Logo
Trang chủ

Chương 2270: Thiên Hàn thành ước hẹn

Đọc to

Lý Vân Tiêu cau mày nói: “Thiên Thụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Đế Già thực sự đã chết rồi sao?” Ma Phổ cũng hơi động thần sắc, hiển nhiên vô cùng quan tâm vấn đề này.

Hoa Thiên Thụ gật đầu, than thở: “Đế Già quả thật đã chết. Y bị ma nữ này và Trọc Khôn hoàn toàn hấp thu, chỉ còn lại một luồng Ma Nguyên trốn thoát, gửi lại trong cơ thể đệ tử. Nhờ Phượng Hoàng Bất Tử Chi Thân, đệ tử mới thoát được kiếp nạn. Nhưng sợi Ma Nguyên kia quá mức yếu ớt, muốn khống chế thân thể đệ tử, ngược lại bị đệ tử luyện hóa hết. Đế Già hẳn là đã hoàn toàn không còn tồn tại ở thế gian này nữa rồi.”

“Thì ra là thế.” Lý Vân Tiêu và Ma Phổ lúc này mới rõ quá trình Đế Già bỏ mình trước đây.

Ma Viện nói: “Lý Vân Tiêu, chuyến đi Thiên Hàn thành, ngươi và con chuột đồ đệ này của ngươi cũng cùng đến đi.”

Lý Vân Tiêu ngạo nghễ nhìn nàng, cười lạnh nói: “Ngươi đã nói là tới thì tới sao? Ta hết lần này tới lần khác không cho hắn qua đây.”

“Ngươi...!” Ma Viện trong nháy mắt giận dữ. Nhưng nghĩ lại, cái miệng của Lý Vân Tiêu vẫn luôn thuộc loại cực độc, chuyên môn khiến người ta giận sôi gan. E rằng hiện tại hắn cũng cố ý làm vậy, chính là muốn khiến mình tức giận bốc hỏa, quấy nhiễu tâm tình mà làm lỡ tu luyện. Sau khi nghĩ thông suốt, nàng liền bình tĩnh lại, nhàn nhạt nói: “Tùy ngươi. Ma Giới tuy lớn, nhưng trong mắt chúng ta cũng rất nhỏ.”

Hoa Thiên Thụ nói: “Sư tôn người ở đâu? Đệ tử đến tìm người.”

Lý Vân Tiêu suy nghĩ một hồi, nói: “Vẫn là Viện Bộ tái kiến đi.” Hắn rất sợ nói ra vị trí, bại lộ hành tung của mình. Hắn không sợ Viện phái người ám sát, chỉ sợ đối phương lấy địa chỉ của mình làm mồi, nửa đường chặn giết Hoa Thiên Thụ.

Hoa Thiên Thụ cũng nhất thời hiểu rõ, ôm quyền cung kính nói: “Được, vậy đệ tử sẽ ở Thiên Hàn thành chờ sư tôn đến!”

Năm người mỗi người đứng ở một phương vị trên hư ảnh Ma Đế. Từ khi Ma Phổ xuất hiện, hư ảnh kia liền ngừng bấm tay niệm thần chú. Cuốn Đan Thanh vừa triển khai được một nửa đã dừng lại bất động trên không trung. Tựa hồ là Ma Phổ cố ý cắt đứt, dường như sợ những người khác thấy nội dung chứa đựng trong Đan Thư.

Lúc này, theo lời lẽ phân rõ địch bạn và sát khí từ mấy người tràn ra, thức hải kia bắt đầu trở nên hoảng hốt, hình bóng Ma Đế cũng từng bước mơ hồ, cuối cùng cùng mấy người khác đồng thời tiêu thất trong thức hải.

Lý Vân Tiêu lúc này mới từ trong nhập định phục hồi tinh thần lại, tỉ mỉ hồi tưởng tình cảnh vừa rồi. Hà Quang bộc lộ từ cuốn Đan Thanh kia, tựa hồ ghi lại thứ không tầm thường, chỉ tiếc bị Ma Phổ cắt đứt, không thể nhìn thấy nửa phần. Chẳng qua tâm tình của hắn vẫn như cũ tốt, nguyên nhân chính là biết Hoa Thiên Thụ còn sống, cũng tận mắt nhìn thấy và xác nhận không có việc gì. Dưới hạo kiếp này, thậm chí trong nhân thế này, sẽ không có tin tức nào tốt hơn việc thân nhân bạn bè còn sống.

