Chương 1018: Tương lai có ta!

Thái Cổ thời đại!

Trên đường tới Thái Thượng Đạo Tông, Diệp Vô Danh tiện thể tìm hiểu về thời đại Thái Cổ này từ Tông Đạo Sinh. Nếu là trước kia, hắn tự nhiên thấy không cần thiết, bởi khi đó hắn vốn vô địch, nhưng hiện tại...

Tại thời đại Thái Cổ, hiện nay có bốn đại siêu cấp thế lực, phân biệt là: Thái Thượng Đạo Tông, Bất Hủ Thần Sơn, Quy Khư Táng Thổ và Chung Mạt Giáo Điện. Bốn đại thế lực này đều từng tham gia trận Thái Cổ đại chiến năm đó, và đều là bên chiến thắng.

Hệ thống tu luyện của bốn đại thế lực hoàn toàn khác biệt, bọn họ cũng thuộc về những văn minh vũ trụ khác nhau. Trong đó, Thái Thượng Đạo Tông tu hành theo lối Vô Vi, Thiên Đạo và Tự Nhiên.

Bọn họ truy cầu bản nguyên của Đạo, đệ tử tông môn một lòng thể ngộ các lưu phái và văn minh khác nhau, bởi họ tin rằng Đạo chính là pháp tắc tối cao của vũ trụ.

Thái Thượng Đạo Tông do một tồn tại cổ lão được xưng là Đạo Thần khai sáng. Đạo Thần cũng là một trong mười đại cự đầu Thái Cổ, tiếng giảng đạo của người từng khiến ức vạn đại đạo phải cộng hưởng và thần phục.

Có một đoạn năm tháng, Đạo Thần còn hóa thân thành Thiên Đạo để cảm ngộ cái mới, khi đó Thái Thượng Đạo Tông trực tiếp trở thành kẻ quan sát và duy trì trật tự thế gian. Thời điểm ấy, Thái Thượng Đạo Tông huy hoàng vô tận, một lời thốt ra chính là Đạo chỉ!

Sau này, khi Đạo Thần biến mất, Thái Thượng Đạo Tông mới bắt đầu xuống dốc. Họ thường xuyên giao lưu với Quy Khư Táng Thổ để thảo luận về Luân Hồi Thiên Đạo, nhưng vẫn luôn giữ khoảng cách. Giữa hai bên có nhiều điểm tương đồng, song xung đột về lý niệm lại càng nhiều hơn.

Đáng nói là, Táng Chủ – người sáng lập Quy Khư Táng Thổ – vốn cũng từng là người của Thái Thượng Đạo Tông. Hơn nữa, nàng còn là thiên tài yêu nghiệt nhất sau thời Đạo Thần, từng được ký thác kỳ vọng sẽ tái tạo huy hoàng cho tông môn.

Thế nhưng không ai ngờ tới, vị tuyệt thế thiên tài này cuối cùng lại trở mặt với Thái Thượng Đạo Tông, thậm chí đại chiến một trận kinh thiên động địa. Lần đó, Thái Thượng Đạo Tông thực sự nguyên khí đại thương, bởi lẽ vị thiên tài kia có quá nhiều người đi theo, cuộc nội chiến ấy suýt chút nữa đã khiến tông môn tự hủy diệt chính mình.

Sau khi rời đi, Táng Chủ lập nên một thế lực hoàn toàn mới, chính là Quy Khư Táng Thổ. Điều khiến Thái Thượng Đạo Tông khó xử nhất chính là, nàng cuối cùng cũng trở thành một trong mười đại cự đầu Thái Cổ.

Bất Hủ Thần Sơn lại có hệ thống tu luyện đặc thù, lý niệm cốt lõi là: Huyết mạch, Truyền thừa và Vĩnh hằng. Thế lực này cư ngụ trên đỉnh Bất Hủ Thần Sơn nằm giữa kẽ hở của đa nguyên vũ trụ.

Họ là những hậu duệ thuần huyết của Tiên Thiên Thần Ma cổ xưa nhất, cực kỳ coi trọng độ thuần khiết của huyết mạch. Họ cho rằng chỉ có dòng máu Thần Ma nguyên thủy nhất mới là con đường duy nhất dẫn đến vĩnh hằng. Bên trong đẳng cấp cực kỳ nghiêm ngặt, huyết mạch quyết định tất cả!

Thế lực này từng suýt trở thành kẻ thù chung của toàn vũ trụ vì tính bài ngoại cực đoan. Trong mắt họ, sinh linh các văn minh bên ngoài đều là lũ hạ đẳng, bẩn thỉu. Họ cấm tộc nhân thông hôn hay tiếp xúc với bên ngoài, khinh bỉ chúng sinh như nhìn lũ dòi bọ trong hố xí. Chính vì vậy, họ từng bị vây công và phải rút lui về thủ vững tại Bất Hủ Thần Sơn.

Có một chuyện từng khiến vạn giới chấn động: một nữ tử trong tộc họ lại đem lòng yêu một nam nhân bên ngoài. Thần nữ yêu dòi bọ? Đây là điều họ tuyệt đối không thể nhẫn nhịn.

Nhưng kịch tính ở chỗ, nam nhân kia sau này lại trở thành một trong mười đại cự đầu Thái Cổ. Dẫu vậy, Bất Hủ Thần Sơn vẫn kiên quyết không chấp nhận, cho rằng dù là cự đầu thì huyết mạch vẫn là hạ đẳng.

