Mặt nhăn nhó nhìn bà chị te tởn trước mắt, bộ váy đỏ lạc lõng giữa cái không gian bạo lực phía sau lưng. Khuôn mặt tươi roi rói đang cười với nó, cô gái mà theo nó nhớ có lần D gọi là Táo đang đứng ngay sau gã vừa định đánh nó. Hôm nay trái với lần trước nó thấy. Cái váy đỏ cùng đôi giày cao gót khiến chị khác hẳn cái đứa trẻ con nũng nịu D lần trước nó thấy, khuôn mặt trang điểm nhẹ nhàng, lông mi chải cong vút khiến chị đẹp một cách kì lạ.
- Sa..ao… chị lại ở đây!! – nó méo xệch vì cú đá mà theo nó thấy thì xuất phát từ chính chị.
- D đi vắng rồi!! Quên hổng bảo ku! Tối nay chị rảnh lên đưa ku đi chơi!! Đang định đến sớm chơi với anh Đôn… – chị chỉ người đàn ông cao to khi nãy. - Thì Yến Chi nó gọi điện thoại!!
- Chị biết Thư….!! – nó ngạc nhiên, hỏi chen vào không cần thiết phải nghe câu chuyện sau đó….
- Thư….à à…. ừ!! Thôi chuồn!! – không nói năng gì chị kéo nó chạy, nhấc cánh tay gã đàn ông cao to lên luồn qua, nó thấy phía dưới mấy tên khi nãy đang nằm chịu trận đòn của gần 2, 3 chục cái chân liên tiếp đạp đá.
- Em chào anh Đôn!! Em đi ha!! – chị đưa tay vẫy vẫy với cái gã khi nãy đạp nó!!
- Ừ!! Đi cẩn thận đó nhóc!! – Khuôn mặt đang đằng đằng sát khí của gã bỗng nở nụ cười thân thiện, hiền hòa với chị!! – Bảo thằng nhóc kia đừng có gây chuyện nữa đó!!
- Hì hì… vâng ạ!! – chị dắt tay nó nhảy lăng xăng đi trước trên đôi giày cao gót. – À quên!! Như sực nhớ ra điều gì đó, chị dừng lại. – Đợi chút ha cưng!! – Cái giọng Bắc ngồ ngộ của chị cứ như có sức thôi miên khiến nó làm theo răm rắp, đứng nhìn chị quay lại chỗ người đàn ông tên Đôn, thì thầm gì đó. Anh ta xoa đầu chị rồi nói:
- Cứ yên tâm đi nhóc!! Để đó anh lo cho!! Mấy đứa nó không dám nữa đâu…..
- Vâng!! Em chào anh…!! – chị vừa chạy vừa đưa tay ra sau vẫy vẫy với anh chàng Đôn…. – Đi nào!! – Chạy lướt qua, chị kéo tay nó theo sau.
.
.
.
.
Trên chiếc xe máy nhỏ, ngồi lệch một bên phía sau, hai chân vẫy vẫy một cách nghịch ngợm trên đôi guốc. Tính cách và hành động của chị khác hẳn với cái vẻ bề ngoài.
- Sao chị biết Thư!! Thư đâu mà không đến, sao Thư lại gọi chị…á á.. – nó định hỏi một loạt những câu hỏi nữa nhưng phải ngừng lại vì cái nhéo đau nhói bên sườn…
- Hỏi chi nhìu zậy sao mà trả lời kịp!!! – Móc trong túi ra phong kẹo chị nhét vô miệng nó một cái rồi lấy một cái bỏ vô miệng nhai tóp tép. - Chị giúp chú Trương quản lí mấy đứa con gái trong hội mà!! Yến Chi là đứa chị quý nhứt đó. Nó mới vô nhưng ngoan ngoãn biết điều chứ hổng như một số đứa khác, ăn chơi đua đòi lắm. Khi nãy nó gọi cho chị khóc thút thít vì sợ cưng bị đánh á!! – Đưa tay dúi nhẹ đầu nó. – Làm Chi nó khóc ăn một đá là may đó nha!! Lần sau mà thế chị cho hết cái mà đau luôn ý!!!
Nó không tưởng nổi cái bà chị trẻ con ngồi sau lưng nó lại là người quản lí mà Thư đã nhắc tới. Nó cứ nghĩ đó phải là một bà cô già, cáu bẳn hay chửi bới đánh đập người khác như kiểu má mì của các ổ chứa mà nó nghe nói cơ. Chứ ai nghĩ lại là một cô gái còn đang học đại học thế này.
- Thế Thư đâu sao không đến!! – nó hỏi, giọng hơi trách móc. Nếu cô bé lo cho nó sao không tự đến mà gọi cho chị. Dù có sợ bị đánh thì cũng đâu đến mức không thèm gọi vào máy nó một câu chứ.
- Nó đang đi làm!! – giọng chị buồn bã, gục một bên mặt vào lưng nó. – Thư nó là đứa ngoan ngoãn, chắc chỉ vài năm nữa là nó thoát chỗ đó thôi. Hazzzzzzz….!! – Chất giọng trẻ con của chị biến mất hoàn toàn, nghe trầm và lạ đến mức nó phải nhìn qua gương chiếu hậu xem có đúng là chị không.
Nhìn lên trời, dưới những ô cửa kính của tòa nhà chọc trời trong cái thành phố mờ mịt, những ánh sao lốm đốm như những con đom đóm bám trên tầng cao. Nó đã chuẩn bị sẵn tinh thần là một ngày nó sẽ biết Thư sẽ phải tiếp tục làm gì. Nhưng nó vẫn buồn… cô bé đâu phải của riêng nó…. Ngẩng mặt nhìn lên cao và thở dài. Nó nghĩ sau lần này có lẽ nó phải xác định rõ tình cảm của nó với Thư. Nó không thể yêu một cô gái làm cái nghề ấy, càng không thể yêu khi mà nó biết cô ấy vẫn phải tiếp tục “hành nghề” trong khi yêu nó, vì nó đâu thể nuôi được cô bé….
- Giờ đi đâu đây chị!! – nó sực nhớ khi nãy chị bảo hôm nãy D đi vắng lên chị sẽ dẫn nó đi chơi.
- Đến chỗ Thư làm việc!! – chị trả lời nhanh gọn.
- Hả????? Chỗ nào cơ ạ!!!
- Rẽ!! Rẽ.. - chị đập đập vai nó…
Chiếc xe nhỏ tiến về một nơi ánh sáng tràn ngập, cả trăm chiếc xe máy, ô tô đang đổ dồn về phía ấy, tiếng nhạc xập xình chát chúa vang lên, động cơ xe máy lấn át tiếng người trong ánh sáng đầy màu sắc thoát ra từ những ô cửa kính của một tòa nhà rộng lớn. Sàn nhảy.
.
.
.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tiên Nhân Biến Mất Về Sau