Logo
Trang chủ
Chương 140

Chương 140

Đọc to

……

Tôi lao nhanh hết sức đến trạm xe khách. Tới nơi, tôi quăng xe và chạy về trước.

Chiếc xe đang lăn bánh trước mặt tôi. Nó đã cách tôi một quãng khá xa.

Tôi kiệt sức, đứng chống tay thở hồng hộc. Mồ hôi thấm vào mắt, chiếc xe dần nhòe đi trước mặt.

Hùng đứng cạnh tôi, trách:

“Sao đến trễ thế! Mẫn nó chờ mày nãy giờ.’’

Tôi thở không ra hơi, lấy tay quệt mồ hôi trên trán.

Tại sao?!

Tôi còn nhiều điều chưa nói mà!

Tôi còn nợ em một cái ôm tiễn biệt.

Tôi còn nợ em một nụ cười vội vàng.

Tôi chưa kịp nói với em điều gì cả.

Rằng, tôi thích em với mái tóc ngắn thế nào. Rằng, tôi thích ánh mắt và cái nhíu mày nghịch ngợm của em.

Rằng, mỗi lần ôm lấy em trong nhà ma, ngoài Nha Trang, hay ở trong trường, là mỗi lần trái tim tôi lại rung động mãnh liệt.

Tôi nhìn cho đến khi chiếc xe dần mất hút tầm mắt.

Tôi đã không kịp để nói câu, “Tôi thích em!’’

Tôi lắc đầu.

Không. Không. Nói điều ấy ra bây giờ có nghĩa gì chứ.

Mẫn đi mất rồi.

Tôi khẽ khàng lấy điện thoại nhắn tin cho Mẫn

“Hè năm sau nhớ về đấy!’’

“Nhớ rồi mà.’’

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Kiếm Hiệp: Đại Đường Song Long (Dịch)
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này