Logo
Trang chủ
Chương 146

Chương 146

Đọc to

Một ngày bình thường như bao ngày

Linh: Ê trường mình mới có một học sinh nữ chuyển về đó!

Tôi: Xì, khối 11 bà ơi, kệ đi…

Linh: Nghe đâu chị đó đẹp lắm!

Tôi: Đẹp cỡ nào?

Linh: Ai biết, chưa thấy mặt. Tụi học sinh bu đông quá không chen vô xem mặt được. Nhưng nghe nói có hai cái răng khểnh với má lúm đồng tiền dễ thương lắm.

Tôi: Răng khểnh với má lúm theo khoa học là răng dị tật với má bị khuyết tật đó…

Nhi: Kệ ổng đi, ổng bị vô cảm với con gái rồi.

Tôi: Mà mấy bà nghe gì chưa, tối nay Luân diễn ở Nhà văn hóa Thanh niên đó, ôi, chuẩn bị xách quần xách dép đi thôi…

Nhi: Hừ, thể nào Luân hát xong cũng bị một đám con gái bu quanh, nghĩ đến lại tức chả muốn đi... Ông, xem coi tối nay tui dùng son gì thì hợp?

Tôi: Maybelline Lip Flush Bitten Lip ấy, màu đỏ phớt hồng, làm mượt môi nữa.

Linh: Mày có chọn son nào cũng thế thôi, Luân có để ý đến mày đâu. Lo mà tìm cách làm thân với Luân trước đi.

Nhi: Làm thân gì, mấy lần bắt chuyện nói được có vài câu Luân lại bị người khác kéo đi. Có lần nào nói chuyện được quá mười câu đâu… (Nhi xịu mặt)

Linh: Thì giờ Luân đang ngồi một mình kìa, lại tán chuyện đi (Linh hếch mặt về phía Luân lúc này đang ngồi trong lớp)

Nhi: Thôi, có biết nói gì đâu. Với lại hình như ảnh đang bận chép bài gì đó…

Tôi (nhìn Nhi, phì cười): Thôi cố làm đẹp đi, biết đâu một ngày Luân để ý đến mày đó.

Nhi: À! (Nhi reo lên) Hai đứa biết gì chưa?! Hôm bữa tao lên phòng giám thị thấy Khải đang nói chuyện với Hân đó, hai người trông thân mật lắm. Mà Khải cười quá chừng, lạ mày, đó giờ Khải có cười nhiều nói nhiều như vậy đâu. Để ý thì đây là lần đầu tiên hai người đó gặp nhau ấy…

Tôi (ngạc nhiên chốc lát, rồi giả vờ tức giận): Trời cái con bánh bèo này, đến cả Khải mà nó cũng dám…

Linh (xìu mặt): hic, trong số những người theo đuổi Khải giờ đến cả Hân cũng vào cuộc nữa, làm sao tui sống đây, hic… À Minh Thư! Minh Thư biết chuyện này chưa?

Nhi: Chưa, cũng chưa chắc hai người đó thích nhau nữa, có thể chỉ là gặp mặt nói chuyện thôi.

Tôi: Tội nghiệp Minh Thư quá! Nếu con Hân đó có ý tán Khải thiệt thì coi như Thư mất trắng Tuấn Khải luôn! Con bánh bèo đó, nó nghĩ nó là ai chứ, quyến rũ cả trường chưa đủ sao, giờ còn động đến Tuấn Khải của Minh Thư nữa! Có ngày tui xé háng nó cho coi!

Linh (mặt buồn buồn): Ờ tui cũng muốn ghét nó lắm, nhưng mà…. ghét không được (bĩu môi), tại ông chưa gặp thôi chứ tui tiếp xúc nó mấy lần nên biết, nó đáng yêu lắm ông, và hình như không có ý định dụ trai hay tán ai gì đâu. Nghe nó nói chuyện mà đến tui con gái cũng muốn lao vào hun nó một cái, nói chi bọn con trai. Haizz, tuy cũng thương Thư lắm nhưng nếu lỡ Khải có đổ nó thì cũng không trách nó được.

Tôi: Đáng yêu?! Đáng yêu chỗ mô?! Đáng ghét thì có!

Nhi: Ông lúc nào cũng… Cứ đanh đá vậy hoài coi chừng cả đời không có bạn trai đóa!

Tôi: Kệ tui, vô duyên vô duyên….

***

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tình yêu học trò
Quay lại truyện Ước gì.....
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Đạt hồ

Trả lời

3 tháng trước

truyện này được đăng ở đâu vậy ạ? mình muốn xem tiếp nội dung tiếp theo của truyện này