Logo
Trang chủ

Chương 1653: Thái cổ tửu lâu

Đọc to

"Kẻ nào dám dương oai tại Cổ Hoa Thành của ta?"

Tức khắc, một đạo khí tức kinh khủng truyền đến, ầm ầm. Ở phụ cận cửa thành, còn có một ít cao thủ tuần tra, chứng kiến tên lệnh, trong nháy mắt chạy tới.

Những khí tức này rõ ràng mạnh mẽ hơn bọn hộ vệ nhiều, bọn chúng đều là Võ Hoàng cấp bậc.

Người dẫn đầu là một gã Võ Hoàng trung kỳ, tức khắc hướng về phía đám bảo hộ dò hỏi.

"Đại nhân, là tiểu tử này, không chịu đưa ra thân phận, còn ở nơi này lớn tiếng ồn ào." Đầu lĩnh bảo hộ cả giận nói, trong nháy mắt tiến tới gần.

"Ta cũng không động thủ, lúc trước là chính bọn hắn thực lực không đủ, tự chấn thương mình." Tần Trần khoát khoát tay, trầm giọng nói.

"Ngươi nói bậy gì vậy, ngươi không động thủ, người của chúng ta sao lại bị thương?" Một tên Võ Hoàng sơ kỳ phẫn nộ quát.

"Không tin ngươi hỏi bọn hắn." Tần Trần chỉ vào người đi đường ở cửa thành.

Mọi người đều gật đầu, không ít người lộ ra bộ dáng hả hê. Trong những người này, có không ít kẻ thường xuyên qua lại Cổ Hoa Thành, mấy ngày nay bị tra hỏi đến sợ, nhưng lại không dám phản kháng.

Còn có một ít là tán tu đến Cổ Ngu Giới thử vận may, mạnh nhất cũng chỉ là Võ Hoàng cường giả, đối mặt với Cổ Hoa Thành loại Đế Cấp thế lực này, tương tự không dám kiêu ngạo, nhưng trong lòng cũng nghẹn đầy bụng tức giận.

Đám võ hoàng này rất nhanh biết rõ chân tướng sự tình, tức khắc giận không chỗ phát tiết.

Chẳng lẽ thủ hạ của bản thân đều là phế vật sao? Bắt một tên tiểu tử, không những không bắt được, ngược lại tự chấn thương mình, coi như là kẻ ngốc cũng không ngu xuẩn đến thế.

"Ha hả, các hạ thật đến từ Hiên Viên đế quốc?" Một tên Võ Hoàng âm trầm nói ra.

"Đó là tự nhiên, lệnh bài thân phận ban nãy bọn họ cũng đã xem qua. Hiên Viên đế quốc của ta, chính là thế lực cao cấp nhất Vũ Vực, khi nào đến lượt đám rác rưởi các ngươi để ý tới? Lần này bản thiếu có chuyện, lười cùng các ngươi tính toán, lập tức tránh ra để ta vào thành, bằng không coi chừng Hiên Viên đế quốc ta diệt Cổ Hoa Thành của các ngươi."

"Hí!"

Mọi người hít một hơi lãnh khí, đều xoa xoa răng một dạng.

Tiểu tử này rõ là tài cao gan lớn, coi như Hiên Viên đế quốc rất mạnh, nhưng nơi này là Cổ Hoa Thành, ngươi dù sao cũng phải khiêm tốn một chút chứ.

Đây cũng quá là vả mặt.

Tần Trần nếu đã giả vờ giả vịt, liền giả vờ cho đủ, dù sao những gia hỏa này cùng Hiên Viên thủ đô đế quốc cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì.

"Ha hả, các hạ thật là khẩu khí cuồng vọng, vậy hãy để ta thử xem các hạ có bao nhiêu cân lượng." Võ Hoàng sơ kỳ ra tay, hướng về phía bả vai Tần Trần chộp tới.

Tức khắc, từng đạo chân nguyên cuồn cuộn, hóa thành một mảnh lồng giam, muốn bao trùm Tần Trần vào trong, vững vàng chộp xuống.