Đang tự định giá, đột nhiên ánh sáng trên cấm chế cửa lóe lên, một đạo ma khí đen nhánh bắn vào, lặng yên không một tiếng động uốn lượn trong mật thất. Lý Vân Tiêu giơ tay lên, trực tiếp lấy tia sáng kia xuống, lập tức một đạo tin tức truyền vào đầu.

Lý Vân Tiêu đứng dậy, đi tới trước cửa mật thất, mở cửa phòng ra. Tiểu Hồng đã đứng ở ngoài chờ. Lý Vân Tiêu cười nói: “Ta cũng biết ngươi sẽ đến.”

Tiểu Hồng hai gò má đỏ lên, có chút giận dỗi nói: “Nhất định phải ta tới, mà không thể là ngươi tìm đến ta sao?”

Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, không biết trả lời thế nào, vội vàng mời nàng vào trong phòng.

Tiểu Hồng nói: “Vừa rồi người trong đầu Lý Vân Tiêu là ngươi phải không?”

Lý Vân Tiêu gật đầu nói: “Không sai, mỗi người đều là chân thật. Quả thật là một trải nghiệm rất kỳ lạ, lại có thể thông qua Ma Nguyên của Ma Đế, đạt được thức hải cộng hưởng. Xem ra sự huyền diệu của thiên địa, chúng ta còn thiếu sót rất nhiều trong sự lý giải.”

Tiểu Hồng “ừ” một tiếng, lo lắng nói: “Tiếp theo chúng ta làm sao bây giờ, đi Thiên Hàn thành sao? Không đi Nguyên Quận nữa sao?”

Lý Vân Tiêu hỏi: “Ý ngươi thế nào?”

Tiểu Hồng nói: “Ta cho rằng nên đi trước Nguyên Quận, đạt được miếng Ma Cốt biến hóa lân kia, trùng kích Tạo Hóa. Như vậy mới có nắm chắc hơn để đối phó Viện.”

Lý Vân Tiêu nói: “Những điều ngươi nói ta cũng cân nhắc qua. Nhưng hiện tại, Viện thiếu nhất chính là thời gian. Đi Nguyên Quận còn không biết mất bao lâu, mà mỗi kéo dài thêm một chút, mức độ nguy hiểm của Viện lại tăng thêm một phần. Đến lúc đó nếu như không địch lại, chúng ta trốn đi cũng hẳn không phải là việc khó.”

Tiểu Hồng lắc đầu nói: “Vân Tiêu ca ca nghĩ quá đơn giản. Nếu như ở Thiên Vũ Giới thì, chúng ta mặc dù không địch lại Viện, chí ít đào tẩu không thành vấn đề. Nhưng đừng quên nơi đây là Ma Giới, huống chi nơi chúng ta phải đến là Chủ Thành của Viện Bộ, ngoại trừ Viện ra tất nhiên còn có đại lượng cao thủ. Vân Tiêu ca ca không nên có lòng tin lớn như vậy vào việc có thể đào tẩu? Mà chúng ta nếu như đi trước Nguyên Quận, có thể cùng lúc tạo nên Vi Thanh và Yết. Có hai người bọn họ tương trợ, phần thắng lại càng lớn hơn rất nhiều.”

Lý Vân Tiêu sờ lên cằm trầm ngâm, đi đi lại lại trong mật thất, tự lẩm bẩm: “Nếu có Vi Thanh và Yết tương trợ, phần thắng quả thực muốn lớn hơn nhiều. Chỉ là chúng ta đối với Yết hiểu quá ít, người này là một nhân tố vô cùng bất ổn.”

Tiểu Hồng nói: “Đừng quên, nếu có thể đạt được Ma Cốt biến hóa lân, ba người chúng ta có thể sẽ có một hai vị xông vào Tạo Hóa Cảnh. Coi như có mâu thuẫn gì với Yết, vẫn có thể tăng thêm vô cùng lớn thắng lợi.”

