Huyền Thịnh Các chủ vừa thốt lời này, mọi người đều sửng sốt.
Để Tần Trần cùng tam đại Thánh Tử tỷ thí, nếu giành thắng lợi, có thể đoạt lấy vị trí Thánh Tử, nhưng nếu thất bại, sẽ luận tội đại nghịch?
Sao nghe có chút vô liêm sỉ?
Người trên sân là ai? Hơn phân nửa đều là trưởng lão Đan các và Dược vương, ai nấy đều là người thông minh, chỉ trong nháy mắt liền hiểu được dụng ý của Huyền Thịnh Các chủ.
Đây là chuẩn bị khảo nghiệm đan đạo tu vi của Tần Trần?
Nếu Tần Trần có thể đánh bại tam đại Thánh Tử, hiển nhiên là đan đạo tu vi của Tần Trần phải siêu việt tam đại Thánh Tử, đối mặt với bậc thiên tài này, Các chủ đại nhân đương nhiên sẽ không truy cứu, những hành vi hung hăng phách lối trước đó cũng có thể dễ dàng tha thứ.
Nhưng nếu không bằng tam đại Thánh Tử, vậy thì xin lỗi.
Không có thực lực, còn dám lớn lối như thế, ha hả, xin lỗi, ngươi chẳng những không được phong Thánh Tử, còn phải truy cứu trách nhiệm.
Đây rõ ràng là nhất tiễn song điêu diệu chiêu.
Nhưng Khang Hữu Minh đám người vẫn sắc mặt khó coi, trong lòng nôn nóng, cũng không vì vậy mà giảm bớt bao nhiêu.
"Các chủ đại nhân, việc này, vẫn là không ổn chứ?"
"Người này có tài đức gì, mà có thể cùng tam đại Thánh Tử cùng đài thi đấu?"
"Đúng vậy a, Ngụy Kim Châu, Si Ngạo Lăng, Vưu Hoa Thanh tam đại Thánh Tử, đều là trải qua vô vàn cạnh tranh trong Đan các ta, mới định ra danh ngạch Thánh Tử, người này vừa đến, liền cùng bọn họ tiến hành so đấu, thật sự bất công."
"Nếu là đệ tử thiên tài khác, thuộc hạ tất nhiên không có ý kiến, nhưng Tần Trần này, không những hung hăng phách lối, coi trời bằng vung, dám xuất thủ ở bất kỳ đâu, hoàn toàn không coi quy củ Đan các ta ra gì, người như vậy, nếu chỉ vì hắn có chút thiên phú, chẳng những không truy cứu trách nhiệm, còn để hắn so đấu với mấy vị Thánh Tử, thuộc hạ cho rằng, đây là vũ nhục với Thánh Tử Đan Đạo Thành."
Khang Hữu Minh, Kim Thánh Kiệt và phó các chủ, cùng với thuộc hạ của bọn họ, rất nhiều trưởng lão thực quyền, như Vọng Vĩnh Thịnh đám người, nhất thời từng người nhảy ra, đều gián ngôn, lòng đầy căm phẫn.
Trong lòng lại vô cùng khẩn trương.
Lẽ nào lại không khẩn trương?
Tuy bọn họ bất mãn và khinh thường Tần Trần hết sức, nhưng biết, Tần Trần tuyệt đối có thực lực chân thật.
Việc Tần Trần áp chế thành công Phi Tuyết Đan sắp nổ lò, rồi hoàn thành luyện chế ở đại sảnh truyền khóa của Triệu Như Hối đại sư, cùng với việc hắn luyện chế ra vô khuyết Thanh Hồng Đan trong khảo hạch Dược vương, đã sớm truyền đến tai từng người bọn họ.
Thậm chí, Khang Hữu Minh mấy người còn hiểu rõ tường tận mọi chuyện đã xảy ra, không bỏ sót một chi tiết nhỏ nào.
Và đi đến một kết luận, thiên phú của Tần Trần ở đan đạo cực kỳ đáng sợ, thực lực hẳn là tiếp cận một gã thất phẩm sơ kỳ đỉnh phong Dược vương.
Đây là khái niệm gì?
Trong gần trăm trưởng lão của Đan các, có lẽ có thể xếp hạng năm mươi người đứng đầu, nếu không, Hoàng Phủ Nam cũng sẽ không trực tiếp trao cho Tần Trần chức nội sự trưởng lão ngay sau khi Tần Trần kết thúc khảo hạch Dược vương.
Khang Hữu Minh đám người tuy cực kỳ tự tin vào Ngụy Kim Châu đám người do mình bồi dưỡng, nhưng không dám chắc, tam đại Thánh Tử nhất định có thể thắng Tần Trần, theo bọn họ, tỷ lệ thắng bại của hai bên hẳn là 5-5.
Đây là điều bọn hắn không dám mạo hiểm.
Vạn nhất Tần Trần thật sự thắng tam đại Thánh Tử thì sao?
Tam đại Thánh Tử tuy đã trải qua hệ thống chỉ điểm của bọn họ, thực lực siêu quần, nhưng không phải toàn tài, ở một số chỗ, vẫn tồn tại điểm yếu, vạn nhất bị Tần Trần thắng thì làm sao?
Ví dụ, Các chủ cho đề mục luyện chế Thanh Hồng Đan, tam đại Thánh Tử tuy cũng có thể luyện chế ra Thanh Hồng Đan, nhưng so với vô khuyết Thanh Hồng Đan của Tần Trần, tuyệt đối có chút chênh lệch.
Khó khăn lắm mới khiến Lộ Văn Thành Thánh Tử dưới trướng Hiên Dật Dược vương biến mất, nếu lại có thêm Tần Trần, chẳng phải là uổng phí công sức sao?
