Logo
Trang chủ

Chương 94: Tứ vương tử

Đọc to

Chương 94: Tứ vương tử

Trương Nhược Trần vừa ra khỏi chữ "Hoàng" hàng thứ nhất, liền thấy Đoan Mộc Tinh Linh mặc một thân quần áo màu xanh đứng đó.

Trương Nhược Trần thoáng kinh ngạc, chào hỏi: "Gặp qua Đoan Mộc sư tỷ!"

Đoan Mộc Tinh Linh nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần từ bên trong đi ra, càng thêm giật mình, đôi mắt mỹ lệ không ngừng nháy, nói: "Ngươi thế mà không có việc gì?"

Trương Nhược Trần có chút mờ mịt, nói: "Ta có thể có chuyện gì?"

"Trần tỷ không giết ngươi?" Đoan Mộc Tinh Linh nói.

Trương Nhược Trần càng thêm không hiểu, nói: "Nàng vì sao muốn giết ta? Còn nữa... Làm sao ngươi biết nàng muốn giết ta?"

Đoan Mộc Tinh Linh tựa như làm việc trái với lương tâm, vội vàng che giấu, híp mắt cười: "Không có... Không có, ta chỉ suy đoán vậy thôi!"

Trong lòng Đoan Mộc Tinh Linh có chút không vui, thầm nghĩ, chẳng lẽ tối hôm qua ta làm chuyện xấu, đã bị bọn hắn khám phá?

Sau đó, nàng cẩn thận đánh giá Trương Nhược Trần từ trên xuống dưới một lượt, lần nữa hỏi: "Trần tỷ, còn ở bên trong sao?"

Trương Nhược Trần khẽ gật đầu, nói: "Tối hôm qua, ta cùng nàng phát sinh một chút hiểu lầm, hiện tại nàng bị thương rất nặng, ngươi vào xem nàng đi!"

"Nàng làm sao lại bị thương?" Đoan Mộc Tinh Linh kinh hô.

Dưới cái nhìn của nàng, người bị thương tối hôm qua hẳn là Trương Nhược Trần mới đúng.

Đoan Mộc Tinh Linh lười nghe Trương Nhược Trần giải thích, hóa thành một đạo tàn ảnh, trong chớp mắt liền xông vào chữ "Hoàng" hàng thứ nhất.

Trương Nhược Trần lắc đầu, rồi hướng Long Võ Điện đi ra ngoài.

Hắn vừa ra khỏi Long Võ Điện, liền tạo thành oanh động cực lớn.

"Mau nhìn! Mau nhìn! Trương Nhược Trần từ bên trong đi ra!"

"Hắn... Hắn thế mà không bị thương?"

"Hắn thế mà không bị đánh gãy hai chân?"

"Điều đó không thể nào! Hắn khẳng định bị nội thương, nói không chừng đã bị phế sạch tu vi!"

"Ta thấy hắn nói không chừng bị thiến!"

...

Phải biết, gần trăm năm nay, Tây Viện chưa có nam tính học viên nào tiến vào Long Võ Điện, có thể hoàn chỉnh đi ra.

Tối hôm qua, những ngoại cung học viên vẫn luôn chờ ở bên ngoài Long Võ Điện, chờ xem kịch vui.

Hiện tại, Trương Nhược Trần hoàn hảo không chút tổn hại đi ra. Mọi người đương nhiên không tin.

Hơn mười học viên Vân Võ Quận Quốc lập tức nghênh đón, Liễu Thừa Phong từ trong đám người chen ra, hỏi: "Cửu vương tử điện hạ, ngươi không bị nội thương chứ?"

"Không có!" Trương Nhược Trần lắc đầu.

Liễu Thừa Phong lại nói: "Chẳng lẽ ngươi tối hôm qua không gặp ba cái nữ ma đầu kia?"

Trương Nhược Trần nói: "Ngược lại gặp một người."

"Ai?" Liễu Thừa Phong hỏi.

"Hoàng Yên Trần!" Trương Nhược Trần nói.

Nghe được cái tên này, những học viên ở cách đó không xa toàn bộ hít vào một ngụm khí lạnh.

Liễu Thừa Phong sắc mặt biến đổi, nói: "Hai năm trước, tân sinh thứ nhất Úy Trì Thiên Thông bị nàng đánh gãy hai chân, ném ra từ Long Võ Điện. Nàng thế mà không đối phó ngươi?"

Trương Nhược Trần nghĩ đến chuyện tối ngày hôm qua, cảm thấy không nên tuyên dương khắp chốn, vì vậy nói: "Chuyện này, ta nói riêng cho ngươi biết!"

Trương Nhược Trần cùng Liễu Thừa Phong xuyên qua đám người, đi vào một con đường nhỏ hơi yên tĩnh.

