Logo
Trang chủ

Chương 1209: Chiến lực ngập trời

Đọc to

Hứa Ứng cười nói: “Ta thì không để ý, bất quá nàng để ý. Ta có người thương khác tại Địa Tiên giới, ngươi nếu là có thể để nàng đồng ý, hết thảy dễ nói.”

Minh Mạn công chúa mắt sáng lên: “Nàng rất biết đánh nhau sao?”

“Kẻ lái thuyền Long Hoa thành đụng người, chính là vậy.”

Minh Mạn công chúa nghe vậy, không hề sợ hãi, ngược lại ý chí chiến đấu sục sôi, nói: “Đệ tử nhất định chuyên cần khổ luyện, sớm ngày thuyết phục nàng!”

Hứa Ứng cười ha ha, một thân nhẹ nhõm.

Lúc này Long Đình đế đô đã sớm người người tấp nập, khắp nơi đều là Long Tiên, đều đang đợi trận chiến này. Thậm chí còn có không ít Long Tiên từ vùng đất biên thùy vội vàng chạy đến, chỉ vì được tận mắt chứng kiến Hứa Ứng cùng Đế Tử quyết đấu.

Trận chiến này, không chỉ là thắng bại của hai người, đồng dạng cũng là một trận chiến quyết định mạnh yếu giữa đạo pháp Địa Tiên giới và Thiên Tiên giới, tín niệm về đạo pháp Bỉ Ngạn và tín niệm về táng hóa của Long tộc, đều tụ tập trong trận chiến này!

Thiên thừa tướng Nguyên Hanh không sắp xếp trận chiến này trong Tiểu Chư Thiên. Cao thủ Long Đình nhiều như mây, chiến lực có thể địch Chí Tôn tính bằng nghìn, có thể trong hư không khai thác thế giới, diễn hóa Tiểu Chư Thiên. Nhưng Tiểu Chư Thiên khó có thể chịu đựng sự trùng kích thần thông của những cao thủ như Hứa Ứng, Đế Tử Minh Hi.

Bởi vậy Nguyên Hanh sớm đã sai người dời cư dân vùng ngoại ô Long Đình đế đô đi, đưa ra vạn dặm, bốn phía dựng pháp bảo Sơ Thiên Bảo Tháp.

Bảo vật này sau khi dựng lên, cao tới ngàn trượng, đứng trên không trung hoặc trên mặt đất, tuy không có nhiều uy lực, nhưng lại giỏi nhất trong việc hấp thu thần thông, uy lực pháp bảo. Đừng nói Hứa Ứng, Minh Hi Đế Tử hai người chỉ là Đạo cảnh thất trọng, cho dù là Đạo cảnh bát trọng, uy lực thần thông cũng không thể thoát ra khỏi phạm vi bao phủ của 108 tòa Sơ Thiên Bảo Tháp.

Long tộc cần dùng trận chiến này để cứu vãn danh tiếng đang gặp nguy hiểm vì việc táng hóa tràn lan.

Chỉ là ai cũng không biết, Đế Tử Minh Hi sớm đã không còn là người có thể quyết định chiến cuộc, các trưởng lão Long tộc đã gửi gắm hi vọng vào công tử Hồng Ba từ Bỉ Ngạn tới.

Hứa Ứng cùng Đế Tử Minh Hi đi tới, vô số ánh mắt tập trung vào hai người họ, đột nhiên một âm thanh hô lên: “Đánh chết man di Địa Tiên giới!”

Kèm theo âm thanh hô đó, là một đạo hàn quang bay tới, “bá” một tiếng chém lên người Hứa Ứng.

Đó là một thanh Cốt Long bảo kiếm, cực kỳ sắc bén, uy lực bá đạo, nhưng đụng lên người Hứa Ứng liền “đùng đùng” nổ tung, nát không còn một mảnh.

Minh Mạn công chúa giận tím mặt, nhún người nhảy lên giết vào đám rồng, xách Long Tiên vừa dùng kiếm đánh lén Hứa Ứng ra đánh cho một trận, quát: “Đánh lén sư phụ ta, là muốn để ta thủ tiết sao?”

Long Tiên kia bị nàng đánh gãy xương cốt, ngất đi.

