Ngay vào lúc này, tiếng nổ dữ dội vang lên từ dưới chân.
Một luồng kim quang tựa như du long không biết từ lúc nào đã xuất hiện giữa trận địa Hồn Đạo Khí dưới mặt đất. Tốc độ của nó thật sự quá kinh khủng, nơi nó đi qua, từng món Hồn Đạo Khí vỡ nát trong nháy mắt, tiếng la hét thảm thiết vang lên không ngớt.
Tam Trưởng Lão tức giận quát: “Hồn Đạo Khí dò xét trên cao làm ăn kiểu gì thế? Khóa mục tiêu lại!”. Lão vừa nói vừa ra hiệu bằng mắt cho Tứ Trưởng Lão bên cạnh.
Lão phải ở lại đây để trấn giữ đại cục, hơn nữa còn phải khống chế ba người Hoắc Vũ Hạo, Tứ Trưởng Lão ra tay là hợp lý nhất.
Tứ Trưởng Lão khẽ gật đầu, tay phải giơ lên, từng vòng Hồn Hoàn lập tức bay lên từ dưới chân, hai vàng, ba tím, bốn đen. Chín Hồn Hoàn bay lên, thể hiện thực lực Phong Hào Đấu La cường đại của lão. Ngay sau đó, sương mù đen kịt cũng từ trên người lão tuôn ra, nồng đậm đến mức che kín cả người lão, không để lộ chút nào.
Sương mù đen đổi hướng, trong nháy mắt đổ ập xuống phía dưới, bao phủ mặt đất. Trong đám sương mù trông có vẻ mềm mại ấy lại tỏa ra khí tức cực kỳ sắc bén. Chỉ trong một cái chớp mắt đã lao xuống mặt đất.
Một tiếng kêu trong trẻo vang lên, kim quang đột nhiên ngừng lại, đám sương mù đen do Tứ Trưởng Lão hóa thành cũng khựng lại một chút.
Bóng người lấp lánh kim quang cuối cùng cũng hiện ra rõ ràng.
Ngay khoảnh khắc nàng xuất hiện, tất cả mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng, ngay cả đám Tà Hồn Sư cũng không ngoại lệ. Bởi vì, nàng thật sự quá đẹp.
Mái tóc dài gợn sóng màu xanh phấn buông xõa sau lưng, gương mặt tuyệt sắc phủ một lớp sương lạnh. Xung quanh thân hình yêu kiều, một con kim long hư ảo ẩn hiện, trong tay là cây trường mâu hai đầu sắc bén chỉ thẳng lên trời. Dù chỉ đứng yên ở đó, nàng vẫn tựa như kiệt tác hoàn mỹ nhất của tạo hóa. Và đôi mắt to màu xanh phấn của nàng đang nhìn về phía Hoắc Vũ Hạo bị giam trong lưới sấm trên không trung.
Ánh mắt Hoắc Vũ Hạo có chút ngây dại, nhưng ngay sau đó, sự ngây dại trong mắt hắn đã biến thành cảm động và áy náy: “Thu Nhi!”.
Đúng vậy, gương mặt tuyệt mỹ này, mái tóc dài gợn sóng, và đôi mắt đẹp màu xanh phấn ấy chỉ thuộc về một người duy nhất, Hoàng Kim Long Nữ Vương Thu Nhi!
Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn không hiểu tại sao Thu Nhi lại đến đây vào lúc này, nhưng trong lòng hắn lại ngổn ngang trăm mối. Thu Nhi, ngươi thật ngốc quá! Vì ta, không đáng đâu.
Hít sâu một hơi, Hoắc Vũ Hạo từ từ nhắm mắt lại, Vĩnh Đống Chi Vực đang tỏa ra ngoài cơ thể để chống lại Tam Trưởng Lão cũng dần thu lại, nhưng lớp kim quang trên người hắn lại trở nên cường thịnh trở lại. Trên trán hắn, Vận Mệnh Chi Nhãn hoàn toàn mở ra, trong con mắt dọc sâu thẳm ấy phảng phất có vạn ngàn ánh sao lấp lánh, vô cùng vô tận.