Lý Vân Tiêu gật đầu nói: “Vậy được, sau bảy ngày, trong đại hội vật tư giao lưu, chúng ta trước hết thăm dò tọa độ của Thiên Hàn thành và Nguyên Quận, tính toán thời gian rồi sẽ quyết định.”

Đây chính là biện pháp ổn thỏa nhất lúc này, Tiểu Hồng cũng đồng ý nói: “Như vậy rất tốt.”

Hai người đang thương nghị, đột nhiên cấm chế trên mật thất lại sáng lên, một đạo Ma quang bắn vào, lẳng lặng uốn lượn trong phòng.

Lý Vân Tiêu một tay túm lấy bên ngoài, nói: “Là Tử tới.”

Tiểu Hồng sững sờ nói: “Hắn tới làm cái gì?”

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói: “Không biết.” Hắn đột nhiên sững sờ lại, sắc mặt trở nên cổ quái, nói: “Không lẽ Nguyệt kia đột nhiên nhớ tới chúng ta, muốn cho chúng ta luyện chế Huyền Khí gì đó sao?”

Tiểu Hồng khẽ cười, trong mắt xẹt qua thần sắc coi thường. Hai người bọn họ trên người không chỉ có Lục Đạo Ma Binh, cho dù là Thánh Khí thông thường cũng mỗi người một món, mà thứ Nguyệt kia luyện chế được hơn phân nửa cũng là trường mâu đen thui.

Lý Vân Tiêu mở cửa mật thất, Tử đang đứng ở ngoài cửa, khuôn mặt hầu như dán sát vào, khiến Lý Vân Tiêu không thể không lùi lại mấy bước.

“Lý đại nhân... A... Hồng đại nhân cũng tại...”

Tử vừa thấy Tiểu Hồng, sửng sốt một chút, dùng ngón tay chỉ vào hai người, nói: “Các ngươi không phải nói nam nữ thụ thụ bất thân sao?”

Lý Vân Tiêu nhất thời cảm thấy lúng túng, Tiểu Hồng đỏ bừng cả khuôn mặt, nổi giận nói: “Ai cần ngươi lo? Ngươi cái đồ không biết xấu hổ này! Có chuyện nói mau, không thì cút!”

Tử ấp úng mấy cái, thầm nghĩ rõ ràng là chính các ngươi nói nam nữ thụ thụ bất thân, quang minh chính đại cho các ngươi một gian mật thất không dùng, hết lần này tới lần khác muốn lén lút trốn vào trong một gian mật thất, thật đúng là có chuyện mờ ám, lại còn nói ta không biết xấu hổ. Nhưng những lời này tự nhiên không thể nào nói ra, hắn trên mặt lộ ra vẻ ủy khuất, vội hỏi: “Chúc mừng hai vị, Nguyệt đại nhân nhớ tới hai vị, cố ý phái ta tới mời đây.”

Lý Vân Tiêu càng có chút buồn bực, hắn mới không muốn Nguyệt cho hắn luyện chế Huyền Khí gì đó, vội vàng từ chối: “Nguyệt đại nhân hảo ý chúng ta xin nhận, nhưng ta vừa mới lĩnh ngộ được một chiêu nửa thức thần thông, đang trong vòng tham ngộ, thực sự bất tiện đi gặp đại nhân. Chuyện tốt như vậy cũng chỉ có thể bỏ lỡ.”

Tử sửng sốt một chút, tựa hồ có hơi không thể tin được, nói: “Nguyệt đại nhân mời, hai vị không đi sao?”

Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng đều lắc đầu, đồng thanh nói: “Không đi.”

Tử gãi gãi đầu, kinh ngạc nói: “Ta không nghe lầm chứ?”

Lý Vân Tiêu cười tiễn hắn ra cửa, nói: “Không có nghe lầm, ta muốn tìm hiểu thần thông kia, đại nhân cứ tự mình đi làm việc đi.” Nói xong, liền đóng cửa mật thất lại.

Tiểu Hồng cười mắng: “Thật sự là một đám ếch ngồi đáy giếng.”