Minh Mạn công chúa lúc này mới chú ý tới ánh mắt bất thiện xung quanh, những Long Tiên kia nhìn chằm chằm nàng, từ từ xông tới: “Ở đây còn có một tiểu man di!”

“Đánh chết nàng!”

Một đám Long Tiên cùng nhau xông lên, bao vây Minh Mạn công chúa.

Minh Mạn lúc này mới nhớ tới, mình vì muốn câu dẫn sư phụ nên đã hóa thành hình dáng thiếu nữ loài người, không phải công chúa Long tộc, bởi vậy những Long Tiên này mới dám ra tay hạ sát thủ với mình.

Nhưng mà...

“Muốn thắng qua sư nương, trở thành sư nương, không chịu chút khổ sao có thể thành?”

Nàng hưng phấn khôn tả, viễn tổ huyết mạch bộc phát, cùng những Long Tiên kia đánh giết thành một đoàn.

“Lão Long, nữ tử này không tệ, trong hậu đại của ngươi, xem như huyết mạch tinh khiết nhất.” Âm thanh Tổ Thần truyền đến.

Hứa Ứng theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy Tổ Thần, viễn tổ Đại Long cùng “tiểu man di” Thánh Tôn cùng nhau đi tới. Trong ba người này, Tổ Thần và viễn tổ có long nữ hầu hạ, duy chỉ có Thánh Tôn mang theo xiềng chân còng tay, các loại phong ấn treo trên người. Chắc là vì đánh Đế Tử Minh Hi mà Long tộc mới nghiêm ngặt đề phòng hắn như vậy.

Hứa Ứng lắc đầu: “Thủ đoạn phong ấn như thế, sao có thể phong được Thánh Tôn?”

Học thức của Thánh Tôn quá uyên bác, căn bản không thể bị những phong ấn này vây khốn, sở dĩ mang theo xiềng chân còng tay, đơn giản là đánh không lại một số trưởng lão Long tộc tu vi cao thâm cùng Đế Minh Đạo mà thôi.

Ánh mắt hắn rơi vào người Tổ Thần, chỉ thấy bước chân Tổ Thần rơi xuống, mặt đất liền bắt đầu phù phiếm.

Hứa Ứng mắt sáng lên: “Thực lực tu vi của Tổ Thần đã hoàn toàn khôi phục, không đúng, phải nói, hắn còn mạnh hơn thời kỳ toàn thịnh năm đó!”

Mặt đất dưới chân bọn họ, là mặt đất hình thành từ đạo hôi của trọn vẹn một triệu năm!

Tổ Thần dẫm lên, mặt đất phù phiếm, nói rõ hắn đã nắm trong tay Thiên Đạo của Thiên Tiên giới, tùy thời có thể biến đạo hôi bao phủ Thiên Tiên giới trở lại thành Thiên Đạo!

Loại Thiên Đạo này, không phải Thiên Đạo thời kỳ Thái Cổ Long Đình, mà là Tân Thiên Đạo đã trải qua ngàn vạn năm ma luyện!

“Tổ Thần lần này tăng lên cực nhanh, không uổng công ta một phen dạy bảo.”

Hứa Ứng có chút vui mừng, hắn truyền Thiên Đạo cho Tổ Thần, thật ra là từ cựu đế Minh Tuân, nhưng dù sao cũng là Hứa Ứng truyền, bởi vậy Hứa Ứng chủ động nhận công lao về mình.

“Lục Dị Nhân!”

Hắn đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc, không khỏi ngẩn ngơ. Lục Dị Nhân nghênh tiếp ánh mắt hắn, mỉm cười gật đầu.

Hứa Ứng khẽ gật đầu ra hiệu, thầm nghĩ: “Giao thông giữa Địa Tiên giới và Thiên Tiên giới đã đứt, hắn làm thế nào vào Thiên Tiên giới? Chẳng lẽ là từ Âm gian tới? Thiên Đạo Thiên Tiên giới đã khôi phục rồi?”

Da đầu hắn run lên, đột nhiên dừng bước, Thiên Tiên giới trong khoảnh khắc biến mất trước mắt hắn, thân thể hắn rơi xuống, đã tới Âm gian Thiên Tiên giới!

“Tu vi Tổ Thần khôi phục, quả nhiên làm Âm gian xuất hiện!”

