Tranh nói: “Quả thực có chút dị thường, nhưng nếu nói Lý Vân Tiêu có Ma Lâm Ngọc, hay là hắn có manh mối Ma Lâm Ngọc, ta không tin tưởng lắm.”
Hắc Bào Ma Tộc đột nhiên nói: “Tranh đại nhân nói như vậy, là muốn bảo hộ Lý Vân Tiêu này sao?”
Tranh sửng sốt một chút, sau đó sắc mặt liền trở nên lạnh lẽo, lạnh lùng nói: “Trụ đại nhân đây là ý gì?”
Trụ cười nói: “Ha hả, không có gì. Ta chẳng qua cảm thấy Tranh đại nhân tựa hồ không muốn ta đi tìm Lý Vân Tiêu này gây phiền phức.”
Tranh sắc mặt lạnh băng, châm chọc nói: “Nếu ngươi tự cho là có bản lĩnh đi gây sự với hắn, cứ thoải mái mà đi tìm, nhưng ngàn vạn lần chớ suy đoán lung tung ý tưởng của Bổn Tọa. Đây chính là vấn đề rất nguy hiểm, mặc dù ngươi là thân phận Thánh Sứ, cũng khó bảo đảm đang yên đang lành trên đường, một khi không cẩn thận, sẽ có một viên vẫn thạch rơi xuống đập chết ngươi.”
Trụ sửng sốt một chút, sau đó cười ngượng ngùng nói: “Ha ha, Tranh đại nhân thật là hài hước. Ta chỉ là tùy tiện nói một chút mà thôi. Chẳng qua đại nhân cũng đừng quên rằng Lý Vân Tiêu này chính là một trong những nhân vật lãnh tụ của Thiên Vũ Giới, sớm muộn gì cũng phải chết. Mà hắn lúc này vừa đúng lúc đang ở quý bộ, chi bằng ngươi ta liên thủ giết hắn, đây chính là một công lớn. Hơn nữa người này mang theo Đế Chi Ma Nguyên, e rằng ngươi ta còn có thể nhờ đó mà nhìn trộm Lục Đạo Ma Binh.”
Tranh cười lạnh nói: “Bổn Tọa tự biết lượng sức mình, Lục Đạo Ma Binh là vật gì? Há là đồ vật mà Ma Tôn như ta có thể dòm ngó? Ta còn chưa đến lúc chán sống. Trụ đại nhân nếu ngứa ngáy khó nhịn trong lòng, có thể tự mình đi thử một chút.”
Trụ trầm ngâm một lát, không nói gì, nhưng ánh mắt lại không ngừng chớp động, hiển nhiên vô cùng tâm động.
Tranh thì lại đứng bên cạnh cười lạnh nhìn, trong mắt tràn đầy vẻ trêu tức.
Nhớ tới trận chiến tranh ở Nguyệt Bộ trước kia, thần thông và thủ đoạn của Lý Vân Tiêu, cùng với chiêu Kiếm Khí khiến ngay cả mình cũng phải kiêng dè, Tranh không khỏi tràn đầy trào phúng đối với ý tưởng không biết tự lượng sức của Trụ.
Sau một hồi trầm mặc, Trụ mới nói: “Việc đánh chết Lý Vân Tiêu ta có thể mặc kệ, thế nhưng về hạ lạc của Ma Lâm Ngọc, ta nhất định phải truy tìm đến cùng. Bên trên cực kỳ coi trọng chuyện này, không cho phép có nửa điểm sai lầm.”
Tranh cười lạnh nói: “Đó là chuyện của ngươi. Được rồi, có người nói Viện đã đoạt được một phần Đế Chi Ma Nguyên của Ma Chủ, đồng thời cũng đã bước chân vào cảnh giới Thánh Ma. Đối với chuyện này, phía trên không biết có cái nhìn thế nào?”
Trụ nói: “Việc này ta cũng có nghe nói, nhưng biết không nhiều. Đợi sau khi giao dịch hội này kết thúc, ta cũng muốn đi đến Thiên Hàn Thành, thăm viếng Viện đại nhân, đồng thời tìm hiểu kết quả. Còn như quan điểm của phía trên... Ma Giới có thể có thêm một vị Thánh Ma, tự nhiên là một chuyện cực tốt.”
