Mẹ cái con này nói chuyện tự nhiên như kiểu quen biết. Nhìn kỹ cũng xinh xinh nên em cũng bắt chuyện luôn, coi như có đứa chém gió cho đỡ ngán học. Với tài lẻ bốc phét nên em với nó nói chuyện khá thoải mái, ghét mỗi mấy bố bàn trên cứ quay xuống la liếʍ em nó. Bình thường thì không sao mà giờ cứ quay xuống là lườm liếc em một cái mới chịu được, thôi thì gato tiếp đi mấy cháu. Phần còn lại của buổi học cô chữa bài nãy mới làm, lát sau cô trả bài. Điểm khá cao, cao hơn cái con ngồi cạnh nên lại có dịp trêu nó. Hết giờ, cô cho tản dái. Em tính đi bộ ra đầu đường đợi mẹ (nhà cô trong ngõ) thì nó lướt con xe ngay cạnh em, đmm làm bố giật cả nảy:
– Đi bộ á? Nhà D gần đây à?
– No, đang định bay giờ, nhà xa lắm.
– Bốc phét vừa thôi ông. Lên đây lai ra đầu ngõ.
Hơ hơ, ngại gì vết bẩn, em cũng quất luôn. Số được gái đèo rồi. Ra tới đầu ngõ, em với nó tạm biệt nhau. Nghĩ lại cũng quái, gặp nhau lần thứ 2 thôi mà sao nó chém gió bạo vãi, như quen. Nghe đâu nghe kiêu lắm mà. Kệ mẹ, được gái xinh tiếp chuyện là phúc rồi. Ngẫm nghĩ một chút thì mẹ tới lai thằng quý tử về nhà.
Chủ nhật nên bố nấu đồ tươi tươi một chút cho đổi vị, mẹ về cũng gác chân lên xem TV. Nói thật là mẹ em éo biết nấu ăn, thi thoảng được một hai món thôi còn lại thì "nấu ăn với chả uống, tao không rảnh học, đi kiếm tiền vui hơn". Vậy mới lấy được phụ thân em, đầu bếp nghiệp dư mà không dư nghiệp. Nấu ăn ngon dã man, thôi hai người bù cho nhau gia đình êm ấm. Ăn uống no say, phụ huynh lăn hết ra ngủ trưa. Em nhân cơ hội lẩn ra quán net sớm sớm, tận hưởng tý không khí ngày nghỉ. Ra quán là lại thấy yêu đời, anh em đầy đủ vừa chém gió không cần trà chanh. Đang chơi thì có người vỗ vai em:
– Đm ai tìm mày D!! – một ông trong quán nói.
– Ai ai?? – bỏ mẹ phụ huynh mà ra tìm được là xác định tối nay mất xác.
– Tao éo biết, phụ nữ. Mẹ mày à?
Buông chuột buông phím, em té thẳng vào nhà trong khỏi nghĩ ngợi. Lần trước cũng trốn kiểu này nên không bị phát hiện. Lần này xài tiếp ngó ngó cái đầu ra xem đúng mẹ không:
– D ới về đi đi sinh nhật T nè!! – giọng N xinh gái vọng vào.
Bị troll, cay vãi. Vác mặt ra trong tiếng cười đùa của mấy bố kia. Được thù này sẽ trả, em tính tiền rồi trèo lên xe gái:
– Nãy N tìm cu mà cu lại trốn vào đấy làm gì thế?? – gái vừa đi vừa hỏi.
– À…à đi vs ấy mà – chả nhẽ kêu sợ mẹ thì nhục đằng đít.
– À à ok giờ về tắm đi tầm 6h N qua đón.
– Ok con dê.
Tới nhà, thấy còn sớm nên xem hoạt hình chút. Lúc sau thấy 6h kém 15, chạy như chó vào phòng tắm ù một cái cho thơm nách. Ăn diện tý, đi sinh nhật con nhà khá giả là phải chải chuốt tý. Quần tây áo phông dép tông thẳng chiến, tóc xù tự nhiên làm anh mày đây tự tin đẹp zai nhất xóm. 6h đúng, gái phóng qua nhà em:
– D ơi đi chưa? Nhanh đi kẻo T đợi. T nó đến trước rồi!
– À à ok ra đây!!
Mới bước ra cổng, tim em nó rụng cái bẹp. Đù mẹ, xinh thế. Xõa tóc đen mượt, mặc cái áo phông dài tay chống gió mà tương ngay cái quần sọt nhìn đểu dã man, hình như đánh phấn nhẹ. Chân vẫn trắng muốt. Cái áo nó quá size nên che mất mẹ nó cái quần của gái làm em nghĩ bậy éo chịu được. Thơm thơm trèo lên xe mà lòng hãnh diện vãi, đợt này mấy thanh niên hay ngắm gái phố tha hồ chảy dãi + gato.
– Đi đâu hả N?
– À lên cái nhà hàng gì ở Plaza ấy, T nó đặt rồi.
Đm, nhà kia điều kiện ăn chơi cũng điều kiện vãi, em thì sinh nhật còn éo được tổ chức, gọi là làm tý mực khô với phụ thân là hết mẹ nó cứt, còn bọn này thì… ăn ké mà cũng thấy tiếc tiền dùm chúng nó. Thôi thì kệ mẹ đi, ăn chùa miễn thắc mắc.
Plaza thẳng tiến!
Con đường phất phảng mùi thơm của nàng…. hít như rít thuốc lào.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tai nạn đáng ngờ