Mò tới cái phòng học, bu ngay với đám bựa bốc phét, đứng ở lan can ngó xuống thấy đám thằng H đang rước nó vào phòng y tế, thế là em liền kể lại sự tình cho tụi nó nghe, đứa nào đứa nấy vỗ vai em kêu thằng này được xong cười phành phạch. Nói thật là em có làm cái éo gì đâu, ngu thì chết. Hôm nay sướиɠ, tự nhiên được 2 tiết trống, lớp thành mẹ nó cái sàn nhảy thầm lặng không ban giám hiệu tới thì bỏ mẹ. Em đang ngồi bốc phét với mấy con mắm cùng tổ say sưa thì bỗng gái chọt chọt.
– Chọc chọc cái méo! Gì nói nhanh!
– Xí! Hờn dỗi rồi không nói nữa!!
– Ấy ấy chị hai bình tĩnh có gì chia sẻ – em nắn nắn bóp vai gái cơ hội vcl.
– Hì hì sướиɠ quá… à mà quên, thứ bảy này… sinh nhật N đó, tối hôm đó qua nhà N nha.
– Qua… làm gì?? – bỗng nhiên em nghĩ bậy tự nhiên rủ mỗi mình.
– Thì qua ăn uống thôi, hôm đó N mời D với T thôi, nhà N đi sạch không ai ở nhà buồn lắm…
Nghĩ cũng khổ, tiền nhiều mà nghèo tình cảm gia đình thì cũng vứt, cả nhà thằng T cũng vậy, bố mẹ chúng nó tối ngày đi làm, vứt thằng T cho… em trông, lúc N mới chuyển tới cũng bám đít em nốt, tự nhiên thấy nhà mình hạnh phúc dã man, sinh nhật em thì cũng đầy đủ thành viên tổ chức mực nướng bia hơi tại gia vui vl. Thôi thì đại diện ban phụ huynh mua vui cho gái vậy.
– Ủa vậy không tổ chức đi đâu với bạn của N à?
– À hôm sau mới đi, cả ngày luôn, nói thật chị cũng chả muốn đi, tụi con gái chơi kỳ lắm, tổ chức để nể bạn bè tý thôi… chứ chơi với D và T vui hơn, D bày trò vui dã man – nghe xong câu này mà lòng dạ em nó như bật điều hòa, mát ứ chịu được, nhưng chút hy vọng ấy nhói lên rồi nhanh chóng vụt tắt khi em chợt nhớ, người N thích không phải là mình…
– Hè hè quá khen! Ok tối thứ bảy mình quẩy lên nóc nhà.
– Ok! Lát N bảo với T cho.
Nói chuyện xong thì trống vào tiết. Mấy môn phụ còn trống được chứ văn với toán thì các cháu tu đủ 7 kiếp rồi hãy mơ tiếp nhé. Nãy được gái khen khen cái mà tâm trạng khới phẩn, giờ văn mà… ngáy liên tọi, to tới mức cô phải dừng giảng bài ngồi cười vì sự tự nhiên như ở nhà của em (N thuật lại chứ em có biết cái gì đâu, N gọi dậy mới dậy, mồm toàn nước dãi, được N lau cho cơ hôm nay số hưởng cmnr). Giờ toán thì tỉnh táo một tý (nói thật là éo dám ngủ, giáo viên bộ môn đáp phấn chuẩn như Lê Duẩn, hôm nọ suýt ăn cả viên phấn vào mồm hãi lắm rồi). Mọe kiếp, ngày éo nào cũng văn văn toán toán thế này thì ngộ độc cmn kiến thức mất, điên lúc nào không hay. Trống đánh báo hiệu các cháu cút xéo, đuổi mà chúng nó hú như bắn pháo hoa. Thu dọn sách vở xong xuôi bỗng thằng T ra thủ thỉ, xua xua N ra chỗ khác làm gái tỏ bộ mặt khó hiểu.
– Chiều nay rảnh không đi với T một chút?
– Ờ rảnh, chiều nay học mỗi văn rồi về thôi thằng dở người ạ.
– Chiều nay cô bận báo nghỉ rồi, nãy D ngủ nên không nghe.
– Ố dìa bây bê hú hú quẩy lên nào.
– Chiều mai học bù.
– Ơ cái đ*t mịa….
– Vậy chiều rảnh không?
– Không, nét rồi.
– Nghỉ chơi một hôm đi, chiều đi ăn T bao.
– Quất luôn! Mấy giờ?
– Tầm 3-4 giờ gì đó ok?
– Ok! phiền chú ra quán nét đón anh.
– Ok ok.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Những bóng ma trên đường Hoàng Hoa Thám