Nếu có thể dễ dàng bắt được, hắn nhất định sẽ cho Tần Trần một chút giáo huấn, để xem người Hiên Viên đế quốc có gì ghê gớm, Cổ Hoa Thành của bọn họ lập tức phải đầu nhập vào Phiêu Miểu Cung, còn cần quan tâm một đám bại tướng sao?

Đương nhiên, giết Tần Trần hắn không dám, Hiên Viên đế quốc dù sao cũng là thế lực đỉnh cấp đại lục, vạn nhất chọc giận đối phương, cường thế tới, Phiêu Miểu Cung không kịp xuất thủ, xui xẻo chính là bọn họ.

Tên Võ Hoàng trung kỳ kia không mở miệng, chỉ là yên lặng quan sát.

So với kẻ khác, hắn cảnh giác hơn, Hiên Viên đế quốc, thật có chút khó giải quyết, vì vậy muốn xem xét tình hình trước.

Nếu như đối phương bị đánh bại, dạy dỗ một trận, vậy cũng dương oai gia tộc bọn họ, nhưng nếu thủ hạ của hắn không địch lại Tần Trần, vậy hắn liền phải cân nhắc một chút.

Dưới con mắt mọi người, thấy Tần Trần đối mặt một kích này, không tránh không né, không hề nhúc nhích, phảng phất không thấy gì.

"Tự tìm cái chết!" Trong nháy mắt, sát ý của Võ Hoàng sơ kỳ trở nên nồng đậm, tay hắn cách bả vai Tần Trần chưa đến một tấc, hắn tuyệt đối có thể trọng thương Tần Trần.

Hắn không chút do dự ra tay.

"A ——" tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Ai cũng cho rằng, người kêu thảm thiết chắc chắn là Tần Trần, nhưng kết quả lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của mọi người.

Tay phải của Võ Hoàng sơ kỳ đang ôm lấy cổ tay trái, vẻ mặt thống khổ.

Hắn một kích đánh vào bả vai Tần Trần, lại phảng phất đánh vào huyền thiết, hơn nữa vì nổi giận, xuất thủ vừa ngoan vừa mạnh, muốn cho Tần Trần một chút giáo huấn, trực tiếp khiến năm ngón tay của hắn đều bị gãy lìa.

Tay đứt ruột xót, đương nhiên đau tận xương cốt.

"A!" Võ Hoàng sơ kỳ kêu la vô cùng thê thảm, nước mắt cũng sắp trào ra.

Tần Trần khoát khoát tay, nói: "Tất cả mọi người đều chứng kiến, đây là do chính hắn tự làm mình bị thương." Sau đó hơi quay đầu, đối với người kia nói: "Không sao chứ?"

Không sao?

Không sao cái gì, đương nhiên là có chuyện!

Bất quá, trong lòng Võ Hoàng sơ kỳ kinh hãi nhiều hơn, đối phương bất động không tránh, mặc hắn một kích đánh trúng, nhưng kết quả lại là xương ngón tay hắn rạn nứt, đây là thực lực kinh người đến mức nào?

"Hí!"

Những người khác cũng hít một hơi lãnh khí, cảm thấy không thể tin vào mắt mình.

Võ Hoàng sơ kỳ ở Vũ Vực tuy không đáng là gì, nhưng cũng miễn cưỡng được gọi là cao thủ, thanh niên này nhìn qua tuổi không lớn lắm, cũng chỉ khoảng ba mươi, nếu song phương đại chiến một phen, đánh bại đối phương, có lẽ mọi người còn có thể hiểu được.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Tần Trần không nhúc nhích, mặc cho đối phương xuất thủ, ngược lại cường giả Cổ Hoa Thành bị trọng thương, chuyện này... có chút đáng sợ.

Tuổi còn trẻ như vậy, lại có thực lực như thế, đây là tu vi gì?

Sắc mặt của Võ Hoàng trung kỳ kia cũng thay đổi, toàn thân sợ hãi.

Lúc đầu hắn còn muốn xuất thủ thăm dò Tần Trần, nhưng bây giờ, ngay cả dũng khí thăm dò cũng không có.