“Ồ?” Tranh không rõ ý tứ lên tiếng, nhưng giọng nói lại có vẻ càng kỳ lạ. Chỉ là hắn sắc mặt không biểu lộ gì, thần sắc một mảnh bình thản, tựa hồ không hề để ý chút nào.
Trụ nhẹ nhàng cười lạnh một tiếng, cũng không thèm nhắc lại. Hắn biết nội tâm của Tranh vào thời khắc này, tuyệt đối không thể bình tĩnh như vẻ bề ngoài.
Lúc này, giao dịch đại hội tiếp tục diễn ra đâu vào đấy.
Sau khi Bảo lấy ra Ma Đản, không ít Ma Quân cũng tự mình bay lên cao, lấy ra vật phẩm mình muốn giao dịch.
Trong đó đại đa số đều có thể trực tiếp dùng Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch để hối đoái, dù sao Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch là đồng tiền mạnh, chỉ có số ít mới kiên trì lấy vật đổi vật.
Ngay trong quá trình giao dịch, không ít Ma Quân tự động tìm đến Nguyệt, đem các loại bản đồ ra để hối đoái Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch.
Dù sao Nguyệt vẫn luôn tung tin đồn, công khai thu mua các loại bản đồ và tư liệu.
Lúc này, một Ma Quân vóc người khôi ngô đã đi tới, thấp giọng hỏi: “Nguyệt đại nhân có phải đang thu mua bản đồ Băng Vực cùng các loại tư liệu không?”
Lý Vân Tiêu khẽ động, liền nhìn sang.
Ma Quân kia lông mày rậm rạp, con ngươi lồi ra như bánh xe chuyển động, có vẻ hết sức cẩn trọng. Cuối cùng lướt qua một vòng, nhìn chằm chằm Nguyệt.
Nguyệt trong lòng cũng vui lắm, cũng thấp giọng đáp lại: “Ngươi có?”
Ma Quân kia gật đầu, nói: “Mấy trăm năm trước, ta chính là người Băng Vực.” Hắn lấy ra một cái Ngọc Giản màu đen tuyền, nắm chặt trong tay đưa tới, nói: “Một ngàn phương Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch.”
Nguyệt nhất thời sầm mặt, vẻ vui mừng trên khuôn mặt không còn sót lại chút gì. Tay đưa ra cũng ngừng lại giữa không trung, chưa chạm vào Ngọc Giản kia đã rụt về, lạnh lùng nhìn chằm chằm Ma Quân nọ, nói: “Ngươi đang tống tiền ta.”
Ma Quân kia hơi biến sắc, sau đó cười gằn nói: “Hắc hắc, Nguyệt đại nhân chính là đệ nhất luyện khí danh gia của Tranh Bộ, chút tiền ấy tính là gì? Nếu không phải đại nhân tung tin thu mua giá cao, ta mới lười lấy ra bán đây. Còn nữa, nếu không có một ngàn phương Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch, gọi gì là giá cao?”
Nguyệt lạnh giọng nói: “Giá cao không phải là bị tống tiền, ta thấy đại nhân đầu óc có chút mơ hồ, không phân biệt rõ hai khái niệm này.”
Ma Quân kia kêu lên một tiếng, trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, hơi mất kiên nhẫn nói: “Ngươi cứ nói một câu đi, rốt cuộc mua hay không mua? Ta có thể bảo đảm, toàn bộ Xạ Tinh Thành phỏng chừng cũng chỉ có ta có một phần bản đồ về Băng Vực lành lặn này. Không chỉ vậy, còn có đại lượng tư liệu liên quan đến Băng Vực cũng được thu thập ở bên trong, nó đối với người có nhu cầu mà nói, tuyệt đối đáng giá này. Đương nhiên, nếu không có nhu cầu, cho dù là một khối Ma Nguyên Thạch cũng là quá đắt.”
Nguyệt cả giận nói: “Nếu ta dùng một ngàn phương Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch mua, tiểu tử ngươi có bản lĩnh ra khỏi Xạ Tinh Thành này không?!”