Lý Vân Tiêu nói: “Cũng không thể trách bọn họ, bởi nguyên do đặc thù của Ma Giới, không có nghề thuật luyện sư. Nguyệt có thể trở thành người nổi bật trong hàng tỷ người, thực sự cũng không dễ.” Hắn đột nhiên nghĩ tới Lỗ Thông Tử, không khỏi trong ánh mắt hiện ra một mảnh lo lắng, cũng không biết người này hiện tại thế nào, hẳn là vẫn còn ở Vực Bộ. Đợi xong chuyện Nguyên Quận và Thiên Hàn thành, liền đi một chuyến Vực Bộ, tìm hiểu tin tức của Lỗ Thông Tử và Diệp Nam Thiên.

Đang suy nghĩ, cửa mật thất kia đột nhiên lại sáng lên, Tử lần nữa gửi một đạo tin tức vào.

Lý Vân Tiêu không nhịn được mở cửa ra, hỏi “Đại nhân, lại chuyện gì?”

“Ngạch, cái này...”

Tử gãi gãi ót, khổ sở nói: “Nguyệt đại nhân nói, nhất định phải mời nhị vị đi vào, nói là muốn tự mình cảm tạ các ngươi đã mang tới Phá Giáp Thiết Tích Dịch.”

Lý Vân Tiêu không nói nên lời: “Chỉ là việc nhỏ, không đáng nhắc đến.” Hắn đang muốn đóng cửa, lại bị Tử ngăn cản. Chỉ thấy đối phương vẻ mặt khổ sở, nói: “Lý đại nhân, cũng xin hai vị có thể đi xem đi. Nguyệt đại nhân giao phó nhiệm vụ, mặc dù là núi đao biển lửa chúng ta cũng phải hoàn thành a, huống chi chỉ là mời người việc nhỏ như vậy. Nếu như làm không được, ta cũng không còn mặt mũi nào tiếp tục ở Nguyệt Bộ lăn lộn.”

Tiểu Hồng giận dữ nói: “Ngươi mất mặt liên quan gì đến chúng ta? Ngươi coi như là đi tìm chết, cũng không liên quan đến chuyện của chúng ta! Mau cút đi, đừng quấy rầy chúng ta tu luyện!”

Tử lúng túng đứng ở trước cửa, không biết phải làm sao, cầu cứu tựa như nhìn Lý Vân Tiêu, một bộ dạng tội nghiệp.

Lý Vân Tiêu bất đắc dĩ, vỗ vai hắn một cái, nói: “Được rồi, chúng ta theo ngươi đi gặp Nguyệt một chuyến.”

Tử vội hỏi: “Cảm tạ, cảm tạ Lý đại nhân!” Nội tâm hắn vô cùng phiền muộn, bất luận Ma Tộc nào khác vừa nghe Nguyệt muốn triệu kiến, đều hưng phấn khó có thể tự giữ. Mà hai người này trước mắt ngược lại giống như bị thua thiệt.

Tiểu Hồng thấy Lý Vân Tiêu đã đồng ý, tự nhiên cũng không tiện nói thêm gì nữa, chỉ là hừ một tiếng, cho Tử ánh mắt vô cùng sắc bén. Tử căn bản không dám nhìn nàng, chỉ có thể cúi đầu dẫn đường phía trước.

Lý Vân Tiêu đột nhiên ánh mắt hơi đổi, phát hiện ngoại trừ Tử ra, còn có đại lượng Ma Quân đi theo. Tiểu Hồng cũng vậy, đã nhận ra không đúng. Hai người vô ý liếc nhau, trao đổi ánh mắt, nhắc nhở nhau cẩn thận đề phòng.

Lý Vân Tiêu có chút sờ không được đầu mối, không biết là nguyên nhân gì, lại khiến Nguyệt Bộ bọn họ đột nhiên kiêng kỵ.

Tiểu Hồng thì trong lòng cười lạnh không ngớt, nếu như Nguyệt này không biết phải trái, vậy cũng là tự chịu diệt vong.

Một đám người đi được mấy bước, Tử vẫn ở phía trước không nói một lời, rất nhanh là đến trước đại điện nơi Nguyệt ở.

Đề xuất Voz: Chuyện của Trầm Tim
Quay lại truyện Vạn Cổ Chí Tôn (Dịch)
BÌNH LUẬN