Sải đôi chân trên con đường mùa thu năm ấy, miệng ngân nga giai điệu tự chế chẳng ra cái thể thống cống rãnh gì. Ra vẻ chiều thứ bảy rất ư thảnh thơi vì mai là chủ nhật, khỏi phải lo bài vở gì cả, xõa rũ rượi luôn. Tới quán net, nãy vui vẻ bao nhiêu thì giờ nản bấy nhiêu, quên mất mình nghỉ học thì chúng nó cũng nghỉ học. Quán giờ thành địa bàn của lũ trẩu tre, máy nào máy nấy chật ních, một thằng chơi thì phải bốn năm thằng đứng cạnh chầu rìa, chơi thì ít mà chửi thì nhiều, phải tới mấy chục cái miệng. Thi thoảng ông chủ quán thét lên im mồm lại mới ngớt được một tý, lúc sau đâu lại vào đấy, thấy mà nản, hết hứng game. Chán quá trèo lên yên xe máy của mấy ông kia đang dựng ngoài vỉa hè ngắm phố đợi máy, thi thoảng quay vào bốc phét với ông chủ quán một chút. Lát sau thằng TA cũng mò ra, thấy quán đông nên cũng ngồi ngoài bốc phét. Thấy xe đạp của mấy thằng éo chịu khóa, em quay ra nói to với thằng TA:
– ĐM thằng nào quên đéo khóa xe này, hay tao với mày vác mẹ nó ra chợ bán đi?
– ĐCM mấy con xe ghẻ này cũng được mấy bữa bánh đa ấy nhỉ mày nhỉ? – thằng TA cũng rống theo.
Kết quả là ba em trai mặt xanh như đít nhái hớt hải chạy ra dắt xe đi về, chắc sợ mất xe. Gì chứ ở net là xe đạp nó biết bay hết, chuyện bình thường. Thế là em với thằng TA bay vào chiếm máy không chần chừ. Vào game hai thằng quẩy như vũ trường. Được một lúc. Mợ nó chứ, còn cái gì bực hơn là đang chơi thì mất cmn điện, lần trước đập đập con chuột nhẹ nhàng mà cũng bị anh chủ quán ra củng yêu mấy cái muốn lõm mẹ nó sọ nên lần này bình tĩnh ra tính tiền rồi rủ thằng TA ra ăn bánh bèo chống đói. Thằng TA lai em ra quán bánh bèo ngon nổi tiếng ở gần đó. Và đập vào mắt em đầu tiên chính là thằng T đang ngồi đớp ngon lành bên cạnh N xinh gái, chả ngại gì nữa em và thằng TA cũng bay vào góp miệng luôn:
– Đậu xanh hai anh chị nha, đi ăn không rủ kìa!
– Ồ D đấy hả? Nãy T cũng định rủ nhưng N bảo thấy D đi chơi rồi nên thôi. Mà đi cùng TA à?
– À ừ thằng D nó đi cùng tao – thằng TA trả lời.
– Bình thường thấy chơi tới tận chiều tối mà, sao hôm nay mò ra đây sớm thế? – N bắt đầu lên tiếng.
– Mất điện.
– Xí, thảo nào, mà sao không gọi bánh đi, ngồi đây ngắm tui ăn à?
– À quên đấy. Chị ơi…
Bốn đứa vừa đớp bánh vừa bốc phét. Thanh toán xong xuôi bọn em tạm biệt thằng TA, em theo gái về nhà luôn. Đang đi trên đường bỗng dưng éo hiểu sao... gặp thằng L, một lần hôm nọ đi đá bóng. Chả nể nang gì ai, nó đi xe gần lại chỗ gái đang lai em về:
– Đi đâu vậy N? – nó hỏi như quen biết.
– Đi đâu hỏi làm gì! – gái lạnh lùng girl.
– Để mai đi cùng với – đmm chứ mặt thớt à.
– Ai thèm! Biến đi!!
– Ấy ấy sao lại đuổi thế? Gì nóng vậy? – nó cười khà khà, mặt trơ trán bóng đến thế là cùng.
– Bị đuổi rồi thì tự động đi đi, dai như đỉa thế? – em lên tiếng khinh bỉ nó.
– Việc của mày à!? – nó quay ra hét vào mặt em.
– Xê xê ra, mùi quá!! – gái tương một câu như tát vào mặt thằng bé. Đuổi zai có nghề cmnr, thằng L cũng lẳng lặng chậm lại rồi rẽ đi hướng khác, chắc anh cay lắm đây.
Thằng T vẫn đi song song như chưa có gì.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ao nước tròn, cái giếng méo, cây thị vẹo, cây khế khòng khoeo