Ma Quân kia sắc mặt biến đổi lớn, tức giận hỏi: “Ngươi uy hiếp ta?!”
Nguyệt lạnh lùng nói: “Bổn Tọa là thủ lĩnh một bộ, tại Tranh Bộ cũng có chút danh tiếng và tính khí. Há có thể tùy ý để tiểu tử ngươi tống tiền? Nếu như sau này còn muốn lăn lộn tại Tranh Bộ, ta khuyên ngươi làm việc vẫn nên chừa lại một đường lui thì tốt hơn!”
Ma Quân kia trong mắt xẹt qua một tia sợ hãi, tuy chỉ là thoáng qua, nhưng cũng bị Lý Vân Tiêu và Nguyệt bắt được.
Sau khi trầm tư kỹ càng, Ma Quân kia cắn răng nói: “Được! Vậy thì nể mặt Nguyệt đại nhân, bảy trăm phương Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch thành giao! Giá tiền này quyết không thể thấp hơn nữa, coi như là kết giao bằng hữu với đại nhân!”
Nguyệt lạnh lùng nói: “Giá này cũng phi thường hơi cao. Nhưng Bổn Tọa bây giờ quả thực đang cần gấp tư liệu Băng Vực, ta đành chấp nhận cái giá này của ngươi. Nếu như đồ vật không toàn diện như ngươi nói, không thể khiến ta hài lòng, ngươi liền chủ động mà trả lại tiền đi. Bằng không đừng trách ta không nhắc nhở ngươi. Còn như việc kết giao bằng hữu, ngươi có tư cách gì để kết giao bằng hữu với Bổn Tọa?”
Ma Quân kia trên mặt hiện lên vẻ giận dữ, còn có vài phần xấu hổ, nhưng hắn cũng biết bảy trăm phương Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch quả thực không hề rẻ, mình quả thực có đôi chút đuối lý, cũng liền ngậm miệng không nói, chỉ nói: “Yên tâm đi, phần tư liệu Băng Vực này của ta, cho dù là mấy Đại Thế Gia ở Băng Vực kia cũng chưa chắc có.”
Sau khi Nguyệt kiểm lại Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch, liền nhận lấy Ngọc Giản kia.
Sau khi Ma Quân kia cầm được Cực Phẩm Ma Nguyên Thạch, hai mắt sáng rực, không nhịn được kích động đến mức mặt mày hớn hở, đang định rời đi, lại bị Nguyệt ngăn cản.
Nguyệt lạnh lùng nhìn hắn, khẽ nhếch môi cười nói: “Chưa kiểm hàng đâu, ngươi gấp gì chứ.”
Ma Quân kia sắc mặt biến đổi lớn, nhưng vẫn trấn tĩnh lại, bình tĩnh đứng tại chỗ. Dù sao ở trong Diêu Quang Điện này, hắn đoán chừng Nguyệt cũng không dám làm càn.
Lý Vân Tiêu cầm lấy Ngọc Giản đặt lên trán, dùng thần thức quét qua.
Thần sắc của hắn vẫn luôn trấn tĩnh tự nhiên, chỉ là một lát sau, cặp lông mày kiếm kia bất chợt nhíu lại, giữa hai hàng lông mày bắt đầu ẩn hiện ra nếp nhăn dọc.
Nguyệt nói: “Sao vậy, không đúng sao?”
Ma Quân kia sắc mặt biến đổi lớn, tựa hồ hơi bối rối, rất sợ Nguyệt và những người khác đổi ý.
Lý Vân Tiêu vẫn chưa lên tiếng, mà tiếp tục dùng thần thức quét đọc thông tin bên trong Ngọc Giản, một hồi lâu sau mới hạ Ngọc Giản xuống, trầm ngâm nói: “Cứ để hắn đi đi, tin tức bên trong quả thực rất tường tận, hơn nữa vừa đúng lúc có thứ ta cần.”
Ma Quân kia lòng nhất thời buông lỏng, cười nói: “Ha ha, ta đâu có lừa các ngươi.” Hắn đắc ý cười vài tiếng, liền nghênh ngang bước ra ngoài.