Đổi lại là hắn xuất thủ, cũng đồng dạng không bắt được Tần Trần, ngược lại tự rước nhục.

Bực thiên tài này, dù là ở Hiên Viên đế quốc, cũng tuyệt đối là nhân vật thiên tài trong gia tộc lớn, thế lực lớn, Cổ Hoa Thành của bọn họ, hiện tại có lẽ không thể trêu vào.

"Ta hiện tại có thể vào chưa?" Tần Trần cười híp mắt nói.

"Nếu là người Hiên Viên đế quốc, tự nhiên có thể đi vào, mời, mời!"

Võ Hoàng trung kỳ kia lau mồ hôi lạnh, ngượng ngùng nói.

Nếu hắn xin chỉ thị gia tộc, tự nhiên có thể phái cao thủ đến bắt Tần Trần, nhưng hiện tại gia tộc đang tiếp xúc với Chấp Pháp Điện, nếu vì những chuyện nhỏ nhặt này mà khiến gia tộc không hài lòng, hoặc làm lộ chuyện, vậy sẽ được không bù mất.

"Vậy thì tốt, sau này nhìn thấy người Hiên Viên đế quốc ta, liền mở một mắt nhắm một mắt, tra một ít rác rưởi thì thôi đi, ngay cả người Hiên Viên đế quốc ta cũng dám tra, ta xem các ngươi sống đến phát ngán rồi, đây là ta tính khí tốt, đổi thành kẻ khác, trực tiếp diệt Cổ Hoa Thành của các ngươi cũng có thể."

Giọng nói vừa dứt, Tần Trần trực tiếp ngạo nghễ tiến vào Cổ Hoa Thành.

"Mẹ, cuồng cái gì mà cuồng, Hiên Viên đế quốc ngươi giỏi, còn chẳng phải là nhếch nhác bỏ chạy."

Trong lòng Võ Hoàng trung kỳ nghẹn một bụng tức giận, sau đó hướng về phía mọi người ngoài cửa thành nói: "Các ngươi nhìn cái gì vậy, gia hỏa kia nói rác rưởi chính là các ngươi, đều cho ta xếp hàng, từng người báo ra thân phận, nếu không đừng trách lão tử không khách khí."

"Trước tìm một tửu lâu tìm hiểu tin tức."

Tiến vào Cổ Hoa Thành, Tần Trần tìm một tửu lâu xa hoa nhất Cổ Hoa Thành, bước vào.

Thái Cổ tửu lâu.

Bên trong khách khứa ngồi đầy, không còn chỗ trống.

Xem như tửu lâu cao cấp nhất Cổ Hoa Thành, phí thu ở đây dĩ nhiên là cực cao, nhưng đồ đạc cũng là tuyệt hảo, Tần Trần kiếp trước đã từng hưởng qua, hương vị thật không tệ, không ngờ ba trăm năm trôi qua, Thái Cổ tửu lâu này vẫn đứng vững ở đây.

Đề xuất Đô Thị: Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch)
BÌNH LUẬN
Ẩn danh

Hung2384

Trả lời

2 ngày trước

Sao đăng nhập rồi mà vẫn có chương ko thấy chữ nào là sao ạ ?

Ẩn danh

Hồ Sỹ Cương

Trả lời

3 tuần trước

Đăng mà ko nhìn mạch truyện à? Sao đăng những chap có từ đời nào rồi h lại đăng lại vậy?

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

3 tuần trước

Bị lỗi á bạn. Chứ chưa có chương mới nữa.

Ẩn danh

the secret

Trả lời

2 tháng trước

bạn ơi, đăng tiếp đi ạ

Ẩn danh

Đỗ Tường Nguyên

Trả lời

5 tháng trước

Ad ơi . Bộ này có lịch dịch cố định hay không . Hay tuỳ tâm

Ẩn danh

Tiên Đế [Chủ nhà]

5 tháng trước

Tuỳ lúc rảnh thôi b, bộ nào có donate thì mình làm cẩn thận.