Ổng lạch cạch mãi mới mở cửa. Cửa vừa mở, đám đông ập vào. "Anh đã bị bắt, anh có quyền giữ im lặng, tất cả những gì anh nói sẽ làm bằng chứng lại anh trước tòa...". Manh động nhất là hai đứa con của cô vợ, lao vào giằng xé dâm phụ kia, la hét um sùm chửi ông già. Em tưởng phải đang "luy" chứ, ai ngờ cao cổng kín tường :sosad:. Nhưng team leader của chúng ta hết sức bình tĩnh. Chỉ một tiếng can ngăn đã làm hai đứa con ngoan như cún lùi lại thủ thế. Cô ấy không thèm chửi bới, la mắng, hay hành hung dâm phụ kia một chút gì mà kéo đám đông xuống dưới nhà. Vậy mà thấy trên mạng, lời kể của mấy bà tám là lột đồ lột áo các kiểu làm em hứng thú tột đỉnh bỗng dưng tụt một phát xuống như thượng mã phong :stick:...
Sau khi để cho đôi gian phu dâm phụ chỉnh tề, xuống dưới quầy. Cô ấy cho dâm phụ kia về, và hai mặt một lời với ông chồng. Em cũng chẳng nhớ rõ đôi co thế nào nhưng nội dung chính là: cô ấy muốn bắt quả tang, để ông chồng không có chối, để làm bằng chứng rõ ràng cho mọi người cũng như hai đứa con biết.
Ông chồng thì quả thật hèn nhát vô cùng, ấm ớ rồi cụp đuôi lặn mất. Em cũng không biết ai là chủ gia đình nữa :sosad:. Cũng có một vài người dân xung quanh hiếu kỳ ngó vào xem. Em phải ra xua đuổi để cố gắng "che chở" cho gia đình cô ấy thì ít, mà sợ lộn xộn nhà nghỉ thì nhiều.
Phải nói lúc này em thần tượng cô ấy vãi l** ra, phong thái rất điềm tĩnh, không vô văn hóa như các "phường" mà em đã từng nghe, từng biết. Rồi ông chồng đi khỏi thì cô ấy òa khóc như trẻ con, hai đứa con lao vào an ủi mẹ. Lúc này hai thanh niên đi cùng (có vẻ là bạn thằng con trai) đã được cho về. Chỉ còn lại ba mẹ con cùng em - một thanh niên yêu công lý, nhân nghĩa :beauty:. Em cũng không phải loại đàn ông kém cỏi, đến động viên cô ấy một câu:
- "Thôi cô ơi, về nhà đi chứ giờ lớn chuyện cũng chẳng hay ho gì, dân chúng người ta cười mình thôi."
- "Cô khổ lắm con ơi, con thấy rồi đấy. Nhục lắm con à, lần này là lần thứ ba rồi. Trách thì trách chồng cô thôi."
- "Dạ, đàn ông hay vậy mà cô, nhưng từ từ người ta cũng biết quay về gia đình thôi" - em cũng hóng hớt, an ủi xã giao tí, vô tình đang biện hộ mẹ nó cho mình chăng :beauty:.
Rồi đứa con gái cũng òa khóc. Không bỏ lỡ cơ hội, em chuyển sang an ủi đứa con gái, hỏi han tí gọi là. Và em moi được tí info là ông này có tật từ lâu rồi. Lần này chắc đệ đơn ra tòa. Ổng trai gái lung tung đã đỡ, lại còn đem tiền nhà quá trời đi cho gái, éo biết có đòi được không hả các bác :surrender:. Bà cô kia thì buôn bán vải ở chợ thì phải, hai vợ chồng cùng làm, mà giờ ổng nghỉ đi "làm" cái này luôn. Em nhìn bề ngoài thì có vẻ gia đình cũng khá. Tiếc là em lại không dám xin info con bé ấy, vì trong lúc tang gia bối rối, làm vậy cũng hơi kì nhỉ?
Đấy sự việc chỉ có thế thôi, diễn ra trong văn minh lịch sự - có lẽ tất cả là nhờ sự giúp sức của em :nosebleed:. Thế mới nói đàn ông chúng mình nhiều khi đem lại đau khổ cho phụ nữ, em cũng thấy xấu hổ thay. Nhất là khi đã có gia đình, không còn tình thì cũng có cái nghĩa, cũng vì con cái. Bởi vậy em cực ghét những đôi gian phu dâm phụ. Tính em thì không có bậy bạ, lăng nhăng vậy, em không bắt cá hai tay, hay nhiều tay... Em là em xong đứa nào, chia tay rõ ràng rồi em mới vớt đứa khác - nhưng mà nhiều đứa vãi l** nhiều khi chẳng nhớ nổi :stick: