi xem kìa, ngươi làm cho Tuyết Tuyết nhà ta nổi giận rồi. Xin ngươi sau này tránh xa nàng mười mét trở lên được không?" Mạc Phàm chỉ vào Quan Ngư nói."Ta nói là ngươi!" Mục Ninh Tuyết trừng mắt Mạc Phàm.Vừa nãy nàng còn khống chế rất tốt, băng tuyết cũng theo nhịp điệu hoàn mỹ của nàng từng bước đông lại. Tưởng chừng toàn bộ hải vực sắp đóng băng kiên cố, tên thần kinh Mạc Phàm này lại chạy tới, phá hỏng tâm trạng của nàng. Tâm trạng vừa loạn, lực lượng đóng băng theo tâm trạng tự nhiên cũng tiêu tán!"Được, ta không nói nữa." Mạc Phàm biểu thị đầu hàng, không nhắc lại chuyện xưa.Trên thực tế, nụ hôn đầu của Mục Ninh Tuyết đúng là bị hắn cướp đi, nhưng khi đó cả hai còn nhỏ chơi trò "đóng giả làm bố mẹ". Mạc Phàm lấy lý do hắn đóng vai chồng, phải hôn mới tính là kết hôn, lừa gạt nụ hôn đầu của người ta lúc còn thơ ấu.Thật không may, Mục Ninh Tuyết lại mơ hồ nhớ ra chuyện này, nên Mạc Phàm vừa nhắc đến nàng liền bùng nổ tiểu vũ trụ!. . .Mục Ninh Tuyết tiếp tục nhắm mắt lại, nhưng không hiểu sao Mạc Phàm ở bên cạnh, nàng luôn cảm thấy có một quả bom hẹn giờ ở gần đó, rất khó tập trung.Suy nghĩ một chút, để phòng ngừa tên thần kinh này lại tới gần, Mục Ninh Tuyết đơn giản ngưng tụ ra một luồng khí lưu, tạo thành một bức tường gió lượn lờ quanh người.Bức tường gió có sức nổi nhất định, thân thể mềm mại của Mục Ninh Tuyết cũng theo đó từ từ trôi nổi lên.Mái tóc bạc tùy ý bay múa, đôi tay mảnh mai mềm mại từ từ mở ra. Nàng nhẹ nhàng trôi nổi tựa như một tinh linh thiếu nữ trong sáng ôm ấp gió tuyết. Theo băng linh tâm cảnh của nàng, mùa này cũng sẽ thay đổi trong khoảnh khắc!Tuyết bay bay xuống, biển cả vừa muốn nổi lên rất nhanh bị chế ngự. Những bọt nước nhỏ vừa cuốn lên cũng bị đóng băng ngay trong quá trình nhảy múa.Sau khi điều chỉnh lại tâm thái, lĩnh vực băng sương mà Mục Ninh Tuyết thả ra trở nên mạnh mẽ hơn. Lớp băng ban đầu bị che phủ bởi lớp tuyết dày hơn. Hải vực suýt nữa giành lại tự do lại một lần nữa bị đóng băng hoàn toàn. Dù có phá nát lớp băng cũng không nhìn thấy nước biển bên dưới!Đám xích lăng yêu vừa định dời sông lấp biển, làm một đợt phản công, để những nhân loại này nếm mùi lực lượng của chúng nó náo loạn biển cả. Kết quả là những đợt sóng nước vừa khó khăn lắm dằn vặt ra lập tức đóng băng toàn bộ, khiến đám xích lăng yêu tức giận gào thét lung tung!Chúng nó không thích lạnh giá, càng không thích băng. Việc Mục Ninh Tuyết biến lãnh thổ của chúng nó thành một nơi băng giá mà chúng nó không thể khống chế, sự phẫn nộ của đám xích lăng yêu càng tập trung toàn bộ vào công chúa băng tuyết đang trôi nổi ở trung tâm này!"Gay go, chúng nó toàn hướng về phía Mục Ninh Tuyết xông tới." Lê Khải Phong vừa quay đầu lại, phát hiện bốn mươi, năm mươi con xích lăng yêu bỏ qua bọn họ, toàn bộ xông về phía Mục Ninh Tuyết.Chúng nó cũng biết, muốn giải phóng lực lượng thủy yêu chân chính của mình, nhất