Liễu Thừa Phong rốt cục nhịn không được hiếu kỳ, lần nữa hỏi: "Hoàng Yên Trần nổi danh là nữ ma đầu, phàm là kẻ phạm vào tay nàng, không ai có kết cục tốt. Nàng thật không đối phó ngươi?"

Trương Nhược Trần sắc mặt nghiêm lại, nói: "Nàng đích xác thiết lập ván cục muốn hại ta!"

Liễu Thừa Phong sắc mặt tái đi, nói: "Nàng thiết cái gì cục?"

Trương Nhược Trần nói: "Cùng Úy Trì Thiên Thông tao ngộ không sai biệt lắm."

"Có ý tứ gì?" Liễu Thừa Phong hỏi.

Trương Nhược Trần nói: "Nàng tắm rửa trong bồn tắm, bị ta nhìn thấy!"

Liễu Thừa Phong há to miệng, kinh ngạc nói: "Nhìn bao nhiêu?"

"Mới xem hết xong đi!" Trương Nhược Trần thở dài.

Liễu Thừa Phong nhéo Trương Nhược Trần từ trên xuống dưới, xác nhận Trương Nhược Trần thật hoàn hảo không chút tổn hại, mới lần nữa nói: "Ngươi phải biết, hai năm trước, Úy Trì Thiên Thông cái gì cũng không nhìn thấy, đã bị nàng đánh gãy hai chân. Năm nay, ngươi đem nàng xem hết, nữ ma đầu kia sẽ bỏ qua ngươi sao?"

Trương Nhược Trần nói: "Kỳ thật cũng không phải chuyện lớn gì, nàng hướng ta nhận lỗi, ta liền tha thứ nàng."

"Ngươi tha thứ nàng?" Liễu Thừa Phong kinh ngạc trợn mắt hốc mồm.

Lại có thể khiến nữ ma đầu nhận lỗi, Liễu Thừa Phong hoàn toàn không biết nên hình dung lòng kính trọng của mình đối với Trương Nhược Trần như thế nào. Hắn phát hiện mình càng thêm nhìn không thấu Trương Nhược Trần!

Trương Nhược Trần nói: "Chuyện này tốt nhất đừng tuyên dương ra ngoài, dù sao nàng đã nhận lỗi, ta cũng không thể làm hỏng thanh danh của nàng."

"Đúng vậy! Nữ tử coi trọng thanh danh nhất!" Liễu Thừa Phong gật đầu, thề son sắt: "Yên tâm! Miệng ta kín lắm, tuyệt đối sẽ không nói ra nửa chữ."

"Vậy là tốt rồi! Ta đi Tử Thiến một chuyến."

Trương Nhược Trần hai tay chắp sau lưng, hướng nơi Tử Thiến dừng chân bước đi.

Đem hai ngàn mai Linh Tinh giao cho Tử Thiến, Trương Nhược Trần dự định trở về Long Võ Điện.

Hắn quyết định bế quan tu luyện một thời gian, tranh thủ sớm đột phá đến Huyền Cực Cảnh hậu kỳ.

"Xoạt!"

Bỗng nhiên, tai Trương Nhược Trần hơi động, nghe được một tiếng âm thanh xé gió sắc bén, phát giác được khí tức nguy hiểm, mũi chân điểm một cái, rút lui xa hai trượng về phía sau.

Một cây trường thương màu ngọc bạch, bay qua đỉnh đầu Trương Nhược Trần, cắm vào nơi Trương Nhược Trần vừa đứng.

"Oanh!"

Trường thương bạo phát ra lực trùng kích khá cường đại, làm đá trắng trên mặt đất rung ra từng vết nứt.

Ánh mắt Trương Nhược Trần trầm xuống, nói: "Ai?"

Một đám học viên mặc võ bào màu trắng, từ trong rừng đi tới, có chừng hơn hai mươi người, bao vây Trương Nhược Trần lại.

Có tân sinh, cũng có lão sinh.

Trên người bọn hắn đều mang theo vẻ cười lạnh, tựa như nhìn người chết, nhìn Trương Nhược Trần.

Phong Tri Lâm từ trong hơn hai mươi vị học viên đi ra, rút trường thương cắm trên mặt đất, cánh tay lắc một cái, chân khí dâng lên trên trường thương.

Trong mắt Phong Tri Lâm mang theo sát khí, lạnh giọng nói: "Ngươi là Trương Nhược Trần?"

Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua những học viên chung quanh, trên mặt không có vẻ sợ hãi, nói: "Không sai, ta là Trương Nhược Trần."

"Biết ta là ai?" Phong Tri Lâm hỏi.