Tuyệt đối không thể để Tần Trần có được cơ hội này.
Tức khắc, rất nhiều trưởng lão dưới trướng tam đại phó các chủ đều gián ngôn, biểu thị hành động này không ổn, cho dù chọc giận Các chủ, cũng không tiếc.
Một bên, Ngụy Kim Châu, Si Ngạo Lăng, Vưu Hoa Thanh tam đại Thánh Tử Thánh nữ tuy không nói, nhưng trong lòng đã vô cùng bất mãn với Tần Trần.
Các chủ đại nhân cư nhiên ra lệnh cho bọn họ cùng Tần Trần tỷ thí? Chẳng phải là đại biểu trong mắt Các chủ, Tần Trần có thực lực tranh cao thấp với bọn họ? Dựa vào cái gì?
Bọn họ tân tân khổ khổ, vất vả lắm mới trở thành Dược vương, lại được đẩy lên vị trí Thánh Tử, một kẻ quê mùa từ xó xỉnh nào đó xuất hiện, chỉ vì thông qua khảo hạch Dược vương, mà có thể cùng bọn họ cùng đài thi đấu, vậy những khổ cực trước đây của bọn họ là gì?
Nghe những lời bàn tán ồn ào trên sân, sắc mặt Huyền Thịnh Các chủ tức khắc trầm xuống: "Sao, lời lão phu nói, các ngươi cũng không nghe sao?"
Hắn híp mắt lại, sát ý bao phủ trên người.
"Các chủ đại nhân bớt giận, chúng ta không có ý này, mà là cảm thấy Tần Trần trực tiếp so đấu với tam đại Thánh Tử, có chút không công bằng."
"Kim Châu Thánh Tử bọn họ, ai mà không vì Đan các cống hiến, cần cần khẩn khẩn, chịu khó chịu khổ, nếu chỉ vì tiến cử của Hiên Dật Dược vương, mà tùy tiện để bọn họ so đấu với một Luyện Dược sư không biết từ đâu đến, thuộc hạ cho rằng, đây là khinh nhờn thân phận Thánh Tử."
"Thuộc hạ tán thành, xin thỉnh Các chủ đại nhân nghĩ lại."
Mọi người vội vàng nói, nhưng không ai có ý lùi bước, đây là đại sự liên quan đến lợi ích cả đời, tự nhiên không thể dễ dàng nhường đường.
"Các ngươi thật to gan." Huyền Thịnh Các chủ tức khắc nổi giận.
Ầm!
Lực lượng đỉnh phong Võ Hoàng kinh khủng tràn ra, toàn bộ đại sảnh trong nháy mắt như rơi vào hầm băng, lạnh lẽo tê buốt, vô tận hàn ý kéo dài trên người.
Hắn không ngờ, chỉ vì một Thánh Tử nhỏ nhoi, mà Khang Hữu Minh dám chống đối hắn, chẳng lẽ bọn chúng cho rằng người đông thế mạnh, mà hắn sẽ không trừng phạt bọn chúng sao?
Thấy Huyền Thịnh Các chủ sắp nổi cơn thịnh nộ, Tần Trần tức khắc cười: "Các chủ đại nhân bớt giận, có thể để đệ tử nói vài câu không?"
Hả?
Ánh mắt mọi người phút chốc dồn về phía Tần Trần, tên này lúc này muốn nói gì?
"Lớn mật, ở đây có chỗ cho ngươi nói chuyện sao!"
"Một Luyện Dược sư nhỏ nhoi, chúng ta đang thương nghị chuyện quan trọng, há để ngươi xen vào?"
"Hiên Dật Dược vương, quản tốt thuộc hạ của ngươi."
"Còn không lui xuống cho ta."
Khang Hữu Minh đám người đều gầm lên, Tần Trần muốn nói, chẳng phải là muốn cãi lại sao, bọn họ sao có thể để Tần Trần toại nguyện?
"Ngươi nói!" Huyền Thịnh Các chủ lại liếc mọi người, lạnh lùng mở miệng, híp mắt lại, khóe miệng vẽ lên một độ cong lạnh lẽo.
Một bên, Hoàng Phủ Nam tức khắc nhướn mày, thân thể run lên, thân là thiếp thân trưởng lão của Huyền Thịnh Các chủ, hắn hiểu quá rõ Huyền Thịnh Các chủ, mỗi khi Các chủ đại nhân lộ ra biểu tình như vậy, là biểu hiện hắn thật sự nổi giận.
Xem ra lâu ngày không lộ diện, những người này đều quên mất tính cách của Các chủ đại nhân.
Thấy Các chủ đại nhân nói vậy, Khang Hữu Minh đám người tuy không đầy, nhưng chỉ có thể câm miệng, rồi lạnh lẽo nhìn về phía Tần Trần.
ps: cầu đề cử nguyệt phiếu
Đề xuất Tiên Hiệp: Ngã Dục Phong Thiên
Hung2384
Trả lời3 ngày trước
Sao đăng nhập rồi mà vẫn có chương ko thấy chữ nào là sao ạ ?
Hồ Sỹ Cương
Trả lời3 tuần trước
Đăng mà ko nhìn mạch truyện à? Sao đăng những chap có từ đời nào rồi h lại đăng lại vậy?
Tiên Đế [Chủ nhà]
3 tuần trước
Bị lỗi á bạn. Chứ chưa có chương mới nữa.
the secret
Trả lời2 tháng trước
bạn ơi, đăng tiếp đi ạ
Đỗ Tường Nguyên
Trả lời5 tháng trước
Ad ơi . Bộ này có lịch dịch cố định hay không . Hay tuỳ tâm
Tiên Đế [Chủ nhà]
5 tháng trước
Tuỳ lúc rảnh thôi b, bộ nào có donate thì mình làm cẩn thận.