Logo
Trang chủ
Chương 44

Chương 44

Đọc to

Sáng chủ nhật…

Con gà biết điều nên hôm nay không gáy nữa, bù lại bị phụ mẫu vả mấy cái vào mặt:

– Dậy dậy đi học đi con, không trễ giờ!!

– Ớ ớ …. hôm nay CN mà mẹ… học hành học tỏi gì?

– Hôm nọ mẹ bảo mẹ xin cho mày học thêm môn tiếng Anh để thi trường chuyên, mày không nhớ à. Học sáng CN đó, dậy đi.

Ối mẹ ơi là mẹ, sao mẹ thâm thế. Gì thì gì chứ học vào chủ nhật sao mà nó oải thế, éo chịu được. Thôi hôm nay buổi đầu gắng đi sớm tý. Vớ tạm quyển vở mới nhét vào cặp, dắt con ngựa sắt ra đang định đi thì:

– Không thay quần áo ra à?? Ai mặc quần đùi đi học thế kia?

– Kệ đi mẹ, thế kỷ 21 rồi mặc vậy cho nó xì tin mẹ ạ, mát nữa.

– Ờ lại đây mẹ cho tiền ăn sáng rồi hẵng đi.

Hế hế má mì cho tiền động viên thằng con giai đi học đây mà, vác con xe ra bắt đầu đạp. Nhìn trời nhìn đất, nắng chiếu qua làn mây xiên kẽ qua lá cây, chim đậu cột điện líu lo chào ngày mới, thời tiết đẹp đi ngồi chơi điện tử. Liếc bọn trẻ con, đứa vác quả bóng, đứa đi vào quán net tận hưởng ngày chủ nhật quý giá, chỉ có mình vác xác + cái cặp đi bồi bổ kiến thức, đến nản. Đi được một lúc thì cũng phải quành lại:

– Mẹ ơi!!

– Gì thế? Sao không đi học đi!?

– Nhà cô ở đâu??

Thế là được mẹ lai đi học.

May quá, mẹ lái lụa có tiếng nên vèo cái đến nhà cô. Trên đường đi cũng cố nhớ đường một chút. Mợ xa vãi lò. Đang định ra thơm mẹ một cái cảm ơn thì bị mẹ chửi vào mặt là thằng dở hơi rồi phóng đi mất. Thế là em đi vào lớp học, là nhà riêng của cô. Vào thấy cô đang ngồi vắt chân xem TV ăn sáng, úi chà, cô trẻ vãi, đoán chắc tầm 25-35, trông như mấy chị xinh xinh học đại học, lại còn mặc đồ ngủ nữa chứ, thôi học hành mẹ kiểu mẹ gì đây. Thế là em chào cô một cái, cô cũng gật gật rồi xem TV tiếp, bà troll tôi à, phòng học ở đâu đéo chỉ, gật gật là thế éo nào. Chả nghĩ ngợi gì, em đặt cái cặp xuống ghế sofa, ngồi xem TV cùng cô luôn. Lúc sau có con bé nào nó vào, thấy mình cặp để bên cạnh ngồi xem TV cùng cô mà nó cứ trố mắt ra:

– Cái cậu này cũng tự nhiên nhỉ? Đến học hay đến chơi thế?

– Em tưởng cô gật gật kêu em xem TV cùng, đang định xin cô bữa sáng luôn thể.

– Vui tính quá em ơi! Phòng học ở tầng 2 lên đi.

– Ấy đang xem dở mà cô… ấy ấy em đùa em lên ngay.

Lên tới nơi, mò thế éo nào lại ra nhà kho. Chắc éo phải học ở đây rồi, bỗng nghe thấy tiếng ồn. Ở đâu có tiếng ồn ở đó có học sinh. Mân mê theo cái tiếng ồn, cuối cùng em cũng mò ra cái phòng. Rộng ra phết. Bảng to vật vã nhưng em éo quan tâm, quan trọng là có cái điều hòa kia kìa, mới bước vào cái phòng bỗng chúng nó im phăng phắc, quay ra nhìn em như kiểu vật thể lạ, chắc tại cái quần đùi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Đã nhớ một cuộc đời!
BÌNH LUẬN