Nguyệt hồ nghi nói: “Vậy Lý đại nhân ngươi…”
Lý Vân Tiêu thở dài, nói: “Căn cứ ghi chép trong Ngọc Giản, Băng Vực kia vậy mà lại thuộc về một trong những Cổ Khu Vực của Ma Giới, nếu muốn bay từ Trung Ương Chi Địa qua, không có năm trăm năm căn bản không thể đến nơi.”
Tiểu Hồng cũng triệt để ngây ngẩn cả người, nói: “Năm trăm năm…”
Nguyệt cả kinh nói: “Cổ Khu Vực?! Vậy chỉ có thể dùng siêu cấp truyền tống đại trận thông tới Cổ Khu Vực!”
“Siêu cấp truyền tống đại trận? Tranh Bộ có trận pháp này sao?” Lý Vân Tiêu trong mắt hắn chợt lóe lên, hắn đang phiền não đây.
Nguyệt gật đầu nói: “Có. Thế nhưng cực ít khi vận dụng, trong ấn tượng của ta hình như chỉ động tới ba lần. Ma Giới cái gọi là Trung Ương Chi Địa, hẳn là chỉ không gian mênh mông do tám đại bộ tộc chiếm giữ phải không? Trong toàn bộ tám đại bộ tộc, chỉ có sáu tòa siêu cấp truyền tống đại trận, đồng thời đều là từ thời cổ lưu truyền xuống, vẫn luôn được Bát Bộ tỉ mỉ che chở. Bởi vì hiện nay trên đời, tựa hồ không có Ma Tộc nào biết xây dựng loại Truyền Tống Trận này nữa.”
Lý Vân Tiêu cau mày nói: “Chỉ động tới ba lần? Vậy điều kiện truyền tống cũng hẳn là vô cùng hà khắc chứ?”
Nguyệt lắc đầu than thở: “Ta cũng không biết chi tiết tình hình cụ thể trong đó, e rằng lát nữa phải hỏi Bảo đại nhân một chút. Hoặc là phải đi qua một lượng lớn Truyền Tống Trận cỡ vừa và lớn để trung chuyển, mới có thể đến Băng Vực. Ma Quân kia vừa nãy, hẳn là đã đi như thế từ Băng Vực tới đây. Nhưng dọc đường dây dưa, phỏng chừng cũng phải mất mấy năm.”
Lý Vân Tiêu hơi biến sắc, nói: “Thời gian mấy năm ta khẳng định không thể chờ được, phải nghĩ biện pháp sử dụng siêu cấp truyền tống đại trận của Tranh Bộ.”
Lông mày Nguyệt cũng nổi lên vài nét ưu sầu, biết chuyện không đơn giản như vậy.
Giao dịch hội vẫn tiếp tục diễn ra, thời gian từng giờ trôi đi, ước chừng sau một ngày, có gần trăm người bày ra vật phẩm của mình, nhưng số lượng giao dịch thành công không đủ một nửa.
Lúc này, một Ma Quân thân thể gầy nhỏ ngồi trên không trung, liền bay trên không.
Ma Quân kia mặc một bộ Hắc Bào, đưa ra cánh tay gầy gò, sắc mặt có chút chất phác và tái nhợt, hình như có chút bệnh tật. Nhưng một đôi mắt nhỏ lại lấp lánh hữu thần.
“Tại hạ xin tự giới thiệu trước, chư vị có thể gọi ta là Hoan Hỉ, đến từ bộ tộc khác.”
Hoan Hỉ đơn giản tự giới thiệu mình một chút, nhân tiện nói: “Ta lần này tới cũng không có gì cần xuất thụ, mà là muốn thu mua một lượng lớn tài liệu.”
Hắn vung tay lên, từng đạo lục quang lóe ra từ đầu ngón tay, trực tiếp ngưng tụ thành chữ ở trước người ngoài mấy trượng. Đồng thời, bên cạnh mỗi chữ đều có hình bóng vật phẩm chi tiết hiện lên.
Lý Vân Tiêu và Nguyệt tựa hồ cùng lúc trong lòng khẽ động, hai người liếc mắt nhìn nhau, liền xác nhận suy nghĩ trong lòng mình.
Đề xuất Bí Ẩn: Thành Cổ Tinh Tuyệt - Ma Thổi Đèn