Tuy nhiên, điều khiến hắn thở phào nhẹ nhõm là, dù Âm gian Thiên Tiên giới khôi phục nhờ Thiên Đạo khôi phục, nhưng đến nay vẫn chưa kết nối với Địa Tiên giới.

Thân hình Hứa Ứng lại xuất hiện ngoài Long Đình đế đô, kinh ngạc phi thường: “Hắn không phải từ Âm gian tới, chẳng lẽ còn có con đường khác có thể vào Thiên Tiên giới... Chờ một chút! Ta hiểu rồi!”

Ánh mắt hắn rơi vào người Lục Dị Nhân, thầm nghĩ: “Trên người hắn có một kiện pháp bảo luyện chế từ Thúy Nham! Hắn dựa vào pháp bảo đó, xuyên qua lại giữa Tam Giới!”

Bên cạnh Lục Dị Nhân còn có một dị nhân khác, thể phách cao lớn, sánh vai cùng Lục Dị Nhân.

Hứa Ứng và dị nhân kia chạm mắt, lập tức cảm thấy trong mắt dị nhân kia có chiến ý hừng hực, giống như dã thú, cảm giác xâm lược cực mạnh.

“Gia hỏa này, trông như gấu trúc, sao lại có sát ý nặng như vậy với ta?”

Hứa Ứng mơ hồ cảm thấy khí tức người này có chút quen thuộc, nhưng không nhớ rõ đã gặp khí tức tương tự ở đâu, thế là không để trong lòng. Dù sao năm đó hắn giết công tử Thất Huyền vô cùng gọn gàng, không lưu lại khí tức của công tử Thất Huyền.

Lúc này, Long Đế Minh Đạo giáng lâm, khí thế áp xuống, khiến tiếng ồn ào xung quanh dần ngừng lại, chỉ có Minh Mạn công chúa vẫn đang chém giết cùng một đám Long Tiên, đánh cho trời long đất lở.

Đế Minh Đạo thấy vậy, khẽ cau mày, nhưng cũng không thể làm gì. Con gái này của hắn vốn luôn hiền lành, xưa nay không thích đánh nhau, cũng không gây chuyện thị phi. Nàng luôn gặp cảnh khốn cùng bị người bắt nạt, bởi vậy hắn mới yêu thương như vậy.

Nhưng từ khi theo Hứa Ứng, đánh nhau chưa bao giờ dứt.

Đế Minh Đạo nhìn quanh một vòng, ánh mắt rơi vào người Lục Dị Nhân, hai người ánh mắt chạm nhau, Lục Dị Nhân mỉm cười, không lên tiếng.

“Thương Chúc Chân Vương không ở bên cạnh hắn? Vậy chắc chắn ẩn nấp trong bóng tối, hai người một sáng một tối, hỗ trợ lẫn nhau, quả nhiên âm hiểm!”

Đế Minh Đạo thu hồi ánh mắt, một Bất Hủ ẩn mình trong bóng tối, tuyệt đối cực kỳ đáng sợ.

“Nhưng may mắn cha con chúng ta cũng đồng dạng âm hiểm.”

Đế Minh Đạo thầm nghĩ, “Thái thượng hoàng giờ phút này cũng ẩn thân trong bóng tối, bây giờ xem ai sẽ động thủ trước.”

Thiên thừa tướng Nguyên Hanh vội vàng đi tới trước mặt hắn, nói: “Bệ hạ?”

Đế Minh Đạo trầm giọng nói: “Có thể bắt đầu.”

Nguyên Hanh xưng phải, thẳng lưng, tiếng như sấm vang, truyền khắp nơi: “Hiện có man di Hứa Ứng từ Địa Tiên giới xa xôi tới, cầu Bỉ Ngạn pháp môn của Thiên Tiên giới ta. Hứa Ứng hung ác, tại Thiên Tiên giới ta đả thương người, nhưng bệ hạ có lòng yêu tài, bởi vậy ân cho hắn được chiêm ngưỡng diệu pháp Bỉ Ngạn của Thiên Tiên giới ta. Hôm nay trận đầu, điện hạ Minh Hi dạy bảo man di Hứa Ứng!..”

Đề xuất Voz: Cú Ngã - khởi đầu hay kết thúc
BÌNH LUẬN