Tại Thiên Ma Lĩnh, Trương Nhược Trần từng gặp Phong Tri Lâm, tự nhiên biết hắn là ai, liền thản nhiên nói: "Thiên chi kiêu tử Phương gia Tứ Phương Quận Quốc, Phong Tri Lâm!"

"Ha ha! Ngươi đã biết tên ta, hẳn phải biết Phong Tri Y là đệ đệ ta. Ngươi giết đệ đệ ta tại Thiên Ma Lĩnh, hiện tại ta giết ngươi, ngươi hẳn không có lời oán giận chứ?" Sát khí trên người Phong Tri Lâm càng tăng.

Một học viên đứng bên cạnh Phong Tri Lâm cười tàn nhẫn: "Giết người thì đền mạng, báo thù rửa hận. Chuyện này coi như trưởng lão học cung cũng không quản được!"

Một học viên khác nói: "Trương Nhược Trần, ngươi có gan thì đánh với Phong sư huynh một trận, sống chết có số, giàu sang do trời. Ngươi có dám không?"

Cách đó không xa, một học viên Vân Võ Quận Quốc đi ngang qua, nhìn thấy Trương Nhược Trần bị hơn hai mươi học viên vây quanh, lập tức xông tới, trầm giọng nói: "Phong Tri Lâm, ngươi đừng khinh người quá đáng, Cửu đệ ta mới Huyền Cực Cảnh trung kỳ tu vi, còn ngươi là Huyền Cực Cảnh đại cực vị tu vi, hắn sinh tử quyết đấu với ngươi, chẳng phải là một con đường chết?"

Trương Nhược Trần hơi kinh ngạc, không ngờ lúc này, lại có người dám giúp hắn nói chuyện.

Thế là, hắn nhìn người học viên kia. Đó là một thân hình cồng kềnh mập mạp, ít cũng phải nặng ba trăm cân, đơn giản mập đến tựa như một quả cầu.

"Vừa rồi hắn gọi ta Cửu đệ, chẳng lẽ hắn là Tứ vương tử Trương Thiếu Sơ của Vân Võ Quận Vương." Trương Nhược Trần thầm nghĩ.

Trương Thiếu Sơ là năm ngoái bái nhập Võ Thị Học Cung.

Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm mập mạp kia, thực sự không cách nào liên hệ hắn với Tứ vương tử Vân Võ Quận Quốc.

Phải biết, Trương Nhược Trần thấy qua mấy vị Vương tử, phần lớn đều phong độ nhẹ nhàng, anh tuấn tiêu sái, chưa từng có ai giống Tứ vương tử Trương Thiếu Sơ dạng này mập mạp.

Nhưng, Trương Nhược Trần không có hảo cảm với những Vương tử khác, lại có hảo cảm với vị Tứ ca này. Dù sao dám đứng ra giúp hắn lúc này, cần dũng khí rất lớn.

Trên thực tế, Trương Thiếu Sơ và Cửu vương tử có vẻ bệnh kia có quan hệ rất tốt. Hôm qua, hắn biết được Trương Nhược Trần trở thành tân sinh thứ nhất, hưng phấn đến mất ngủ cả đêm.

Sáng sớm hôm nay, hắn định đi gặp vị Cửu đệ có tiền đồ này.

Trên đường, Trương Thiếu Sơ liền thấy Phong Tri Lâm dẫn hơn hai mươi học viên vây quanh Trương Nhược Trần ở trung ương, đối với Trương Nhược Trần kêu đánh kêu giết.

Làm huynh trưởng, Trương Thiếu Sơ tự nhiên phải giúp đỡ, thế là liền xông ra.

Phong Tri Lâm nhìn thoáng qua Trương Thiếu Sơ, lộ vẻ khinh thường, giễu cợt: "Trương Thiếu Trư, ngươi bị đánh chưa đủ sao? Hôm nay, Trương Nhược Trần hẳn phải chết, ai cũng cứu không được hắn. Ngươi chưa cút đi, bản công tử hôm nay lười thu thập ngươi."

Trương Thiếu Sơ đỏ mặt, nếu là bình thường, hắn tự nhiên không dám trêu chọc Phong Tri Lâm, nhưng khi hắn thấy Trương Nhược Trần đơn độc bị vây quanh trong đám người, cuối cùng vẫn lấy dũng khí, nói: "Bản vương tử tên là Trương Thiếu Sơ, không phải Trương Thiếu Trư."

"Ha ha!"

Hơn hai mươi học viên kia cười ha hả, cười đến ngả nghiêng.

Phong Tri Lâm cũng cười nhạo: "Dung mạo ngươi còn mập hơn heo, còn dám nói không phải heo?"

