Logo
Trang chủ
Chương 17

Chương 17

Đọc to

– Mày đi đâu giờ này mới về?

– Dạ con đi chơi với bạn ạ… – Tôi run như cầy sấy, biết là bố mà vớ được cái dép là tối nay mông nở hoa hình tổ ong rồi…

– Bạn nào, hôm nay thằng T nó đi với mẹ nó rồi, mày lại la cà ra quán điện tử đúng không HẢ? Mày ĐI RA ĐÂY CHO TAO!!!

– Ớ dạ… con đi.. với cái N mà… Á Á Á

*RẦM*

Chiếc dép tổ ong đế dày một phân như mọc cánh véo một phát sượt tai, bay cái ầm vào cánh cửa sau lưng tôi bằng một lực đẩy của tình yêu thương con vô bờ bến. Phụ thân gì mà thương con kinh khủng, tôi mà ăn trọn cú đó thì xác định húp cháo cả năm.

– Bố ơi tha cho con – Tôi giơ tay đầu hàng xin khoan hồng từ nhà nước và chính phủ.

– Tao còn cái nữa, mày liệu hồn bước ra đây – Bố tôi vung vẩy cái tay.

– Đánh què chân cho nó hết la cà mấy chỗ đó đi – Mẹ tôi hét ra từ trong bếp.

…Thôi xong đời… máu trong người tôi tụt hết đi đâu rồi, mặt xanh như đít nhái.

Nhà tôi cực kỳ ghét mấy đứa chơi game, cũng là do mấy tờ báo lá cải với mấy cái tin trên TV cứ chiếu ầm ầm mấy thằng trẩu tre chơi CF với mấy game hút máu của VN. Mẹ kiếp, gì mà chơi game bỏ học. Nói thật mấy thành phần như vậy chúng nó có thiết tha học hành bao giờ đâu, bố láo. Xong rồi đâm chém người ta lại đổ tại game bạo lực.

Mác 18+ đàng hoàng mà kêu ca ai. Quản lý không được lại đổ cho người dùng. Ở nước ngoài hình như phải xài thẻ mới thanh toán được tiền trong game, còn ở VN cứ thẻ game trả tiền mặt là chính, bảo sao mấy cháu nó không manh động. Thế là bố mẹ tôi đọc được và quy luôn cho tôi giống tụi nó. Mà tôi có như chúng nó đâu, chả phải khoe chứ tôi tự thấy mình vẫn học hành ngon lành, điểm phẩy vẫn đủ để bố mẹ đi khoe, mà tôi cũng chả chơi mấy cái game nhảm nhí hút máu như vậy, cứ DotA mà quất thôi, cùng lắm mấy chục nghìn tiền net là vui vẻ rồi. Trước cũng chơi CF với bạn bè cho vui nhưng không bao giờ nạp tiền, càng ngày càng hút máu nên cũng bỏ luôn. Lan man tý nêu quan điểm chút, đừng gạch đá tôi.

Quay lại chủ đề chính, cuộc đời tôi như đang bước vào đáy nồi đen thui thì bỗng có một ánh sáng đèn pin tràn đầy hy vọng rọi vào.

– D ơi có nhà không, ra đây N bảo cái này! – Tiếng con gái gọi rõ to.

– Ờ ok ok, đợi D tý.

Ôi phải chăng em là vị cứu tinh bay đến cứu rỗi cuộc đời anh trong gang tấc, phải chăng em chính là thiên thần hộ mệnh của anh… đúng là hay không bằng hên.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Mượn Kiếm
BÌNH LUẬN