Cùng lúc đó, ở phía dưới, Vương Thu Nhi đang cầm Hoàng Kim Long Thương đối đầu với Tứ Trưởng Lão, trên trán nàng cũng xuất hiện một đường tơ vàng mỏng. Ngay sau đó, nó cũng lặng lẽ nứt ra, một con mắt dọc màu vàng cũng mở ra, cũng lấp lánh vạn ngàn kim quang, trông giống hệt Vận Mệnh Chi Nhãn trên trán Hoắc Vũ Hạo.
Tất cả mọi thứ xung quanh dường như ngưng đọng lại ngay khoảnh khắc hai Vận Mệnh Chi Nhãn cùng mở ra. Thời gian, không gian, vào lúc này dường như đã hoàn toàn bị khóa chặt. Ngay cả tu vi như Tam Trưởng Lão và Tứ Trưởng Lão cũng bị ánh mắt màu vàng ấy thu hút trong giây lát.
Giây tiếp theo, Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi đồng thời ngẩng đầu, Vận Mệnh Chi Nhãn cùng nhìn lên trời, hai luồng kim quang cũng theo đó phóng thẳng lên không.
Kim quang bay lên không, chiếu rọi vạn vật. Vào thời khắc cuối cùng của đêm đen trước khi bình minh ló dạng, bầu trời đã sáng lên. Sáng rực một màu vàng kim.
Hai luồng ánh mắt giao nhau trên không, trong nháy mắt lao lên vị trí cao hơn, bóng tối bị xé toạc, một con mắt dọc khổng lồ màu vàng cứ thế xuất hiện giữa hư không.
Kim quang chiếu rọi, bao phủ lên mỗi người có mặt tại đây.
Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi là những người đầu tiên hứng chịu. Sau lưng họ đều xuất hiện thêm một hư ảnh con mắt dọc màu vàng, vạn ngàn kim quang lấp lánh khiến cơ thể họ trở nên có chút không chân thực. Còn những người khác, ngay cả Nam Thủy Thủy và Nam Thu Thu, khi bị kim quang bao phủ cũng cảm thấy như có thứ gì đó trong cơ thể mình bị khống chế, một cảm giác khủng hoảng và áp bức khó tả lan tràn trong lòng.
Vận Mệnh Chi Ngưng Thị!
Đây mới chính là Vận Mệnh Chi Ngưng Thị phiên bản hoàn chỉnh.
Ngoại trừ Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi đang thi triển nó, trên đỉnh đầu mỗi người khác cũng xuất hiện một con mắt dọc nho nhỏ. Chỉ có điều, con mắt dọc trên đầu mẹ con Nam Thủy Thủy và Nam Thu Thu có màu vàng nhạt, còn mắt dọc trên đầu những người còn lại thì lại có màu trắng lạnh lẽo.
“Động thủ, mau, giết bọn chúng!” Một tiếng hét chói tai vang lên. Người đầu tiên phản ứng lại không phải là hai vị Phong Hào Đấu La, mà là Bát Hoàn Hồn Đấu La Tà Hồn Sư Vu Vũ mang trong mình Phục Cừu Chi Hồn.
Võ Hồn của nàng ta thuộc hệ tinh thần nên chịu ảnh hưởng ít nhất trong cơn chấn động tinh thần. Nhưng cảm giác về sự nguy hiểm cũng là mạnh mẽ nhất, cái cảm giác vận mệnh bị người khác nắm giữ khiến Phục Cừu Chi Hồn của nàng ta tràn đầy hoảng sợ, cộng thêm ấn tượng sâu sắc mà cảnh tượng do Hồn Kỹ mô phỏng của Hoắc Vũ Hạo lúc trước để lại, lúc này, trong đầu nàng ta chỉ có một suy nghĩ duy nhất, đó là trốn chạy. Mà cách để trốn thoát chính là giết chết Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi. Giết được họ, mọi thứ tự nhiên sẽ trở lại như cũ.
Vì vậy, tiếng thét này của nàng ta tràn ngập tinh thần ba động, đánh thức đám Hồn Đạo Sư đang trong trạng thái ngây dại.
Lập tức, vô số tia sáng xanh đan xen vào nhau trên không trung, bao phủ lấy bốn người Hoắc Vũ Hạo, trong đó mục tiêu bị tập trung hỏa lực nhiều nhất chính là Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi, hai người vừa mới thể hiện dị tượng.
Thế nhưng, một cảnh tượng kỳ lạ cũng xảy ra ngay vào lúc này. Những tia Hồn Đạo Xạ Tuyến uy lực mạnh mẽ, những quả Hồn Đạo Pháo Đạn đầy sức nổ kia không biết vì sao lại lần lượt bắn trượt vào không trung.
Trông chúng rõ ràng đã khóa chặt mọi góc độ mà Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi có thể né tránh, thế nhưng lại không bắn trúng bản thể của họ, chỉ sượt qua xung quanh.
Tựa như trong cõi u minh có một luồng sức mạnh kỳ lạ đang bảo vệ họ, không để họ bị tổn thương. Ngay cả xung quanh cơ thể của Nam Thủy Thủy và Nam Thu Thu, cũng có rất nhiều tia Hồn Đạo Xạ Tuyến lướt qua nhưng không trúng.
“Hỗn đản, ai cho các ngươi động thủ? Mau phong tỏa xung quanh, không được để bọn chúng chạy thoát!” Tam Trưởng Lão tức giận quát, lưới sấm trong tay đột nhiên siết chặt, ngược lại còn giúp Hoắc Vũ Hạo, Nam Thủy Thủy và Nam Thu Thu chặn được không ít đòn tấn công của Tà Quân Hồn Đạo Sư Đoàn. Hoắc Vũ Hạo sống chết ra sao lão không mấy quan tâm, dù cho gã thanh niên này sẽ là một vật thí nghiệm rất tốt. Nhưng mẹ con Nam Thủy Thủy thì lão không thể không quan tâm được!
Cũng ngay lúc lão hét lên, Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi như thể tâm linh tương thông, đồng thời hành động.
Cơ thể Hoắc Vũ Hạo chìm xuống, trông như sắp đâm thẳng vào lưới sấm bên dưới. Còn Vương Thu Nhi thì xoay người, lao thẳng về phía Hoắc Vũ Hạo.
Tứ Trưởng Lão đương nhiên sẽ không để nàng được như ý, lão hừ lạnh một tiếng, sương mù đen lan tỏa, một luồng hàn quang lạnh lẽo lập tức xuất hiện, chém thẳng vào đầu Vương Thu Nhi.
U Minh Kiếm, đó chính là Tà Võ Hồn của Tứ Trưởng Lão. U Minh Kiếm này của lão vô cùng kỳ lạ, khi sử dụng có thể mở ra một không gian đồng hành khác, hư hư thực thực, quỷ thần khó lường. Nó được gọi là tà vì mỗi lần mở không gian đồng hành, lão đều cần phải thiêu đốt linh hồn của một người để làm vật tế. Trong Võ Hồn của lão, cùng với việc tu vi tăng lên, đến cấp bậc Phong Hào Đấu La có thể phong ấn tối đa chín linh hồn người chết, sau khi dùng hết thì cần phải bổ sung. Mặc dù vậy, trong số các Tà Hồn Sư, lão đã được xem là kẻ gây ít tội nghiệt rồi.
U Minh Trảm, Hồn Kỹ thứ nhất, sắc bén, nhanh như chớp, được thúc đẩy bằng tu vi cấp bậc Phong Hào Đấu La, cho dù là một ngọn núi nhỏ cũng có thể bị lão dễ dàng chém làm đôi.
