Logo
Trang chủ
Chương 4

Chương 4

Đọc to

**Những ngày đầu khám phá thế giới của các cặp tình nhân**

Thời gian đầu mới đi làm, em cũng háo hức lắm với cái thế giới này, biết đâu mình sẽ trở thành một thành viên năng nổ của chốn này. Như một vài bác đã "khuyên" hay xui dại em trên này, em cũng từng nghĩ đến việc đặt camera ẩn để thử một thú vui bệnh hoạn mới. Nhưng dường như lương tâm, đạo đức nghề nghiệp của em nó quá lớn các bác ạ, nên vẫn giữ vững được tấm lòng thanh bạch này. Mặc dù thế nhưng con quỷ trong em thỉnh thoảng nó vẫn thôi thúc, tò mò.

Số là các cặp trai gái vào đây thì đều phải qua con mắt diều hâu của em. Nhờ thế em cũng được diện kiến đủ các thể loại nhan sắc thượng vàng hạ cám, già trẻ lớn bé... Thường thì các cặp này vào thì nam rất là hớn hở, hùng hổ... nữ thì e thẹn, bẽn lẽn hay bịt khẩu trang. Nhưng qua con mắt nhà nghề của em thì nhìn lướt qua dáng dấp, ánh mắt là biết hàng xinh hay không rồi.

Đệch mịa lại cháy phòng qua đêm, em lên tranh thủ dọn 2 phòng "rác" kiếm chút đỉnh. Các bác chờ em nhé...

Xong rồi tiếp đây các bác. Tối nay kiếm đôi xị nữa là ngủ ngon.

...Cá biệt thì thỉnh thoảng các cặp gay - les vào thì "giai nhân" 100% bịt kín rọ mõm, em cũng thông cảm cho họ phần nào. Phần em thì bị mấy anh "gay nhưng đầy phong cách" lả lơi mấy lần rồi, nhưng em quyết giữ cái gì trong trắng còn lại của bản thân.
Còn các em đào thì thôi khỏi nói: lúc nào vòng nào vòng nấy cũng ngồn ngộn cho dù mặc hở hay kín - như mời gọi em: "Hôm nào em ế quá vào đây ngủ anh free tiền phòng nhé". Nhưng em đâu phải loại dễ dãi, riết rồi nhìn cũng chai lì mẹ nó luôn.
Đặc điểm nhận dạng của các em này thì: hay trang điểm đậm, tướng tá khá bốc, lúc nào cũng đeo một cái túi xách (để đựng các dụng cụ hành nghề), và mùi nước hoa khá nồng và cuối cùng thỉnh thoảng là nhân viên nữ hay xin bao cao su. Tất nhiên có vài trường hợp mấy em hàng giả nai, ăn mặc không khác gì gái nhà lành, nhưng cái phong thái, ánh mắt thì không lẫn vào đâu được. Các bác gặp nhiều thì sẽ có kinh nghiệm, mà em không biết giải thích thế nào cả.

Cũng thời gian đầu, nhìn các cặp nam thanh nữ tú dìu dắt nhau vào phòng, mà em thân trai đơn thân gối chiếc không khỏi chạnh lòng, trào dâng ham muốn vì thiếu hơi gái lâu ngày. Em cũng tò mò đảo vài vòng qua các phòng "tiêu biểu" xem có động tĩnh gì không. Thường các cặp đôi trẻ trung, dưới 25 tuổi thì nhẹ nhàng mềm mỏng lắm các bác, cứ nằm yên mà hưởng thụ, im ắng, tĩnh mịch. Nhưng các chị 3x trở lên thì cứ gọi là banh nhà lồng. Nhắc đến cái này em lại nhớ lại cái bài Lemon Tree chế ngày xưa "Sài Gòn film, dịch và lồng tiếng, âm thanh hifi do bà Hai sản xuất, tèn tèn tèn ten, tén ten ten tèn...". Rồi một thời gian ngắn cảm thấy việc này nó hèn hạ thế nào ấy, và cũng chẳng có ích gì, chỉ làm bản thân thêm ức chế, máu dồn lên não. Em tạm dừng lại.
Nhưng vốn chạy trời không khỏi nắng, hàng ngày, nhất là time tối em đi dọn phòng thì những âm thanh sống động, đầy hoan lạc ấy cứ đập vào tai như trêu tức em. Em quyết vận dụng 10 thành công lực, cố gắng lao đầu vào công việc và dần dần chai lỳ mẹ nó luôn.

Và nói có lẽ nhiều bác không tin, bảo em chém gió trên trời đất. Chứ lâu lâu em còn gặp thể loại outdoor (tất nhiên không nude 100%) mà mặc những bộ đồ ngủ, đồ lót chỉ có trên các web để mà bò trườn, tạo cảm giác mới cho những shot hình. Những lúc như thế em chỉ cười trừ mà lướt qua (nhưng trong lòng chảy nước miếng thấy mẹ).

Còn thể loại các em hàng qua đêm thỉnh thoảng chạy xuống gõ bàn em lấy chai nước, hay cái bao mà chỉ diện trên người bộ đồ ngủ mỏng manh, xuyên thấu thì là điều hết sức bình thường. Em sợ nhìn riết bị lãnh cảm giống phụ nữ thì bỏ mịa.

Những trường hợp đưa nhau vào nhà nghỉ

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Truyện đêm khuya giải sầu
BÌNH LUẬN
Đăng Truyện