"Nguyên lai Vương tử Vân Võ Quận Quốc là một con heo, các ngươi nói mẹ hắn có phải ngủ với một con lợn, cho nên mới sinh ra hắn?" Một võ giả Tứ Phương Quận Quốc không chút kiêng kỵ cười nói.

Bọn họ đều hiểu rõ Trương Thiếu Sơ, mặc dù là một vị Vương tử, nhưng thường xuyên bị bọn họ khi dễ, có lẽ là bị đánh nằm quá nhiều, sau này coi như bọn họ đi tiểu lên đầu Trương Thiếu Sơ, Trương Thiếu Sơ cũng có thể nhịn, căn bản không dám hoàn thủ.

Vị võ giả Tứ Phương Quận Quốc kia mở hai chân, cười: "Trương Thiếu Trư, mau lại đây, chui qua háng bản công tử trước mặt Cửu đệ ngươi, bản công tử hôm nay sẽ bỏ qua cho ngươi. Bằng không, ngươi biết sẽ có kết cục gì?"

Trương Thiếu Sơ nhịn một năm, hôm nay rốt cục không thể nhịn, sắc mặt tái xanh, hét lớn: "Nhiếp Huyền, bản vương tử hôm nay liều mạng với ngươi!"

Trương Thiếu Sơ triệt để bộc phát, thân thể vốn tròn trịa trở nên càng thêm phồng lên, chân khí toàn thân phun trào, một chưởng đánh về phía Nhiếp Huyền.

Trương Thiếu Sơ chính là Huyền Cực Cảnh tiểu cực vị tu vi, cũng không phải là kẻ yếu.

Nhiếp Huyền cười lạnh, vươn tay ra, bắt lấy cánh tay Trương Thiếu Sơ, tay kia đột nhiên đánh ra một quyền, đánh vào ngực Trương Thiếu Sơ.

Phải biết, Nhiếp Huyền là Huyền Cực Cảnh trung cực vị tu vi, Trương Thiếu Sơ làm sao có thể là đối thủ của hắn?

"Phốc!"

Trương Thiếu Sơ phun máu tươi, thân thể bay đi.

Nhưng, vẫn chưa hết, Nhiếp Huyền không có ý định thả qua Trương Thiếu Sơ, lạnh giọng nói: "Ngươi đã muốn làm chim đầu đàn, bản công tử hôm nay cho ngươi biết hạ tràng của chim đầu đàn."

Nhiếp Huyền xông về phía trước, bắt lấy cánh tay Trương Thiếu Sơ đang bay trên không, liên tiếp đánh ra ba quyền.

"Phốc!"

"Phốc!"

"Phốc!"

Trương Thiếu Sơ lại nôn ra ba ngụm máu tươi, mới ngã mạnh xuống đất.

Nhiếp Huyền giẫm lên đầu Trương Thiếu Sơ, lạnh giọng nói: "Người đâu, đánh gãy hai tay hai chân của tên mập chết bầm này, lột sạch y phục hắn, ném vào hố phân Man thú, để hắn yên tĩnh ở trong hố phân Man thú ba ngày. Xem sau này hắn có dám làm chim đầu đàn không?"

Trương Nhược Trần thấy Trương Thiếu Sơ đầy mặt máu tươi, nắm chặt song quyền, lửa giận ngập trời, hai mắt đỏ bừng, nói: "Nhiếp Huyền, ngươi tin ta phế bỏ ngươi không?"

...

Đề xuất Voz: [Kể chuyện] Những chuyện éo le thực tế
Quay lại truyện Vạn Cổ Thần Đế (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

metruyen

Trả lời

2 ngày trước

2224 bị lỗi

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 ngày trước

ok

Ẩn danh

metruyen

Trả lời

5 ngày trước

2208 cũng bị hỏng

Ẩn danh

metruyen

Trả lời

5 ngày trước

2207 không nội dung adm. ơi

Ẩn danh

Nguyễn Trường Sơn

Trả lời

2 tuần trước

2174 k nội dung

Ẩn danh

Nguyễn Trường Sơn

Trả lời

2 tuần trước

2172 k nội dung

Ẩn danh

Nguyễn Trường Sơn

Trả lời

2 tuần trước

2167 không có nội dung

Ẩn danh

Kiet Duc Van

Trả lời

2 tuần trước

Tên tài khoản

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tuần trước

Bạn cần gì đó?

Ẩn danh

Nguyễn Trường Sơn

Trả lời

1 tháng trước

2124 k có nội dung

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

1 tháng trước

ok

Ẩn danh

Nguyễn Trường Sơn

Trả lời

1 tháng trước

2114, 2123 không có nội dung

Ẩn danh

Lê Duy

Trả lời

2 tháng trước

2120 2121 hỏng

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

2 tháng trước

ok