Tam Trưởng Lão trên không trung nhìn hành động như thiêu thân lao đầu vào lửa của Hoắc Vũ Hạo, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khinh thường. Lão làm động tác nắm tay lại, lưới sấm lập tức siết chặt hơn nữa.
Lão rất tự tin vào món Hồn Đạo Khí này của mình. Bất kỳ lá chắn phòng ngự nào đối mặt với lưới sấm này đều không thể thoát ra, Vô Địch Hộ Tráo cũng chỉ có thể bảo vệ bản thân chứ không thể đột phá.
Hoắc Vũ Hạo lúc trước đã thi triển một lần Vô Địch Hộ Tráo, qua một lúc đã sớm tan biến. Lúc này hắn lại đâm thẳng vào lưới sấm, trong mắt Tam Trưởng Lão thì đây chẳng khác nào tự tìm đường chết. Lưới sấm này của lão tên là Lôi Thần Thúc Phược, Hồn Đạo Khí cấp tám, tuy chủ yếu dùng để khống chế nhưng uy lực cũng tuyệt đối đạt đến cấp tám.
Hoắc Vũ Hạo lao xuống, Vương Thu Nhi xông lên, cả hai đều phải đối mặt với sự chặn đánh của cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La. Thế nhưng, vào lúc này, họ lại không hề nhìn đối thủ mà nhìn thẳng vào mắt nhau.
Thứ Vương Thu Nhi nhìn thấy là sự áy náy và nghi hoặc trong mắt Hoắc Vũ Hạo, còn Hoắc Vũ Hạo lại chỉ thấy sự kiên quyết trong mắt Vương Thu Nhi!
Hai người ngày càng gần nhau hơn, nhưng đòn chặn đánh từ hai vị Phong Hào Đấu La cũng đã xuất hiện ngay trước mặt họ trong nháy mắt.
Khoảng cách giữa họ đã chưa đầy năm mươi mét, nhưng năm mươi mét này vào lúc này lại giống như một vực sâu ngăn cách.
Họ không hề giao tiếp bằng lời nói, Hoắc Vũ Hạo thậm chí còn không phóng ra Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng, nhưng lại cùng một lúc, biến đổi!
Thứ cùng lúc sáng lên là chân trái của cả hai, một luồng ánh sáng kỳ dị và mông lung khẽ lóe lên.
Giây tiếp theo, lưới sấm đang siết lại chỉ quét qua khoảng không, U Minh Kiếm cũng chém vào hư không. Cơ thể của Hoắc Vũ Hạo và Vương Thu Nhi đã biến mất ngay tại chỗ vào khoảnh khắc đó.
Dù quá trình biến mất này chỉ kéo dài trong chốc lát, nhưng chính khoảnh khắc ấy đã giúp họ né được đòn chặn đánh của hai vị Phong Hào Đấu La. Khi xuất hiện trở lại, họ đã ở ngay trước mặt nhau.
Ba đôi mắt nhìn nhau. Đúng vậy, là ba đôi mắt, ngoài đôi mắt bình thường của con người, còn có cặp Vận Mệnh Chi Nhãn đang nhìn nhau chăm chú.
“Ngươi làm vậy khổ thế?” Hoắc Vũ Hạo nhẹ giọng hỏi.
Vương Thu Nhi lạnh lùng nhìn hắn, nhưng sâu trong đáy mắt dường như lóe lên điều gì đó: “Ta nguyện ý.”
Hoắc Vũ Hạo mỉm cười, tay phải giơ lên nắm lấy tay trái của Vương Thu Nhi, khẽ kéo một cái, đưa nàng đến bên cạnh mình, cũng vừa vặn né được một kiếm tiếp theo của Tứ Trưởng Lão.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Thành Cổ Tinh Tuyệt - Ma Thổi Đèn