định phải giải quyết công chúa băng giá này đi.Bốn mươi, năm mươi con xích lăng yêu toàn bộ xông tới. Một số nhảy lên giữa không trung, một số mạnh mẽ ngự thủy, mặc cho đầu sóng đưa chúng nó đến vị trí nhất định rồi đột nhiên bay lượn như hải âu, móng vuốt to lớn thành hình mũi tên...Bốn phương tám hướng lập tức toàn bộ là xích lăng yêu. Tốc độ di chuyển của những yêu quái này lại cực kỳ nhanh. Những người khác phân tán ở gần đó trong chốc lát không thể trở về phòng thủ!"Cản được bao nhiêu con thì cản. Chúng nó đã từ bỏ phòng thủ để đối phó Mục Ninh Tuyết, bây giờ là lúc dễ giết chúng nó nhất." Tương Thiểu Nhứ rõ ràng quan tâm đến việc giết địch hơn, nói với những người khác.Tương Thiểu Nhứ nói không sai. Đám xích lăng yêu càng không để ý đến bọn họ để tấn công Mục Ninh Tuyết, thì càng dễ dàng bị bọn họ chém giết!. . ."Đám tạp ngư như vậy!" Mạc Phàm thấy nhiều xích lăng yêu xông tới như vậy, lập tức "phi" một cái.Quan Ngư bên cạnh khóe miệng co giật, nhưng hiện tại hắn cũng không có tâm trạng để ý đến những chuyện lén lút của Mạc Phàm. Số lượng xích lăng yêu có chút nhiều, một mình hắn căn bản không cản được nhiều như vậy."Tạp ngư... À, Quan Ngư, hướng đó ngươi phụ trách, còn lại giao cho ta." Mạc Phàm chỉ huy một câu."Hừ, khoe mẽ cái gì?" Quan Ngư quả thật chỉ có thể quản lý một hướng. Hệ tu luyện của hắn thích hợp với vu hồi, tập kích, không thích hợp với kiểu chiến đấu bị bao vây này."Tuy rằng không được thuần thục lắm, nhưng lúc này chỉ có phép thuật này là thích hợp nhất rồi!" Mạc Phàm lẩm bẩm nói.Mạc Phàm đứng ở chỗ gần Mục Ninh Tuyết hơn. Cảm nhận được nguy hiểm, Mục Ninh Tuyết lúc này cũng từ từ từ trên không trung phiêu rơi xuống. Khoảnh khắc chạm đất, nàng mở mắt ra, nhưng đột nhiên phát hiện lại có bốn mươi, năm mươi con xích lăng yêu đồng thời lao về phía nàng.Lúc này làm sao nàng có thể lại đi phóng thích lĩnh vực? Chỉ dựa vào Mạc Phàm và Quan Ngư hai người rất khó ngăn cản xích lăng yêu không tiếp cận nàng.Mục Ninh Tuyết vừa muốn ngâm xướng băng tuyết chi chú, nhưng theo đó là một trận đầu váng mắt hoa, thân thể mềm mại không khỏi run rẩy.Mạc Phàm ở một bên đỡ lấy, lần này hắn cũng không có ý định chiếm tiện nghi."Ngươi nghỉ ngơi một lát đi, có ta ở đây, chúng nó đừng hòng tới gần!" Mạc Phàm chưa bao giờ nghiêm túc và chăm chú như vậy.Mục Ninh Tuyết vừa muốn nói gì, lại phát hiện đôi mắt đen của Mạc Phàm đột nhiên bắt đầu cháy rực, trong ánh lửa đỏ rực lại chiếu ra một chòm sao bốc cháy rực rỡ và cực kỳ hoa lệ!Tinh đồ liên tục xuất hiện quanh người Mạc Phàm, mỗi bức đều được nối liền bởi bảy đạo tinh quỹ...Tinh đồ và tinh đồ lại đan xen nhau chiếu rọi. Khi đồ án ban đầu dần dần tạo thành một chòm sao hỏa diễm lập thể, xa hoa, duyên dáng và chấn động!Chương trình ủng hộ Thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện

Đề xuất Voz: Tôi Thay Đổi Từ Khi Có Siêu Năng Lực
BÌNH LUẬN