Vị cự đầu kia sau đó đã đánh thẳng lên Bất Hủ Thần Sơn, nghe đồn sáu vị trực hệ thủy tổ đã ngã xuống. Thế nhưng, họ vẫn không phục! Đến chết cũng không phục, nhất quyết không thành toàn cho đôi lứa. Xương cốt bọn họ quả thực cứng đến đáng sợ.

Cuối cùng, Bất Hủ Thần Sơn còn thỉnh ra Thần Ma Cốt Giá của một vị nguyên thủy tổ tiên, định cùng vị cự đầu kia đồng quy vu tận. Trận chiến không dẫn đến kết cục lưỡng bại câu thương, vì nữ tử kia không nỡ nhìn tộc nhân và người yêu liều mạng. Nàng tự nguyện từ bỏ huyết mạch Thần Ma rồi rời đi cùng vị cự đầu kia.

Đến tận ngày nay, Bất Hủ Thần Sơn vẫn xem nàng là nỗi sỉ nhục. Từ đó về sau, chẳng có văn minh nào muốn dây vào họ, bởi dù ngươi có là cự đầu, đám người điên này cũng sẽ liều mạng tới cùng.

Diệp Vô Danh cảm thấy cái thế lực này thật nực cười. Thời đại nào rồi còn chơi trò giai cấp huyết thống? Bọn họ sống sót được đến giờ cũng thật chẳng dễ dàng gì. Tiếc là sức mạnh của Nhân Gian Kiếm Chủ không còn, nếu không hắn thật muốn lên đó tát cho mỗi đứa vài cái.

Điều làm hắn bất ngờ là A Niết cũng thuộc về Bất Hủ Thần Sơn, nhưng có chút khác biệt. Nguồn gốc của họ bắt đầu từ Tiên Thiên Thần Ma – những sinh linh bẩm sinh đã tồn tại. Trong số đó có những kẻ biến dị, bị gọi là Ác Thần.

Những người này không còn coi trọng huyết mạch tổ tiên mà tự đi con đường riêng, nâng tầm huyết mạch của chính mình. Ở Bất Hủ Thần Sơn, huyết mạch quyết định tất cả, kẻ có huyết mạch không thuần khiết vĩnh viễn là nô lệ. Những nô lệ này dưới sự áp bức lâu dài đã tìm ra con đường mới, nhưng lại bị coi là phản đồ.

Diệp Vô Danh hiểu rằng ở bất kỳ văn minh nào cũng có những kẻ bảo thủ, vì hưởng thụ đặc quyền mà không chấp nhận cái mới. Hắn lắc đầu cười khẽ, không ngờ năm đó A Niết lại thê thảm như vậy, từ thân phận nô lệ mà quật khởi thành một truyền kỳ.

Cuối cùng là Chung Mạt Giáo Điện, thế lực bí ẩn nhất lịch sử Thái Cổ. Họ tin rằng: Vũ trụ cuối cùng sẽ quy về hư vô tuyệt đối. Theo lời Tông Đạo Sinh, đây là một lũ cuồng tín, cho rằng sự tồn tại hiện tại là đau khổ và sai lầm, chỉ có chủ động thúc đẩy Chung Mạt mới là sự giải thoát cuối cùng cho chúng sinh.

Diệp Vô Danh nghĩ đến sư phụ Mục Thần Qua của mình. Lý niệm của sư phụ tuy cực đoan nhưng là để xây dựng vũ trụ mới, còn lũ người này là muốn hủy diệt hoàn toàn. Khi nhắc đến thế lực này, sắc mặt Tông Đạo Sinh vô cùng ngưng trọng.

Năm đó, còn có một siêu cấp thế lực khủng khiếp là Thời Quang Thánh Đường, nơi có tới ba vị cự đầu Thái Cổ. Họ là bá chủ tuyệt đối và là kẻ thù trong trận đại chiến. Tông Đạo Sinh thừa nhận, nếu không có Chung Mạt Giáo Điện ra tay, tất cả bọn họ bao gồm cả Bất Hủ Thần Sơn đều đã bị xóa sổ.

Thời điểm đó, vị Thời Chi Hiền Giả của Thời Quang Thánh Đường đã phản sát, một mình tiến vào Chung Mạt Giáo Điện với tư thế vô địch. Nhưng cuối cùng, vị hiền giả khủng bố ấy lại ngã xuống ngay trước cửa đại điện.

Ông ta là người sáng tạo ra hệ thống Thời Gian Bế Hoàn, định dùng nó để chiếu rọi chư thiên, chôn vùi toàn bộ quá khứ, hiện tại và tương lai của thời đại Thái Cổ. Ông ta đã thất bại. Không ai biết tại sao một tồn tại nghịch thiên như vậy lại bại trận.

Nhưng Diệp Vô Danh thì biết. Bởi vì, tương lai của thời đại Thái Cổ có hắn – Diệp Thiên Mệnh!

“Tương lai có ta... ngươi sao có thể táng?”

Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Là Trù Thần, Toàn Tông Môn Đều Bị Ta Làm Thèm Khóc
Quay lại truyện Vô Địch Thiên Mệnh
BÌNH LUẬN