Chương 648: Phong Thần Kế Hoạch

Vừa mới thiết lập xong không gian, các đạo hữu tiên nhân khác liền đồng loạt tiến vào, thi triển đủ loại ma quái huyền bí của Âm Minh tiên thuật.

Có kẻ triệu hồi ra đôi cánh khổng lồ được kết tụ từ ngọn lửa ma quái xanh biếc, cánh tay vung lên tung bay, rơi xuống hàng ngàn chiếc lông lửa phát quang xanh lục, bừng sáng cả trời đất.

Có người tụng chú niệm thỉnh, ngay dưới chân xuất hiện một trận pháp triệu hoán to lớn, từ đó kéo đến những bộ xương quái vật đồ sộ cao chừng năm sáu mươi thước.

Cái khác lại quy tụ pháp tương hồn ma, thân hình hiện lên sắc quái dị đầy ma lực.

Mắt thấy Diệp Bất Phàm xuất hiện sau tấm kính cửa sổ phòng ngủ, hòa vào bóng dáng của Huyền Ảnh bước vào phòng.

Ngủ dậy, Ninh Hằng mất hứng muốn ngủ tiếp, ngẩng nhìn ra ngoài trời mới sáng hửng, nàng cùng Độc Cô Hiên phi thân tới thành Lăng.

Lời người bên kia không ngừng gọi bà xã khiến nàng bực mình, không tiện đáp lại, chỉ ngắm trời dần tối đi mà nghiền ngẫm cách nói về việc quy ước trở về nhà.

Rõ ràng không phải lén lút, mà là chính đại minh chánh, hợp đồng còn đây, việc nghệ nhân Gia Hành nhận đâu có liên quan đến nàng?

“Nàng ấy tất nhiên không dám đem nhà cửa sang tên mình, nhất định đã tính toán kỹ, mục đích chủ yếu là đuổi nàng ra ngoài.”

Bạo khí quanh tay Tần Thủ bùng phát, sắc kiếm khí đen lan tỏa, uy lực cực mạnh chẳng khác nào thần công phá tan các chưởng đánh như mưa xung quanh.

Triệu Phong thấy Lục Thiên xuất hiện, lập tức truyền tin, vì Lục Thiên vốn là danh chính ngôn thuận thủy thủ trưởng, dù không lái thuyền.

Bốn loại tính chất đồng thời đọng lại trong hạt linh lực nội thể, nhưng hiện nay, hắn chỉ có thể vận dụng được một loại.

Song bởi quá nhiều lần xuất hiện liên tiếp, xuất hiện một chút lo lắng từ dân mạng, sợ rằng phẩm chất công phu của Hoàng Bạch có thể suy giảm khi sáng tác quá nhiều.

Thật bất ngờ, có nhiều người thuộc tu phái huyền môn hỗ trợ, khiến hắn không khỏi suy tư, liệu bản thân ẩn cư trong làng mười năm kia, liệu thời đại có thay đổi thật không?

“Ừ, được rồi, chú ý an toàn là đủ, nói nhiều cũng không ích gì, thật ra ta còn dự tính kết thúc giải thành thị bá nghiệp sẽ đi cùng các ngươi, nào ngờ giải diễn ra lâu đến vậy.” Ta đáp lời.

“Vạn Ngâm Hỉ, giờ ta hai chân tàn tật, chẳng làm được gì.” Hắn vẻ mặt thản nhiên như gió thoảng.

May mà Từ Hữu dư bạc tiền, Giản Phi Dương cũng không keo kiệt chuyện chi tiêu, hai nhà lại có mệnh lệnh thiên triều, nên tiêu pha chẳng tiếc.

Chúng người ai cũng khó tin, tưởng mình nghe nhầm, nhưng sau đó nhiều người vui mừng reo hò, nghĩ rằng cơn nguy cấp không cứu được, nào ngờ lại ngoặt chuyển, thoát khỏi hiểm cảnh.

Diệp Tiến khẽ cười lạnh, thẳng bước tiến tới trước mặt đối phương, ngón tay hữu tình tóm chặt viên thần thạch.

“Vi Vi, nàng có ổn không? Họ có làm tổn thương ngươi không?” Giọng Diệp Thanh thiết tha lo âu.

Nghĩ về cha mình ngày trước vì bất đồng tâm ý với hắn mà chịu hại, Diệp Thanh không kìm được nắm chặt tay lại, từng ngón co quắp phát ra tiếng lách tách như hạt đậu rang nổ.

Xưa nay tu luyện, tuy thường gặp phải giới hạn, nhưng chỉ mỗi khi thăng tầng cảnh giới, ví như từng tầng hóa khí giai đoạn, hoặc giai đoạn sơ, trung, hậu trong bồi nguyên, đều đặn xuất hiện nghịch cảnh.

“Không rõ Lục Hải Phong có gì tốt chỗ nào mà Trần Huệ Linh lại mê đến mức theo hắn tới trường mồ côi.” Một đồng nghiệp hỗ trợ mỉm cười nói.

Theo ước đoán của Lâm Đào, quyền trượng vàng trong tay Gandi tất nhiên chứa một trận pháp chuyển hóa, chiết xuất tinh khí thần lực từ cơ thể người hóa thành sức mạnh tín ngưỡng sữa trắng trước mắt, chính là hình thái cuối cùng của sức mạnh tín ngưỡng.

Nala Minh Châu góp lời, nhưng không nhắc đến việc Tần Đông Tuyết, lại tự kiêu cho rằng Bùi Đông Lai đến nhà Nala chỉ là để bám víu nàng mà thôi.

Đề xuất Tiên Hiệp: Hoàng Đế Này Không Chỉ Sống Buông Thả, Mà Còn Không Có Tố Chất
BÌNH LUẬN